Hai người trầm mặc một hồi về sau, Đường Thiên chợt nhớ tới một việc.
"Tiểu Tuyết, gần đây ta rất nổi danh sao?"
Hắn mở miệng hỏi.
Trong khoảng thời gian này, trên cơ bản hắn chỉ qua lại mỗi hai nơi là Tử Trúc Viện cùng Đạo trường, chuyên tâm lo đọc sách thánh hiền mà không để ý mấy đến chuyện bên ngoài.
Nhưng Cốc Tiểu Tuyết lại vẫn tương đối tự do, có đôi lúc không đến Đạo trường Đường Thiên sẽ cho nàng nghỉ phép để có thời đi giải quyết việc riêng của mình.
Cho nên có lẽ nàng sẽ biết được một số tình huống.
"Có thể xem là như vậy."
Cốc Tiểu Tuyết hồi đáp:
"Khu vực nửa dưới ta không rõ lắm, nhưng là khu vực nửa trên xác thực thỉnh thoảng sẽ có một số người tụ lại nghị luận về ngươi."
"Còn có, số thư mời gửi tới ngoài viện gần đây cũng là càng ngày càng nhiều."
"Hôm qua khi trở về đây, ta còn trông thấy có vài người ở bên ngoài Tử Trúc Lâm lén lén lút lút nhìn vào phía trong, sau đó tất cả bị ta đuổi đi."
Đường Thiên trầm mặc.
Hắn biết rồi sẽ xảy ra loại chuyện này. Tiêu tiền một cách khoa trương, xuất thủ lại xa xỉ như vậy khẳng định sẽ gây nên lòng hiếu kỳ của một số người.
Chỉ là hắn không ngờ được chuyện này lại phát triển nhanh đến như vậy.
Các ngươi không cần phải tu luyện sao?
Tâm lý hóng chuyện của người trong giới tu luyện cũng nặng đến như vậy sao?
Đường Thiên chẳng biết nói gì cho phải, nếu cứ để tình trạng này phát triển tiếp, sớm muộn cũng sẽ có người kìm nén không được lòng hiếu kỳ của bản thân mà làm ra một số việc khiến người phiền chán.
Có lẽ, đã đến lúc phải đi ra ngoài dạo một vòng, chính thức lộ mặt với người bên ngoài, có như vậy bản thân mình cũng không còn quá mức "thần bí" khiến người khác phải tò mò.
Thỏa mãn được lòng hiếu kỳ của bọn hắn, cuộc sống sau này trên cơ bản là sẽ được thanh tịnh như cũ.
"Những thư mời kia, ngươi còn giữ không?"
Trước đó Đường Thiên cũng biết chuyện này, chỉ có điều hắn chẳng màng ngó tới, giao tất cả cho Cốc Tiểu Tuyết tự mình xử lý.
"Vẫn còn giữ lấy."
"Nao, ở chỗ này."
Nói, Cốc Tiểu Tuyết lấy ra một xấp thư mời thật dày.
Đường Thiên tiếp nhận thư mời, thuận tay lật xem.
Không nhìn không biết, vừa xem giật mình.
Trong này là một đống đồ chơi lộn xộn gì đây?
Có mời hắn ngắm hoa.
Có mời hắn tham gia cái gì mà thi từ ca hội.
Còn có cả người mời hắn đi xem mỹ nữ khiêu vũ.
Còn có thứ càng hết nói nổi hơn, mời hắn đến Lạc Duyên Hồ trong tông môn ngắm trăng, nhưng đó là nơi chỉ có tình nhân mới dắt tay nhau đến, còn người viết thư mời hắn lại là nam!!
Đường Thiên trợn trắng mắt, trực tiếp vứt hết đống thư mời lộn xộn nhảm nhí kia sang một bên.
Cuối cùng, trong tay hắn chỉ còn lại một tấm thư mời xem như có chút nghiêm chỉnh.
