Trên xe, bầu không khí hơi xấu hổ.
Còn mẹ nó còn đang giả thần giả quỷ?
Nữ streamer "Nghiên Nghiên" không nhịn được chỉnh một câu: "Cậu à, hiện tại đã là năm tháng nào rồi mà cậu còn nói chuyện quỷ thần, cậu thật tin tưởng có quỷ thần tồn tại sao? Tôi làm streamer mấy thể loại thần quái thám hiểm này chẳng qua là vì giới livestream đã có quá nhiều người ca hát nhảy múa rồi, mà đám fans hâm mộ cũng đã quá chán thể loại ấy nên chúng tôi mới phải chọn một đề tài khác mà thôi."
"Thứ thần quái này, tin thì có, không tin thì không."
"Kế tiếp có phải cậu định đề cử bán cho tôi mấy thứ gì như ngọc bội hộ thân, bùa trừ tà… không?"
Nữ streamer kia bật cười một tiếng.
Đúng vậy.
Không hợp ý nhau thì không thể nói nổi nửa câu.
Xoẹt!
Đúng lúc này, tài xế kinh hô một tiếng, thân xe lay động mạnh, ngay sau đó hắn ta lập tức phanh xe đậu ở ven đường.
"ĐM!"
"Mẹ nó cái xe tang kia, vội vàng đi đầu thai sao?"
Một chiếc xe việt dã ầm ầm lướt qua với tốc độ hơn 130km/h.
Tài xế cùng trợ lý ngồi ở phía trước, cả hai đều có thắt dây an toàn nên không bị ảnh hưởng gì.
Tố chất thân thể của Tô Mục Nhiên lại khác hẳn với người thường, đừng nói là thân xe lay động, cho dù nó lộn nhào mấy vòng cũng không sao.
Nhưng nữ streamer kia thì thảm rồi.
Thân xe kịch liệt lay động đồng thời thân thể của cô ấy cũng bay thẳng về phía Tô Mục Nhiên.
Tô Mục Nhiên vô thức vươn tay…
Đẩy... Đẩy nữ streamer ra.
Sau đó xe thắng gấp một cái, bởi vì quán tính khiến nữ streamer đυ.ng mạnh vào ghế lái, lấy nhãn lực của Tô Mục Nhiên thậm chí có thể thấy rõ ràng sự rung động của vùng no đủ trước ngực nữ streamer sau khi bị va chạm tới biến hình...
Mẹ nó, nếu bên trong mà có silicon, sợ rằng đã bị cú va chạm kia làm phát nổ!
A.
Nữ streamer hét lên một tiếng.
Cô ấy che ngực miệng, cắn răng mắng: "Anh lái xe kiểu gì vậy?"
Tài xế vội vàng lên tiếng xin lỗi.
Tô Mục Nhiên thì lại lo lắng nói: "Không nên trách tài xế, bên phía Linh Châu chúng tôi có mấy tài xế rất xấu, cứ khuya đến là lại thích đua xe, cũng không sợ gặp phải chuyện không may."
A.
Có một số người dường như đã quên.
Hơn nữa đêm hắn đua xe ngay trên đường lớn trong thành phố, tăng tốc tới 120km/giờ, cảnh sát giao thông rượt theo sau mông hắn một đoạn dài.
Hai mắt nữ streamer đẫm lệ mông lung nhìn về phía Tô Mục Nhiên.
Trong mắt dường như còn ẩn chứa một tia sát khí.
Một đại mỹ nữ ngã về phía ngươi, không ngờ phản ứng đầu tiên của ngươi lại là đẩy người ta ra?
Người như thế đã định trước là phải độc thân cả đời!
Nếu không phải bản thân cô ấy được tu dưỡng tốt, đoán chừng lúc này cô ấy đã đuổi hắn xuống xe.
... ...
Trở lại thành phố.
Tô Mục Nhiên gọi một chiếc xe taxi về tới cửa hàng Zhizha.
Điều bất ngờ là đã khuya như vậy rồi mà Lý Tiểu Long còn chưa về nhà.
Hắn ta đang hút thuốc, ánh mắt tĩnh mịch không chút gợn sóng, buồn bã nói: "Tô đại sư, cậu nói xem... liệu có phải tôi sắp chết rồi hay không?"
"Gần đây thế nào? Cậu vẫn đυ.ng tới mấy thứ đó sao?"
"Tôi sống hai mươi năm."
"Nhưng mẹ nó nhân sinh quan tôi gây dựng được trong hai mươi năm này đã hoàn toàn bị lật đổ."
