“Ta có thể ngồi ở đây không?” Tô Vân Khởi thanh âm có vẻ hơi khàn khàn. Nhưng là, vui sướиɠ trong đôi mắt lại không cách nào khống chế, giống như thủy triều ào ạt tràn ra.
Bạch Hy hờ hững quay đầu nhìn cảnh biển bao la bên ngoài, lạnh nhạt nói: “Tùy tiện.”
“Đừng bày ra bộ mặt như vậy nha, Diệp tổng mới có một đêm không cùng ngươi thôi mà.” Tô Vân Khởi đến bên cạnh Bạch Hy, ánh mắt mập mờ: “Bất quá, Diệp tổng mạnh mẽ như vậy, ngươi trước kia là như thế nào ứng phó? Tối hôm qua ta rất nhanh đã bị chọc chết.”
Bạch Hy toàn thân chấn động, chiếc thìa trong tay rớt xuống mặt bàn, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tô Vân Khởi.
“Ai nha, làm gì bày ra vẻ mặt này a? Nam nhân ai chẳng phải trải qua mấy chuyện này, làm gì phải thấy lạ! Tiểu Bạch, nói nhanh một chút, để huynh đệ ta học hỏi thêm kinh nghiệm. Ngươi cũng không biết, ta hiện tại eo cùng thắt lưng đau muốn chết.” Tô Vân Khởi không biết xấu hổ, tựa hồ chuyện lên giường cũng chỉ đơn giản như cùng đi ăn cơm, dạo phố.
“Ta không có kinh nghiệm gì tốt để chia sẻ.” Bạch Hy rất nhanh đã ổn định lại tinh thần. Chỉ là, thời điểm nói ra những lời này, đôi môi không thể kiềm chế, có chút run run: “Tối hôm qua, Diệp Ý Tiêu qua đêm tại phòng ngươi?” Hắn lần nữa chứng thực, tựa hồ còn chưa hoàn toàn tin vào lời nói của Tô Vân Khởi.
“Đương nhiên, ngươi nhìn.” Tô Vân Khởi ghé sát vào Bạch Hy, nhấc lên cổ áo: “Đây đều là dấu vết Diệp tổng lưu lại. Đã sớm biết rõ Diệp tổng không đơn giản, không nghĩ tới hắn trên giường có thể dũng mãnh như vậy. Cái đó lại vừa cứng vừa có lực, đâm ta đến dục tiên dục tử. Cùng hắn làʍ t̠ìиɦ thật sự rất sảng khoái!”
“Đủ rồi!” Bạch Hy nổi giận, đứng phắt dậy, sắc mặt u ám: “Bớt ở trước mặt ta khoe khoang, cút!”
“Ai nha. Đừng nóng giận, mọi người đang nhìn.” Tô Vân Khởi không để ý chút nào, vẫn như cũ cười hì hì, không có ý rời đi.
Bạch Hy lúc này tâm trạng gì cũng không có, một lòng muốn đi tìm Diệp Ý Tiêu hỏi cho rõ. Hắn rất muốn nắm chặt vạt áo Diệp Ý Tiêu, hỏi y vì cái gì lại làm như vậy? Rõ ràng mình còn đang bên cạnh y, xoay người một cái cư nhiên lại làm trò xằng bậy, còn mặc kệ bạn tình mới đến trước mặt mình khoe khoang.
Cái này tính toán là gì!
Trong lòng rất đau, phảng phất như bị người ta từng dao từng dao cứa vào, trái tim đang không ngừng rỉ máu. Hắn rất muốn không tin tưởng vào lời nói của đối phương. Bạch Hy biết rõ, quan hệ tình nhân có thể lâu dài điều kiện cơ bản chính là tuyệt đối tin tưởng đối phương. Nhưng là, vì cái gì hắn vừa nghe thấy những lời Tô Vân Khởi nói, liền không nhịn được hỏa đại ni?
Chẳng lẽ là bởi vì Diệp Ý Tiêu đã từng có tiền sử sao? Ba năm trước đây, Diệp đại tổng tài được xưng “Tình trường Quỷ Kiến Sầu”, từ trước đến nay luôn dùng thái độ đùa giỡn đối đãi giường bạn, hiếm ai có thể
làm bạn lâu dài bên cạnh y.
