【 Bản thân bước qua bao chông gai, còn đi qua sinh tử. Đến cuối cùng, mọi gai nhọn, mọi lớp phòng hộ, anh đều tháo dỡ, một chút dịu dàng, ôn nhu sót lại, anh đem nó trao cho chính mình. 】
Dịch Tần Lương bị người sát hại, sau đó trọng sinh.
Anh hóa thành một người khác, sống lại hai mươi năm trước.
Thời điểm này, Dịch Tần Lương nguyên bản đã 15, thời kì thiếu niên nổi loạn và tràn đầy u ám, anh thấy cả thế giới này đều chán ghét mình, thấy ai cũng là nợ mình.
Vào một buổi chiều mùa hè oi bức, trong con hẻm nhỏ tối tăm, Dịch Trần Lương nhìn bản thân hai mươi năm về trước bị đánh bầm dập nằm oặt dưới đất như một con chó bẩn thỉu, thở dài.
**
Không có ai yêu em, để tôi đến yêu em.
Anh trước đây chưa từng quý trọng em, lần này trở về anh nhất định sẽ yêu em thật nhiều.
Gặp được em, vào đúng thời điểm.
- ----------------------------------
Gỡ mìn: Tự công tự thụ! Chắc chắc không đổi!
Tác giả đói truyện nên tự cung tự cấp.
Tag: Trùng sinh, ngọt văn, vườn trường
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Dịch Trần Lương, Vân Phương ┃ vai phụ: Tề Hoạch, Thường Tử Kỳ ┃ cái khác: Tự công tự thụ
Một câu tóm tắt: Tôi tự yêu chính mình.
Lập ý: Tự chủ và dũng cảm đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống.