Giằng co hồi lâu.
Mãi tới khi trong đầu, tiếng nhắc nhở của hệ thống truyền đến con số 0.5 điểm công đức, lúc này Tô Mục Nhiên mới cất Quy Sơn Nghiễn vào trong không gian trữ vật.
Mở hệ thống.
Tính danh: Tô Mục Nhiên
Thân phận: Truyền nhân đời thứ sáu mươi sáu của Long Hổ Sơn
Công pháp: Thái Huyền Kinh
Phù chú: Tam Động Pháp Lục
Tu vi / giá trị pháp lực: 389/499
Luyện Thể / HP: 1850 thẻ /1999 thẻ
Điểm công đức: 366.5 điểm (chuyển đổi)
Không gian trữ vật: 1 mét vuông (+)
Pháp bảo: Tam Ngũ Trảm Tà Thư Hùng Kiếm, Dương Bình Trì Đô Công Ấn.
"Nhặt được bảo!"
"Nhặt được bảo rồi!"
Tô Mục Nhiên hơi kích động, một con quy yêu đã có thể mang đến liền một mạch 80.5 điểm công đức cho mình, nếu ngày nào cũng có thể thu được con số này, điểm công đức của mình sẽ tăng cao tới mức nào đây?
"Cô nương hãy nghỉ ngơi cho thật tốt, chờ ngày mai tái chiến."
Tô Mục Nhiên nghĩa chánh ngôn từ mang theo "Quy Sơn Nghiễn" lên tầng.
Vương Tư Tư đang ngốc ở trên tầng.
Nhìn thấy Vương Tư Tư, Tô Mục Nhiên nhíu mày nói: "Cháu đã đến bệnh viện?"
Nữ quỷ loli mặc áo họa tiết hoạt hình kia cúi đầu, cầm lấy vạt áo của mình, một bộ dạng như bản thân đã làm sai chuyện gì.
Trên người cô bé có một luồng "huyết khí" đặc thù.
Hiển nhiên cô bé đã đi tới bệnh viện mới nhiễm phải.
"Hồ đồ!"
"Chờ cha cháu xuất viện, đương nhiên chú sẽ dẫn cháu đi thăm cha cháu."
"Hiện tại cha cháu chỉ mới vừa thức tỉnh, khí huyết suy yếu, cháu đi thăm cha cháu chẳng phải lại khiến cha cháu gặp họa sao?"
Cô bé nhỏ cũng biết mình đã làm sai, liên tục gật đầu.
"Đúng rồi."
Trong lòng Tô Mục Nhiên khẽ động, lại lật tay lấy "Quy Sơn Nghiễn" bản thân mới vừa bỏ vào không gian trữ vật ra, đặt ở trong lòng bàn tay, nói: "Món đồ này có thể có lợi ích gì với cháu không?"
Dựa theo quy yêu đã nói.
Quá trình hình thành của quỷ anh Đóa Đóa kia hơi đặc thù.
Cô bé đã chết từ trong trứng nước, lúc cô bé chết cô bé chỉ mới được hơn năm tháng tuổi, ngay cả tư tưởng của bản thân cũng không có, vậy lấy đâu ra số lượng lệ khí cùng oán khí lớn như vậy để cô bé có thể hóa thành quỷ hồn?
Là mẹ của cô bé đã quá mức tưởng niệm cô bé.
Ngày thì nghĩ đêm lại mơ, cộng thêm đoạn thời gian kia, Vương Quân không biết trong nhà hắn ta có "Quy Sơn Nghiễn", dần dà, Quy Sơn Nghiễn hình thành lực lượng từ trường đặc thù, tẩm bổ rồi sinh ra quỷ anh "Đóa Đóa" .
Mấy quỷ ảnh bên phía phòng khám bệnh tư nhân lại do Đóa Đóa gọi tới.
Sau khi cô bé tiêu tán, những quỷ ảnh kia cũng triệt để tiêu tán.
Quy Sơn Nghiễn có thể tẩm bổ quỷ anh Đóa Đóa, chẳng lẽ không thể giúp đỡ cho Vương Tư Tư sao?
Chờ cô bé này lớn mạnh một chút sẽ có thể trông coi cửa hàng Zhizha giúp mình, đây là một lựa chọn không tồi chút nào.
Vương Tư Tư nhìn "Quy Sơn Nghiễn" .
Cô bé không nhận ra vật này, nhưng không hiểu vì sao cô bé lại cảm thấy "Quy Sơn Nghiễn" có một sức hấp dẫn đặc thù với cô bé.
Cô bé liếʍ liếʍ môi rồi nói: "Chú, cháu có thể cảm giác được nếu cháu tiến vào bên trong nó, có thể sẽ giúp cháu đạt tới cấp bậc “áo đỏ” chân chính chỉ trong một thời gian ngắn."
Tô Mục Nhiên trầm tư một lát.
Mở miệng nói: "Quy yêu, để Tư Tư làm bạn với ngươi đi, nếu ngươi dám có chút ý đồ xấu xa gì đối với Tư Tư ta sẽ trực tiếp đập phá Quy Sơn Nghiễn."
Bên trong Quy Sơn Nghiễn, quy yêu vẫn không mở miệng.
Quy yêu đã suy yếu tới trình độ nào đó đang nghiến răng nghiến lợi.
Tô Mục Nhiên gật đầu.
Lúc này Vương Tư Tư mới hóa thành một đạo quỷ ảnh, trực tiếp chui vào Quy Sơn Nghiễn.
