- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Dùng Tiền Không Giảm Lại Còn Tăng, Có Song Hệ Thống Ta Đây Vô Dịch
- Chương 9: Kiếm Quyết Đại Thành
Dùng Tiền Không Giảm Lại Còn Tăng, Có Song Hệ Thống Ta Đây Vô Dịch
Chương 9: Kiếm Quyết Đại Thành
Bốn vòng Thiên Phú Hoàn sáng ngời dần dần ảm đạm đi, Đường Thiên hoàn thành lần tu luyện đầu tiên sau khi xuyên việt.
Sau khi đổi thiên phú Bốn vòng, vẻn vẹn chỉ một lần tu luyện đã để cho cảnh giới Luyện khí tầng hai đình trệ hơn một năm của hắn đột phá thành công.
Quả nhiên, loại chuyện tu luyện này, người bình thường là rất khó leo lêи đỉиɦ cao.
Còn tốt, Đường Thiên là người có hệ thống.
"Hô ~ "
Cảm thụ một phen thực lực tăng lên sau khi đột phá Luyện Khí tầng ba, Đường Thiên lần nữa đưa ánh mắt về phía hệ thống Tiêu Phí.
Thể chất cũng là thứ vô cùng quan trọng đối với tu luyện giả.
Nếu như nói thiên phú đại biểu cho tương lai, như vậy thể chất là đại biểu cho sức chiến đấu trước mắt.
Thể chất của một người càng ưu tú thì thực lực của hắn càng thêm mạnh mẽ hơn so với tu sĩ cùng cấp bậc.
Thể chất khác nhau thường sẽ có những ưu thế hết sức rõ ràng trên một số phương diện khác nhau.
Có người thân thể nhẹ như yến, có người lực lượng lớn vô cùng, lại có người thì được trời cao chiếu cố, thiên sinh đã nắm giữ sự tương tác cực mạnh với tự nhiên.
Đây là một loại thiên phú bẩm sinh.
Mà bản thân Đường Thiên thì chỉ là một giới phàm thể, khắp toàn thân không có bất kỳ điểm sáng chói nào.
Nhưng bây giờ. . .
"Thể chất Tứ đẳng, một ngàn điểm tiêu phí."
"Hy vọng có thể mang lại tác dụng lớn như thiên phú Bốn vòng."
Hắn trực tiếp lựa chọn đổi lấy.
Rất nhanh, âm thanh của hệ thống cũng theo đó mà vang lên.
"Đổi lấy thành công, hệ thống sẽ tùy cơ rút ra một loại thể chất Tứ đẳng."
"Rút ra thành công, chúc mừng ngài thu hoạch được huyết mạch của Đại Lực Thần Viên!"
Sau khi âm thanh nhắc nhở biến mất, một cỗ cảm giác khô nóng khó nói lên lời, trong nháy mắt bao phủ toàn thân!
Đường Thiên chỉ cảm thấy bản thân như là đang bị ngọn lửa thiêu đốt, khắp người đều có cảm giác nóng rát cháy bỏng!
Trái tim đập loạn điên cuồng, không ngừng phát ra những tiếng "tùng tùng" trầm thấp.
Nương theo mỗi một lần tim đập đều sẽ có lượng lớn huyết dịch tuôn ra phóng tới toàn thân.
Sau một lát, tất cả mạch máu của Đường Thiên đều bị nới rộng thêm mấy phần, gân cốt cũng được cường hóa, bắp thịt rắn chắc ẩn giấu dưới lớp da bao phủ ở bên ngoài, toàn thân tràn đầy lực lượng phảng phất như dùng không hết.
Tựa hồ ngay cả làn da cũng biến hóa trở nên càng thêm cứng cỏi, phía trên tản mát ra chút quang mang nhàn nhạt.
Cảm thụ được lực lượng bỗng nhiên tăng vọt, Đường Thiên quơ quơ quả đấm, vậy mà lại có tiếng xé gió truyền vào trong tai.
"Coi như không tệ!"
Khóe miệng Đường Thiên lộ ra nụ cười.
Huyết mạch của Đại Lực Thần Viên trực tiếp khiến cho tố chất thân thể của hắn tăng lên một mảng lớn, đã không còn có loại cảm giác vô cùng suy yếu kia.
