Chương 30: Kinh Hồn Ở Bắc Sơn

Tô Mục Nhiên rất thích xem mấy bộ phim có liên quan tới đề tài cương thi.

Mới mấy hôm trước hắn còn xem lại một lần.

Khi còn bé, ông cụ cũng hay nói cho hắn nghe một số chuyện quỷ quái yêu mị, cương thi thần tiên.

Mà lúc đó Tô Mục Nhiên chỉ nghe mấy câu chuyện ấy với tâm lý nghe chuyện xưa mà thôi.

Nhưng bây giờ...

"Nếu trên đời thật sự có cương thi thì tất cả cũng dễ giải thích rồi."

"Vương Ngũ Lục, Liễu Kim Long… mấy người bọn họ đều không phải là khởi tử hồi sinh, mà là sau khi tử vong thi thể biến dị trở thành cương thi." Tô Mục Nhiên âm thầm nghĩ lại.

Trong lòng hắn có vô số nghi ngờ.

Vì sao sau khi bọn họ chết lại hóa thành cương thi?

Hơn nữa vì sao sau khi chết, thi thể và vong hồn của bọn họ lại chia lìa?

"Đương nhiên phía sau tất cả những chuyện này còn có người thao túng... Mà cũng có thể đó không nhất định là người."

Tô Mục Nhiên hít một hơi thật sâu.

Một tiếng hít sâu này của hắn ——

Khiến "Hắc bào" lại xoay đầu lại.

Mẹ nó!

Tên này lại bị mất khống chế?

Hắc bào tranh thủ thời gian vẫy vẫy tay.

"Keng!"

"Ngươi bị khỏa thi quỷ công kích, điểm công đức +1."

"... ..."

Tô Mục Nhiên thiếu chút nữa không nhịn được cười ra tiếng.

Taxi một đường chạy thẳng về phía ngoại thành hướng bắc, dần dần, xe cộ trên đường càng ngày càng ít, đi suốt vài phút cũng không thấy được một chiếc, mà hai bên đường cũng không có đèn đường.

Đêm rất tối.

Nhưng taxi vẫn chưa bật đèn.

Đại khái là xe quỷ cũng không cần bật đèn.

Khoảng chừng hơn ba mươi bốn mươi phút sau, rạng sáng 12h, đã tới đoạn đường Bàn Sơn ở Bắc Sơn.

Bắc Sơn là một ngọn núi.

Đường Bàn Sơn là một con đường quanh co khúc khuỷu, bắt đầu từ chân núi đi vòng qua chỗ giữa sườn núi.

Đoạn đường hiểm trở này cũng là đoạn đường mà đám người đua xe thích nhất.

Liễu Thiểu Long đã xảy ra chuyện ở chỗ này.

Nơi chân núi, ngoại trừ con đường chính đã được trải nhựa đường ra còn có một con đường mòn.

Con đường mòn này là đường cát đá nối thẳng lêи đỉиɦ núi, vì độ dốc rất lớn khiến con đường càng thêm hiểm trở.

Mặc dù trời rất tối thế nhưng người có thể chất gấp bội người thường như Tô Mục Nhiên vẫn có năng lực nhìn trong màn đêm nhất định, rào chắn ở đầu đường đã bị biến hình nghiêm trọng, dưới đất còn có rất nhiều mảnh kính chắn gió cùng mảnh đèn xe.

"Ở đây đã xảy ra tai nạn xe sao?"

"Chẳng lẽ là tai nạn của Liễu Thiểu Long cùng Vương Kim Dương..."

Trong lòng Tô Mục Nhiên khẽ động.

Hắn cảm thấy thân xe taxi lắc lư, thuận theo đường cát đá nhỏ đi thẳng về phía đỉnh núi.

... ... ... ...

Bên trong thành phố.

Cục cảnh sát thành phố.

Tiểu La đầu đinh mang vẻ mặt kinh hoảng.

Thế nhưng khi vừa báo cảnh sát xong hắn ta lập tức hối hận.

Mẹ nó.

Gặp quỷ?

Không biết những cảnh sát này có coi hắn ta là tên ngốc không?

Người tiếp đãi hắn ta là một cảnh sát trung niên.

Thế nhưng điều bất ngờ là người cảnh sát trung niên này chẳng những không coi tiểu La là đồ ngốc, trái lại vẻ mặt thành thật, tỉ mỉ hỏi hắn ta.

... ... ... ... ...

Biệt thự nhà họ Liễu.

Lý Tiểu Long khéo léo ngồi xuống sô pha, đối diện hắn ta chính là phó cục trưởng cục cảnh sát thành Linh Châu, Điền Trấn Bắc.

Một số cảnh sát khác lại đang tìm tòi trong biệt thự.

Mà Vương Tư Tư thì không hiện hình.

Cô bé đã sớm bám vào trên người Lý Tiểu Long, cho dù Lý Tiểu Long ngàn vạn lần không muốn.

Nhưng cũng chẳng còn biện pháp nào khác.

Những cảnh sát này thân mặc cảnh phục, đại biểu cho chính nghĩa, cho lực lượng của quốc gia.