"Mười ngày sau, đệ tử Danh dự sẽ tổ chức Kỳ Trân Hội ở Thưởng Xuân Viên, trân trọng mời các hạ."
Người gửi thư mời này tới là phía Thưởng Xuân Viên.
"Ngươi từng nghe qua nơi này chưa?"
Đường Thiên đưa thư mời cho Cốc Tiểu Tuyết.
Cốc Tiểu Tuyết nhìn một chút, gật đầu nói:
"Biết, nơi đây có trồng đủ các thứ hoa cỏ, đến mùa hoa nở trong tiết xuân hàng năm đều sẽ tổ chức rất nhiều loại tụ hội."
"Kỳ Trân Hội của đệ tử Danh dự chính là một trong số đó."
"Đây là một cái tụ hội chuyên thuộc về đệ tử Danh dự, nhưng nội dung cụ thể ta lại không được rõ lắm."
Đường Thiên sờ lên cái cằm, thoạt nghe có vẻ như là một cái tụ hội rất nghiêm chỉnh.
Đến lúc đó số người đến tham gia chắc hẳn là cũng sẽ không ít.
Nhìn qua thời gian gửi đề trên thư, đã là bốn ngày trước, nói cách khác còn sáu ngày nữa Kỳ Trân Hội sẽ khai màn.
"Mấy ngày nay ngươi dành thời gian hỏi thăm một chút tình huống cụ thể của Kỳ Trân Hội này đi."
"Sáu ngày sau, chúng ta cùng nhau đi tham gia."
Đường Thiên nói ra.
. . .
Sáu ngày, nhoáng một cái là qua.
Mấy ngày gần đây, số người tụ tập bên ngoài Tử Trúc Lâm ngày càng nhiều, mỗi lần Đường Thiên đi ra ngoài đều sẽ hấp dẫn lượng lớn ánh mắt tò mò, một ít người có dụng tâm khác còn chủ động tiến lên bắt chuyện.
Cho dù Cốc Tiểu Tuyết xuất thủ dạy dỗ mấy lần, vẫn là có người không sợ muốn lên đến tìm cách thân cận, tìm hiểu tin tức.
Sau đó, Đường Thiên dứt khoát không ra khỏi cửa, cả ngày ở trong Tử Trúc Viện tu luyện.
May mà khi trước hắn sáng suốt lựa chọn sống một mình, nếu không chẳng biết sẽ còn phát sinh ra thêm loại chuyện yêu thiêu thân gì nữa.
Ngay sau khi giao dịch xong với Tần Hải, Đường Thiên trực tiếp hao tốn một trăm vạn điểm tiêu phí thành công đổi lấy thiên phú Bảy vòng.
Có bảy vòng Thiên Phú Hoàn bổ trợ khiến cho tốc độ tu luyện của hắn lần nữa tăng lên một bậc dài, thời gian mấy ngày ngắn ngủi đã phá cảnh lần nữa, đạt tới Luyện Khí tầng mười một.
Chiếu theo loại tốc độ này, không được bao lâu là có thể leo lên Trúc Cơ.
Trừ cái đó ra, hắn còn dùng mười vạn điểm tiêu phí đổi lấy thể chất Lục đẳng, thu được huyết mạch Lôi Giao.
Đối với tăng lên tố chất thân thể, huyết mạch Lôi Giao vượt qua hẳn một bậc dài so với Đại Hoang Thanh Mãng, nhưng nó lại không có xuất hiện bí thuật truyền thừa kèm theo trong huyết mạch.
Khá là đáng tiếc.
Nhưng loại chuyện này cũng không thể quá mức cưỡng cầu.
Vạn sự tùy duyên, dù sao ngày sau vẫn có thể đổi được thể chất đẳng cấp càng cao hơn.
Số điểm tiêu phí còn lại, Đường Thiên tiếp tục đổi lấy số lần đốn ngộ đẳng cấp khác nhau để học tập đủ loại công pháp, thông qua đó gia tăng thêm sự lý giải của bản thân đối với tu luyện cùng đạo pháp.
