- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hiện Đại
- Đừng Trì Hoãn Mùa Xuân
- Chương 10
Đừng Trì Hoãn Mùa Xuân
Chương 10
Bầu không khí rất quỷ dị, Quý Lĩnh rèn sắt khi còn nóng, gọi ngay hai bình rượu.
Uống rượu vào sáng sớm!
Tôi uống vài ly, nhìn bình rượu nghiêng ngả, nghĩ rằng chỉ có hai kẻ điên như chúng tôi mới làm được.
Không biết đã uống bao nhiêu, tôi và Quý Lĩnh chống cằm nhìn chằm chằm khuôn mặt hồng hào của nhau, sau đó càng ngày càng gần.
Hơi thở từ từ chạm vào nhau, giữa đống chén bát, chúng tôi nhìn thấy những vì sao trong mắt nhau.
Ngay khi chúng tôi sắp chạm vào nhau, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau: "A Sơ."
Tôi giật mình vội lùi lại, kéo dài khoảng cách về vị trí ban đầu. Quay người lại, nhìn thấy tiểu Đông đang đứng cách đó không xa.
Anh mặc bộ quần áo màu xám, đi theo xe chở nguyên liệu nấu ăn, đang mở thùng xe dỡ hàng xuống.
Vài thùng hàng nằm trên vai, ánh mắt dán chặt vào tôi và Quý Lĩnh.
Tôi hoảng hốt đứng dậy, muốn giải thích nhưng tôi chưa kịp nói gì thì Quý Lĩnh cũng đã đứng dậy, nhìn theo tầm mắt của tôi thấy Tiểu Đông, sau đó quay tay lại, ấn vào gáy tôi rồi đột nhiên hôn xuống.
Trước mắt tôi bỗng tối sầm, cảm nhận sự mềm mại và tinh tế trên môi. Ấm áp và ẩm ướt.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, Quý Lĩnh đã buông tôi ra, nhìn chằm chằm khóe miệng tôi: “Cuối cùng cũng hôn được rồi.”
Nói xong, anh ấy nhìn thẳng vào tiểu Đông. Suốt mười giây.
Cho đến khi tiểu Đông bị ông chủ mắng: "Cậu làm cái gì vậy? Nhanh dỡ hàng đi, còn ba nhà nữa phải giao!"
Tiểu Đông “ai" một tiếng, vác thùng hàng đi.
Tôi đặt đũa xuống, bước ra khỏi quán, đỡ Tiểu Đông di chuyển, tìm cơ hội giải thích với anh ấy: “Em và anh ấy không liên quan gì, anh đừng hiểu lầm.”
Tiểu Đông vùi đầu vào bê hàng, không để ý đến tôi.
Cho đến khi xong việc, anh ấy mới nhìn Quý Lĩnh và hỏi tôi: “Em học ở Thâm Quyến, đây là Quảng Châu, bây giờ là bảy giờ sáng. A Sơ, em chắc là không có chuyện gì giữa hai người à?"
Tôi sững sờ trong giây lát, trong lòng thoáng bối rối. Rồi tôi nhớ ra.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hiện Đại
- Đừng Trì Hoãn Mùa Xuân
- Chương 10