Mà những ma quỷ bình thường vừa nhìn thấy người có khí huyết mạnh mẽ, tràn đầy dương khí đã phải trốn đi, huống chi là cảnh sát?

"Cục trưởng Điền."

Một vị cảnh sát đi tới, lắc đầu nói: "Trong biệt thự không có bất kỳ dấu vết gì khác, cũng không có dấu vết đánh nhau, chẳng qua trong biệt thự lại có một camera giám sát ngầm."

"Mở lên đi."

"Vâng."

Rất nhanh, Lý Tiểu Long đã mở to hai mắt nhìn.

Bên trong camera giám sát có một người mặc hắc bào bay vào biệt thự nhà họ Liễu.

Hắc bào vẫy tay một cái ——

Liễu Kim Long cùng vợ của Liễu Kim Long tựa như con rối, cứng ngắc dọc theo cầu thang đi tới.

Mà trên ghế sa lon bọn họ ngồi lúc trước lại có thêm hai tờ tiền âm phủ.

Hắc bào lại bay ra khỏi biệt thự.

Khoảng chừng nửa giờ sau, Lý Tiểu Long mới đi vào biệt thự.

Hắn ngồi trên ghế sa lon đối diện, ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt hàm chứa ý cười tự tin lẩm bẩm, cũng không biết hắn đang nói gì.

Quỷ?

Camera giám sát không quay được quỷ?

Lúc này, Điền Trấn Bắc kinh ngạc liếc mắt nhìn Lý Tiểu Long... không phải thằng nhóc này bị bệnh tâm thần đó chứ? Một mình hắn ta ngồi lẩm bẩm cái gì?

Một lát sau.

Sắc mặt Lý Tiểu Long thay đổi lớn, bởi nơi đầu bậc thang có hai cỗ thi thể lăn tới.

Tắt video ở camera giám sát.

Điền Trấn Bắc cảm thấy bản thân hơi nhức đầu.

Án gϊếŧ người liên hoàn...

Người bị hại thứ tư, thứ năm đã xuất hiện rồi?

Rốt cuộc hung thủ có mục đích gì?

"Cục trưởng Điền, Liễu Kim Long là danh nhân, mấy ngày hôm trước con của hắn ta mới bị tai nạn xe, hiện tại hai vợ chồng Liễu Kim Long lại tử vong một cách ly kỳ, chuyện này... sợ rằng khó có thể đè ép tin tức được." Một nhân viên cảnh sát nhỏ giọng nói.

Điền Trấn Bắc càng cảm thấy đau đầu hơn.

Ba vụ án tử trước đó.

Một tên là tội phạm cướp bóc gϊếŧ người đang bị truy nã.

Một tên đánh bạc, trộm cướp, hít thuốc phiện là Mã Hiểu Phong, sau khi bọn họ tỉ mỉ điều tra mới phát hiện... Hắn ta đã từng cưỡиɠ ɧϊếp một nữ sinh, cuối cùng nữ sinh kia nhảy lầu tự sát ở trường học...

Không di ngôn, không di thư.

Trái lại phía trường học lại phải chịu một hồi tai bay vạ gió.

Sau đó là Vương Ngũ Lục.

Người đàn ông vì ba trăm ngàn mà tự tay gϊếŧ vợ mình.

Những người này đều trực tiếp hoặc gián tiếp có dính líu tới một án mạng.

Như vậy hai vợ chồng Liễu Kim Long thì sao?

Bọn họ là phú ông nổi danh ở thành Linh Châu, hàng năm bọn họ quyên tặng rất nhiều tiền để làm việc thiện, thế nhưng đó chỉ là bề nổi, trong âm thầm bọn họ đã làm những chuyện gì ai mà biết được?

"Không giấu giếm được thì thôi."

"Mẹ nó!"

Điền Trấn Bắc mở miệng mắng: "Người đã chết, thi thể cũng đã chạy mất, hơn nữa... ngay cả quỷ cũng xuất hiện, cmn mấy vụ án thần quái này ai mà phá được?"

Hắn ta đã từng phá vô số vụ án.

Án lớn.

Án nhỏ.

Trộm cắp, cướp đoạt, buôn lậu thuốc phiện, gϊếŧ người...

Thật sự là rất nhiều.

Thế nhưng vụ án kiểu này thực sự là không có đầu mối.

"Mặc kệ hắn."

"Dù sao thì phía trên cũng đã lên tiếng, đại khái ngay ngày mai sẽ có người tới tiếp nhận vụ án này."

Hắn ta nhìn về phía Lý Tiểu Long.

"Đúng rồi, tên nhóc cậu chạy tới đây làm gì?"

"Lúc trước cậu... đang nói chuyện với ai vậy?"

... ... ...

Bắc Sơn.

Taxi trực tiếp chạy đến đỉnh núi.

Sau đó...

Theo gió tiêu tán.

Trên mặt đất chỉ còn một biển số xe dính đầy máu tươi.

"..."

Tô Mục Nhiên há to miệng.

Hắn biết đây chính là một chiếc xe quỷ.

Nhưng rốt cuộc là xe quỷ này đã tồn tại dưới nguyên lý gì? Thực thể? Năng lượng thể? Không ngờ có thể kéo theo một người sống sờ sờ như mình chạy loạn khắp nơi?