Sau đó, Cốc Tiểu Tuyết cũng tìm hiểu được một chút tin tức liên quan đến Kỳ Trân Hội.
Đây đích xác là một tụ hội chuyên thuộc về đệ tử Danh dự, mà để có tư cách tham gia tụ hội, chí ít phải là đệ tử Danh dự Trung cấp trở lên mới được.
Mục đích chủ yếu của tụ hội chính là cung cấp cho các đệ tử Danh dự một nơi để giải trí, dù sao không phải tất cả đệ tử Danh dự đều giống như Đường Thiên vậy, cả ngày đóng cửa không ra, chỉ biết ở nhà tu luyện.
Trên thực tế, phần lớn đệ tử Danh dự đối với vấn đề tu luyện đều không quá mức để tâm, so với việc bế quan buồn tẻ vô vị, bọn họ càng ưa thích du sơn ngoạn thủy, ngắm hoa ngắm trăng, sênh ca yến vũ, ăn uống linh đình.
Việc mua sắm thân phận cũng chỉ là để cho bản thân có thể chơi càng thêm thoải mái, càng thêm vui vẻ hơn mà thôi.
Kỳ thật Đường Thiên đối với mấy cái này hứng thú không lớn, nhưng một phân đoạn khác trong Kỳ Trân Hội lại làm cho hắn có phần có hào hứng.
Giám thưởng Kỳ Trân.
Tên như ý nghĩa, đến lúc đó, Thưởng Xuân Viên sẽ lấy ra một số vật phẩm kỳ lạ để cho các đệ tử Danh dự tiến hành giám thưởng, sau đó nếu ai cảm thấy hứng thú có thể mua lại thứ đó.
Có thể xuất hiện trong loại hình tụ hội này, bất kể vật phẩm đó thuộc về phương diện nào cũng tuyệt đối trốn không thoát một chữ.
Quý.
Bản thân Đường Thiên là cực kỳ yêu thích cái chữ này.
Cho nên hắn lập tức quyết định, cái Trân Kỳ Hội này hắn đi chắc, ai cũng ngăn không được!
Trời sáng tinh mơ, rời giường thật sớm.
Hô hấp một đợt không khí mới mẻ trong lành, hương hoa nhàn nhạt thấm vào ruột gan.
"Mấy ngày nay hái cho ta một ít hoa hòe đi, thứ đó trộn với bột mì rồi hấp chín mùi vị cực kỳ ngon."
Đường Thiên cười nói với Cốc Tiểu Tuyết đang dọn bát đũa.
"Hoa hòe cũng có thể ăn sao?"
Cốc Tiểu Tuyết ngẩng đầu lên, không biết từ lúc nào, trên cây hòe già đã nở ra đầy từng chuỗi hoa nhỏ màu trắng, mùi hương thơm ngát chầm chậm lan tỏa ra xung quanh.
"Đương nhiên có thể ăn."
Đường Thiên ngồi xuống bàn, nhìn xem một vệt đen xám nằm trên mũi Cốc Tiểu Tuyết, không khỏi cười nói:
"Ngươi vẫn còn dùng củi để nấu cơm sao?"
"Lúc đó chỉ là ta thuận miệng nói ra thôi."
Sau đó, hắn chỉ chỉ cái mũi của mình ra hiệu cho nàng.
Cốc Tiểu Tuyết lấy tay lau đi vết bẩn trên mũi rồi đáp:
"Ngươi không có nói sai nha, quả thật dùng củi nấu cơm ăn vào thấy ngon hơn."
"Thật, mùi vị rất khác."
Đường Thiên cười cười, bắt đầu động đũa thưởng thức bữa sáng đơn giản.
Sau khi ăn xong, hai người dọn dẹp một chút rồi rời khỏi Tử Trúc Viện.
Xuyên qua đường mòn tĩnh mịch, ung dung sải bước đi về phía Thưởng Xuân Viên.