"Bị bỏng rồi chuyển viện?"
"Tự sát?"
Cúp điện thoại, Điền Trấn Bắc nói thầm một câu, hai mắt sáng lên.
"Trước đây Chung Chấn Quốc có nói, sở dĩ quỷ mị xuất hiện khả năng lớn là vì nó có hận thù cùng oán khí quá lớn, không biết con quỷ này xuất hiện có phải cũng vì nguyên nhân như vậy hay không?"
"Sở dĩ nó sẽ hóa thân thành lệ quỷ chạy tới đốt chết Trương Tuyết Phong, là vì... Trương Tuyết Phong hại nó sao?"
... ...
Mà lúc này Tô Mục Nhiên đã về tới tiệm Internet.
Hắn có thể dễ dàng nhảy lên tầng ba.
Bên trong tiệm net là một đám thiếu niên nghiện internet.
Mà thời điểm này tất cả bọn họ đều đang chăm chú chơi game, làm gì có ai chú ý đến Tô Mục Nhiên?
Trước đây, trong một nơi nào đó ở Tứ Xuyên có người cầm đao tới quán Internet cướp bóc, tên cướp này gác đao lên cổ một thiếu niên nghiện internet, kết quả không ngờ bốn thiếu niên nghiện internet vẫn bình tĩnh tiếp tục chơi, ngay cả đầu cũng không quay lại một chút.
Tô Mục Nhiên đã từng xem tin tức này.
Có người nói, sau đó tên cướp cầm đao kia thẹn quá hoá giận, quay đầu chém một người thanh niên đang chơi game khác bị thương, cướp 15 đồng, ngay ngày tiếp theo tên này đã bị bắt, cũng bị giam vài năm.
Bình thường, thiếu niên nghiện internet đều là người gặp chuyện không sợ hãi, trong lúc bọn họ chơi game cho dù có người té xỉu trước mặt bọn họ, đoán chừng bọn họ cũng không muốn đưa mắt nhìn sang.
Hắn ngồi trên ghế.
Hắc Tử còn đang nằm ngáy o..o....
Tô Mục Nhiên mở hệ thống.
Tính danh: Tô Mục Nhiên
Thân phận: Truyền nhân đời thứ sáu mươi sáu của Long Hổ Sơn
Công pháp: Thái Huyền Kinh
Phù chú: Tam Động Pháp Lục
Tu vi / giá trị pháp lực: 280/499
Luyện Thể / HP: 1750 thẻ / 1999 thẻ
Điểm công đức: 457.5 điểm (chuyển đổi)
Không gian trữ vật: 1 mét vuông (+)
Pháp bảo: Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, Dương Bình Trì Đô Công Ấn.
Giá trị pháp lực bị tiêu hao hơi nghiêm trọng, chủ yếu là tiêu hao do chiều nay hắn tu luyện "Thủy Long Ngâm".
Chẳng qua giá trị pháp lực cùng HP lại có thể tu bổ nhờ tu luyện.
Dù sao tất cả người ở đây cũng đều đang chơi game, không ai chú ý tới bản thân mình.
Tô Mục Nhiên dứt khoát ngồi xếp bằng trên ghế tu luyện.
Sáng sớm hôm sau.
Tô Mục Nhiên đánh thức Hắc Tử, trở lại cửa hàng Zhizha rửa mặt, thu thập một chút đồ vật sau đó trực tiếp bắt xe tới cửa hàng bán oto.
Rất nhanh, một chiếc SUV hiện đại khoảng chừng 18 vạn đã được mua xong.
Tô Mục Nhiên lái xe.
Hắc Tử ngồi ở vị trí kế bên tài xế đang ngâm nga một bài hát nào đó.
Trầm ngâm một lát, Tô Mục Nhiên lại hỏi: "Hắc Tử, cậu không có bằng lái mà mua xe làm cái gì?"
"Không có bằng lái xe thì không thể lái xe sao?"
"Mấy anh em trong thôn chúng ta không có bằng lái năm sáu năm nay rồi."
Hắn ta cười ha hả một tiếng, nói: "Yên tâm đi lão Tô, mấy món đồ như bằng lái xe này có cũng chẳng khác gì không có, đơn giản chỉ là một trang giấy mà thôi, chờ thêm một thời gian nữa tôi rảnh rồi lại đi đăng kí thi để lấy một tấm."
Thành Linh Châu cách Thông Thành khoảng chừng 200 cây số.
Dù sao thì xe mới mua cũng chưa có biển số, Tô Mục Nhiên cứ đi thẳng một đường không kiêng nể gì cả, toàn bộ hành trình tốc độ bình quân đều hơn 120 km/h, khoảng chừng hơn một giờ đã tới Thông Thành.
Nhà Hắc Tử không ở trong huyện.
Hắn ta là người thị trấn Dayu huyện Thông Thành, thị trấn Dayu nằm ở sâu trong Đại Sơn, đường vào Đại Sơn vô cùng hiểm trở, những con đường quanh co khúc khuỷu ôm quanh núi, thậm chí còn có con đường nằm sát bên cạnh hốc núi.
Bọn họ đi được nửa đường thì Điền Trấn Bắc gọi điện thoại tới.
"Tô tông sư, chuyện cậu nói tôi điều tra đã có kết quả rồi."
"Đại khái khoảng chừng một năm trước, thật sự có một người bị phỏng toàn thân đến phòng khám bệnh của Trương Tuyết Phong tiến hành trị liệu, người bệnh này đã chuyển từ bệnh viện nhân dân thành phố tới đây, sau đó không biết vì nguyên nhân gì mà người bệnh này còn quay ngược qua khởi tố Trương Tuyết Phong, kết quả không giải quyết được gì."
"Có người nói sau này bệnh nhân kia đã uống thuốc diệt cỏ để tự sát, tin tức cụ thể của người bệnh tôi gửi qua điện thoại cho cậu nhé?"
Cúp điện thoại.
Rất nhanh, lại có chuông báo tin nhắn vang lên.
Tô Mục Nhiên dừng xe ở ven đường, mở điện thoại di động lên nhìn lướt qua.
"Thông Thành, người của thị trấn Dayu? Tỏa Thành Long? ?"
Hắc Tử đã xuống xe đi tiểu.
Chờ khi hắn ta trở lại xe Tô Mục Nhiên mới hỏi: "Hắc Tử, cậu có biết một người tên là Tỏa Thành Long không? Trong nhà hắn ta hẳn đã từng xảy ra một trận hỏa hoạn."
"À, người cậu nói chính là người của Tỏa gia trang sao?"
"Biết, đương nhiên biết."
"Tên này là một người rất trâu bò."
"Mấy năm trước có người phát hiện một lượng lớn cổ tệ bên phía Tỏa gia trang, nghe nói có người đào được kho tiền của một đại quân doanh lên, trong lúc nhất thời mười dặm tám thôn thậm chí ngay cả người của huyện khác cũng đều chạy tới đào bảo, thẳng đến khi chính phủ tham gia tịch thu, đào đi hơn mười tấn cổ tệ thì chuyện này mới từ từ dịu xuống một chút."
Hắc Tử cũng thổn thức không ngớt.
"Lúc đó tôi cũng từng tới đó, bà con bách tính có hơn ngàn người giành cướp, Tỏa Thành Long đi đầu, ngay cả cảnh sát mà hắn ta cũng không nhún nhường."
"Lúc ấy hắn ta còn bị bắt nhốt một thời gian, cuối cùng được thả ra, mà tôi nghe nói sau khi được thả ra tên lưu manh kia lại tiếp tục đi đào bảo, hơn nữa còn đào được thứ tốt, đáng tiếc trong nhà xảy ra hoả hoạn, cũng bị phỏng không nhẹ."
"…"
“Mặc dù có thể giữ được tính mạng nhưng vợ lại ly hôn, hơn nữa toà án còn phán quyết giao con cho vợ nuôi."
"Ngay cả mẹ già trong nhà cũng bị tức chết."
"Cuối cùng Tỏa Thành Long uống thuốc diệt cỏ tự sát, cho dù hắn ta đã được đưa đến bệnh viện nhưng lại không thể cứu chữa nổi."
Hắc Tử châm một điếu thuốc rồi lại nhìn về phía Tô Mục Nhiên, thần thần bí bí nói: "Cậu đoán xem chuyện sau đó sẽ thế nào?"
Tô Mục Nhiên giảm tốc độ xe.
Để Hắc Tử châm cho hắn một điếu thuốc.
"Không phải người đã tự sát rồi sao? Chẳng lẽ sau đó còn có chuyện gì nữa?"
Sau khi Tỏa Thành Long chết, oan hồn có lệ khí quá nặng nên hóa thành lệ quỷ, trực tiếp gϊếŧ tới thành Linh Châu đốt chết Trương Tuyết Phong... Ngày hôm qua, Tô Mục Nhiên tận mắt nhìn thấy hắn ta đã bị siêu độ ngay trước mặt mình.
"Đúng vậy."
"Nếu không vì sao tôi lại nói tên cháu trai này mạng lớn đây?"
"Có người nói hắn ta uống ba bình thuốc diệt cỏ, khi được người ta đưa đến bệnh viện hắn ta đã tắt thở rồi, bác sĩ nói ngay cả nội tạng của hắn ta cũng đã bị ăn mòn hết."
"Kết quả sau khi kéo thi thể hắn ta về nhà không ngờ cmn hắn ta lại sống lại."
"Đoạn thời gian trước, tôi còn nhìn thấy hắn ta mang theo dụng cụ tầm bảo đi tầm bảo chung quanh đây."
Tô Mục Nhiên mở hé cửa sổ xe.
Gió mát thổi vào người, hắn nheo mắt lại, phun ra một vòng khói.
Kết quả, vòng khói mới vừa nhả ra đã bị gió thổi tan.
Người đã chết, quỷ hồn còn tiêu tán ngay trước mắt mình.
Không ngờ...
Hắn ta còn sống?
Xác chết vùng dậy?
Khởi tử hồi sinh?
Tỏa Thành Long hiện tại vẫn là Tỏa Thành Long sao?
"Hắc Tử, cậu có quen biết hắn ta không? ? Người mạnh mẽ như vậy, khi nào được lại giới thiệu cho tôi quen biết một chút, cũng tiện mở mang tầm mắt."