Mà lại về sau theo tu vi gia tăng, hiệu quả của huyết mạch cũng sẽ càng ngày càng rõ ràng, mãi cho đến khi đạt tới hạn mức cao nhất của bản thân huyết mạch!
"Đại Lực Thần Viên là yêu thú cấp bậc gì?"
Đường Thiên không tìm được tin tức của nó trong trí nhớ, nhưng hắn cũng không tiếp tục cất công đi tìm hiểu.
Thể chất Tứ đẳng cũng chỉ là thứ quá độ lúc đầu mà thôi.
Tương lai hắn sẽ còn có thể thu hoạch được càng nhiều thể chất càng thêm nghịch thiên!
"Rốt cục không còn là gà yếu rồi."
Đường Thiên cảm thán một tiếng, sau đó lần nữa nhìn về phía hệ thống.
Còn thừa lại hơn bảy trăm điểm tiêu phí, thiên phú và thể chất đã không cần thiết đi đổi.
Như vậy thứ còn có thể đổi chỉ có ngộ tính.
Một lần đốn ngộ bình thường, một trăm điểm tiêu phí.
Đốn ngộ bình thường: Có thể để cảnh giới của công pháp Phàm cấp tăng lên một giai đoạn.
Nghĩ nghĩ, Đường Thiên lấy ra một viên ngọc giản công pháp, bên trong chính là ẩn chứa môn kiếm pháp công kích Cực phẩm kia, Trảm Phong Kiếm Quyết.
Công pháp cũng là thứ vô cùng quan trọng đối với tu luyện giả, nó tựa như là đôi tay cầm vũ khí vậy.
Mà cảnh giới công pháp càng cao, có thể phát huy ra uy lực càng thêm mạnh mẽ.
Dưới tình huống bình thường, cảnh giới công pháp tổng cộng chia thành năm giai đoạn: Nhập môn, Thuần thục, Tinh thông, Tiểu thành, Đại thành.
"Thử một chút đi."
Đường Thiên trực tiếp lựa chọn một lần đốn ngộ bình thường.
Ngay sau đó, một cỗ chi ý thư thái tiến nhập linh đài.
Nhất thời, hắn có cảm giác tất cả mọi thứ trên đời đều trở nên rõ ràng, dường như trong chớp mắt có thể xuyên thẳng tới bản nguyên, xem thấu được điều căn bản nhất.
Đường Thiên vội vàng cầm lấy ngọc giản công pháp rồi đưa thần hồn tiến vào xem xét.
Một mảnh thiên địa trắng xóa mờ ảo trong nháy mắt xuất hiện trước mặt.
Mà giữa thiên địa, một thanh niên mặc áo trắng tay cầm trường kiếm đang nhẹ nhàng vũ động trong làn gió.
Mỗi một lần hắn xuất kiếm đều mang theo một loại cảm giác rất tự nhiên thoải mái, tựa như là lá liễu đang tung bay trong gió, khiến cho người xem cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Mà mỗi một kiếm của thanh niên áo trắng kia đều khắc dấu thật sâu ở trong thần hồn Đường Thiên, đồng thời hắn cũng đã lĩnh ngộ được toàn bộ.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, mảnh thiên địa màu trắng biến mất không thấy gì nữa, ý thức của Đường Thiên một lần nữa về tới trong nhà đá nhỏ.
Mở to mắt, Đường Thiên đột nhiên bật dậy, lại tiện thể lấy ra một thanh linh kiếm từ trong nhẫn chứa đồ rồi cầm nó trong tay bắt đầu đứng trong nhà đá không ngừng huy động.
Nếu có người nhìn thấy sẽ kinh ngạc phát hiện, kiếm pháp của Đường Thiên hiện tại vậy mà lại giống như đúc với vị thanh niên áo trắng trước đó, không có chút khác biệt nào.
Diễn luyện kiếm quyết một lượt hoàn chỉnh, Đường Thiên thu kiếm mà đứng.
Nụ cười nhàn nhạt nổi lên ở trên mặt.
Hắn biết, đối với Trảm Phong Kiếm Quyết, hắn đã đạt đến cấp bậc Nhập môn.
"Lại đến."
Hắn lại đổi thêm một lần đốn ngộ bình thường rồi đưa thần hồn tiến vào ngọc giản công pháp.
Thiên địa cùng thanh niên áo trắng lại xuất hiện lần nữa.
Nhưng lần này, chiêu thức của thanh niên đã thay đổi, không còn phiêu dật phóng khoáng, mà thay vào đó là khí tức tràn đầy sắc bén.
Sát chiêu vừa ra lập tức khiến cho kẻ đối địch phải choáng váng (nguyên văn “sát chiêu bính xuất, nhãn hoa liễu loạn”), không kịp phản ứng.
Sau một lát, thiên địa lại biến mất.
"Cảnh giới Thuần thục."
Đường Thiên hơi hơi cười một tiếng:
"Lại tiếp tục."
Rất nhanh, hắn lại thấy được thanh niên áo trắng lần nữa.
Lần này kiếm trong tay thanh niên càng thêm phần sắc bén, đồng thời nương theo mỗi lần xuất kiếm đều có từng đạo kiếm khí tung hoành ngang dọc, tạo thành một vòng vòi rồng kiếm nhận kín không kẽ hở ở xung quanh, dù chỉ là nhìn từ xa xa cũng khiến người ta có một loại cảm giác nội tâm phát lạnh.
"Cảnh giới Tinh thông."
"Lại đến!"
Đốn ngộ tiếp tục bắt đầu.
Thanh niên lần này vậy mà không còn cầm kiếm trong tay, khí tức trên người hắn thu liễm rất nhiều, đã không còn loại cảm giác sắc bén như trước.
Song, khi một con hùng ưng bay qua đỉnh đầu, hắn chỉ là khép hai ngón lại rồi nhẹ nhàng vung lên.
Từ trên đuôi cùng hai cánh của hùng ưng mỗi nơi phân biệt bay xuống một mảnh lông vũ, thậm chí bản thân hùng ưng không hề có bất cứ một chút cảm giác nào.
Thanh niên mỉm cười xòe tay ra, ánh mắt nhìn về lông vũ rơi vào trong lòng bàn tay.
"Cảnh giới Tiểu thành, phản phác quy chân."
Đường Thiên nhắm mắt lại, tựa hồ cũng cảm nhận được tâm cảnh của thanh niên vào thời điểm đó, kia chính là cảnh giới nhân kiếm hợp nhất.
Một lát sau, hắn mở hệ thống ra, đổi lấy đốn ngộ bình thường lần thứ năm.
Thanh niên, đã biến mất.
Giữa toàn bộ thiên địa màu trắng mênh mông, không có bất kỳ vật sống nào tồn tại, chỉ còn lại làn gió vô hình đang không ngừng biến hóa.
Thỉnh thoảng nhu hòa, thỉnh thoảng táo bạo, thỉnh thoảng yên lặng bất động.
Sau một hồi lâu, Đường Thiên rời khỏi thiên địa màu trắng, một lần nữa về tới trong nhà đá.
Mở to mắt, từ trong con ngươi lóe lên một tia sáng nhưng rất nhanh thì biến mất không thấy gì nữa.
Khí chất cả người hắn cũng phát sinh biến hóa vô cùng rõ ràng, phảng phất như hòa thành một thể với thiên địa xung quanh.
"Cái này là. . . cảnh giới Đại thành sao?"
Đường Thiên nhẹ nhàng nâng tay chỉ về cái bàn cũ rách dưới cửa sổ.
Gió nhẹ thổi qua.
Lặng yên không một tiếng động, bàn gỗ bị cắt ra làm đôi, sụp đổ trên mặt đất.
Mà vị trí vết cắt, bóng loáng như gương!
"Kiếm quyết Phàm cấp Cực phẩm sau khi Đại thành đã có uy lực to lớn như vậy, vậy thì công pháp đẳng cấp cao hơn lại sẽ mạnh mẽ đến mức đâu?"
Đường Thiên đứng chắp tay.
Ánh trăng trong sáng xuyên qua cửa sổ phủ lên toàn thân.
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Dùng Tiền Không Giảm Lại Còn Tăng, Có Song Hệ Thống Ta Đây Vô Dịch
- Chương 9: Kiếm Quyết Đại Thành