Tô Mục Nhiên tắm rửa một cái, sau đó lại khoanh chân ngồi xuống giường bắt đầu tu hành.
Hắn phát hiện, việc tu hành buổi tối hoàn toàn có thể thay thế giấc ngủ, sáng ngày tiếp theo chẳng những không hề cảm thấy ủ rũ gì ngược lại bản thân hắn còn thấy sảng khoái tinh thần.
... ... ... ...
Cùng lúc đó.
Cục cảnh sát thành Linh Châu.
Người đàn ông mặc âu phục ngồi trên ghế, đối diện hắn ta chính là một “chuyên gia phác họa chân dung” của cục cảnh sát thành phố, mà bên cạnh hắn ta chính là phó cục trưởng cục cảnh sát thành Linh Châu, Điền Trấn Bắc.
Lúc trước.
Hắn ta còn có chút bất mãn với người đàn ông mặc âu phục cùng người phụ nữ mặc áo da này.
Thế nhưng ngay tối hôm đó, hình như người ta chỉ ra ngoài có một lần đã có thể giải quyết gọn gàng vụ án “gϊếŧ người liên hoàn” khiến toàn bộ công an thành Linh Châu phải thúc thủ vô sách, thực lực mạnh mẽ tới mức khiến hắn ta không thể không phục.
Rất nhanh.
Dựa theo người đàn ông mặc âu phục miêu tả.
"Chuyên gia phác họa chân dung" đã có thể phác hoạ ra một bức tranh.
"Không giống lắm."
"Người kia... phải nói như thế nào đây, tôi cảm thấy dường như hắn đẹp trai hơn người trong ảnh một chút."
"Mũi của hắn cao hơn một chút."
"Mắt cũng hơi lớn hơn một chút..."
Người đàn ông mặc âu phục lắc đầu.
Mà chuyên gia phác họa chân dung cũng bắt đầu sửa chữa, trên phương diện này hắn ta là người rất chuyên nghiệp, những năm gần đây căn cứ theo miêu tả của người chứng kiến cùng hình ảnh mơ hồ thu được qua camera an ninh cộng với DNA, chiều cao, thể trọng… mấy nhân tố này, hắn ta đã có thể mô phỏng được chân dung của kẻ hiềm nghi, cũng phá được không ít vụ án.
Sửa chữa vài lần.
Hai mắt người đàn ông mặc âu phục sáng lên, nói: "Không sai, đã giống tới bảy tám phần rồi."
Điền Trấn Bắc đi tới liếc nhìn.
"A?"
"Người này hình như rất quen mắt."
Hắn ta trầm ngâm trong chốc lát, nhớ ra được lập tức nói: "Không sai, chính là hắn, lần trước công trường của em vợ tôi xảy ra chuyện, có một nữ công nhân bị ông xã đẩy xuống tầng chết, hẳn cậu cũng biết ông xã của nữ công nhân này, hắn ta chính là người bị hại thứ ba trong vụ án gϊếŧ người liên hoàn, Vương Ngũ Lục."
"Lúc đó Vương Ngũ Lục đến cục cảnh sát tự thú, hắn và em vợ tôi đã cùng nhau tới cục cảnh sát."
Người đàn ông mặc âu phục cũng mang bộ dáng bỗng nhiên tỉnh ngộ.
"Xem ra, hẳn vị tiền bối này cũng đang truy xét án gϊếŧ người liên hoàn kia."
"Tiền bối?"
Điền Trấn Bắc vô cùng khó hiểu.
Nhìn người đàn ông mặc âu phục này ít nhiều gì cũng phải hơn ba mươi rồi, đúng không?
Mà tên nhóc kia thoạt nhìn rất trẻ tuổi, hẳn chỉ mới hơn 20.
Người đàn ông mặc âu phục đứng dậy, nhìn thoáng qua Điền Trấn Bắc, Điền Trấn Bắc hiểu ý, trực tiếp để chuyên gia phác họa chân dung rời đi trước.
Sau đó, người đàn ông mặc âu phục mới nói: "Cục trưởng Điền, đại khái chỉ còn một tháng nữa là ông có thể tiếp nhận chức vụ cục trưởng cục cảnh sát thành Linh Châu, mà có một số thứ ông cũng nên biết rồi."
"Thế giới này không hề đơn giản như những gì ông được biết."
"Yêu ma quỷ quái thực sự có tồn tại."
"Cao thủ võ lâm, thậm chí là “siêu nhân” cũng đều là những thứ có tồn tại thật sự, chỉ có điều số lượng người như vậy quá thưa thớt, hơn nữa còn nằm trong sự quản chế của quốc gia nên người thường không thể biết được mà thôi."
"Trong vụ án gϊếŧ người liên hoàn lần trước, sở dĩ phía trên phái chúng tôi tới đây chính là vì hung thủ của án gϊếŧ người liên hoàn này là một võ giả hậu thiên cực hạn, hơn nữa võ giả này còn tinh thông thuật pháp cản thi của Tương Tây, luyện chế thi thể của người bị hại thành cương thi."
"Nếu không có vị tiền bối kia ra tay, sợ rằng tôi và Như Yên khó có thể bắt được hung thủ này."
"Mà nếu để cục cảnh sát các ông tự phá án?"
"Một vị võ giả hậu thiên cực hạn điều khiển năm cương thi, lợi dụng thiên thời địa lợi hoàn toàn có thể gϊếŧ sạch toàn bộ cục cảnh sát các ông."
Yết hầu của Điền Trấn Bắc hơi nhấp nhô.
Này đkm...
Có chút phá vỡ thế giới quan của bản thân hắn ta.