Tô Mục Nhiên vỗ vỗ bả vai Lý Tiểu Long, cười nói: "Không sao, không cần lo lắng, người ngốc có ngốc phúc, bản thân cậu cũng có thể tính là ngươi có thể chất đặc thù, vì thế mới dễ dàng dẫn tới mất thứ âm tà?"
"..."
Lý Tiểu Long xanh mặt.
Thần mẹ nó người ngốc có ngốc phúc.
Mắng tôi sao?
Về phần thể chất đặc thù, dễ dẫn mấy thứ âm tà...
Đôi khi lại là thật cũng nên.
Chuyện hắn ta nhìn thấy "Liễu Thiểu Long" cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn.
Còn có lúc ở bệnh viện, hắn ta đυ.ng tới Vương Tư Tư thích "chơi đầu" nữa thì sao?
Sau đó, là vợ chồng Liễu Kim Long...
"Tốt rồi, Tô đại sư, tôi về nhà trước."
"Đúng rồi, lúc trước chị họ của tôi có gọi điện thoại qua đây, mắng cậu để chị ấy leo cây..."
Hắn ta mở cửa chiếc "xe nát" kia gào thét lướt đi, hoàn toàn không biết... nguyên nhân vụ leo cây là do hắn ta quên nói chuyện cuộc hẹn cho Tô Mục Nhiên. Nói chung chuyện này cũng không thể trách Lý Tiểu Long, hành trình tới nhà Liễu Kim Long khiến hắn ta bị khϊếp sợ quá độ, nào còn nhớ rõ lời Lý Mộc Đồng nói?
Trong cửa hàng Zhizha, vẻ mặt Tô Mục Nhiên tràn đầy ngơ ngáo.
Leo cây?
Là chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ bản thân mình còn hẹn hò với Lý Mộc Đồng sao? Không phải bà già xấu hôi kia đã nói muốn đi kiện mình cưỡиɠ ɠiαи cô ấy sao?
"Hừ, không phải mụ già xấu hôi này muốn giở chiêu lạt mềm buộc chặt nhằm mục đích đuổi theo mình đó chứ?"
"Ha ha."
"Ngực lớn mông to đúng là kiểu mình rất thích, thế nhưng loại con gái nhà giàu có này… mình cũng không muốn rước về để hầu hạ đâu."
Tô Mục Nhiên đi lên tầng.
Vương Tư Tư đang nằm ngáy o…o...
Ngày hôm nay cô bé đã phải bùng nổ một lần, thật sự là rất mệt.
"Quỷ cũng sẽ ngủ sao? Kiến thức của mình trên phương diện này thật sự là quá thiếu thốn."
Lắc đầu, Tô Mục Nhiên tắm rửa xong lại đi ra tìm mấy bộ quần áo, nhét hết vào không gian trữ vật.
Xong xuôi mọi chuyện hắn lại ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.
... ...
Bắc Sơn.
Chân núi.
Người đàn ông mặc âu phục cùng người phụ nữ mặc áo da từ trên xe việt dã đi xuống.
Nhìn chiếc đồng hồ đặc chế trên cổ tay, người phụ nữ mặc áo da trầm ngâm nói: "Phía trước có năng lượng đặc thù chập chờn, hẳn chiến đấu chỉ ở đâu đó gần nơi này, chỉ tiếc là khoảng cách quá xa nên định vị không rõ lắm... Hơn nữa, thời gian năng lượng bùng nổ cũng quá ngắn."
"Cường độ năng lượng bùng nổ thế nào?"
Người đàn ông mặc âu phục đưa mắt nhìn bốn phía.
Bọn họ không phải người bình thường, cũng có năng lực nhìn ban đêm nhất định.
"Số liệu dò xét được rất mơ hồ, chẳng qua chắc chắn phải trên 1000 thẻ."
Sắc mặt của người đàn ông mặc âu phục trầm xuống.
Sinh vật đạt tới 1000 thẻ, cho dù là võ giả hay là quỷ mị đều không phải người yếu, loại vật này... rất khó đối phó, chẳng qua, khó đối phó cũng không có nghĩa là không đi đối phó.
Bởi bọn họ là người gánh vác sứ mệnh xử lý những "sự kiện linh dị phi thường" này.
Sau khi tìm kiếm một lát nhưng không có kết quả, người đàn ông mặc âu phục ngẩng đầu nhìn về phía Bắc Sơn.
"Đi, chúng ta lên núi nhìn xem."