Có phải là bởi vì đoạn thời gian trước buộc Diệp Ý Tiêu cùng Nghiêm Huyễn Hi phân rõ giới tuyến cho nên y mới tìm người khác? Tô Vân Khởi kia lớn lên không tệ, cộng thêm giọng điệu nói về chuyện chăn gối có thể thấy phương diện này thực sự rất phóng khoáng cởi mở, cứ như vậy liền được Diệp Ý Tiêu coi trọng?
Cái này, thực con mẹ nó loạn! Bạch Hy trong thang máy lắc lắc đầu, tự nhủ cái gì cũng không muốn nghĩ, trước hết nghe Diệp Ý Tiêu giải thích rồi mới tính toán tiếp.
Thời điểm trở lại phòng, Diệp Ý Tiêu đang tắm rửa trong phòng tắm, tiếng nước ào ào giống như dao nhỏ đâm vào trái tim Bạch Hy. Vì cái gì sáng sớm đã phải tắm gội? Là muốn rửa đi hương vị thuộc về Tô Vân Khởi sao? Bạch Hy đè xuống ghen tuông trong lòng, muốn đi qua gõ cửa phòng tắm, nhưng vừa vươn tay liền dừng lại, xoay người đi tới bên giường ngồi xuống.
Vạn nhất tối hôm qua hai người bọn họ thật sự cùng nhau, mình nên như thế nào đối mặt? Hắn tự nhận bản thân không phải là một người hào phóng, không thể dễ dàng tha thứ cho sự bất trung trong tình yêu. Cho nên, nếu như Diệp Ý Tiêu cùng Tô vân Khởi thật sự
có quan hệ, cho dù là chỉ là tình một đêm, Bạch Hy hắn cũng sẽ lựa chọn chia tay.
Chỉ là, Diệp Ý Tiêu sẽ tuyệt đối không cho phép mình đơn phương quyết định. Loại người như Diệp Ý Tiêu, từ trước đến nay chỉ có y đá người, tuyệt đối không cách nào tiếp nhận bị người khác đá. Giống như trong ba năm này, y dùng mọi cách muốn tìm mình trở về, nói là do lòng tự trọng bị đả kích, kì thực chính là không muốn mất mặt.
Bạch Hy bình tĩnh suy tư nửa ngày, quyết định vẫn là lấy tịnh chế động.
Diệp Ý Tiêu tắm rửa xong, lúc đi ra còn mặc áo tắm, dây lưng bên hông cũng không buộc chặt, lộ ra mảng lớn l*иg ngực. Nhìn thấy Bạch Hy ngồi ở trên giường trầm tư, có chút kinh ngạc: “Bảo bối, ngươi ăn xong bữa sáng rồi?”
Bạch Hy không đáp lời, nhìn chằm chằm vào ngực người kia cả buổi, sau đó tới bên cạnh, cởi
áo tắm của Diệp Ý Tiêu, chỉ vào một loạt dấu đỏ hỏi: “Đây là cái gì?”
“Ân? Đây là dấu hôn a. Làm sao vậy?” Diệp Ý Tiêu ngược lại rất thản nhiên, bày ra bộ dạng vô cùng quang minh chính đại.
Thấy vẻ điềm nhiên như không có chuyện gì của người kia, Bạch Hy đột nhiên rất muốn cười. Tất cả tính toán do dự vừa rồi đều tiêu thất đi đâu hết cả. Hắn quay đầu nhẹ nhàng thở dài, sau đó trong nháy mắt liền đổi lại vẻ mặt khác: “Không có gì. Lúc nãy, ở nhà hàng ta cũng không ăn được gì, ngươi mau thay quần áo, chúng ta cùng xuống dưới ăn điểm tâm a.”
Suốt thời gian còn lại của chuyến du lịch, Bạch Hy đều rất tập trung tinh thần. Nụ cười sáng lạn trên mặt có thể so với ánh nắng xinh đẹp trên hải đảo. Diệp Ý Tiêu tựa hồ bị hắn tác động, cũng lộ ra vẻ nhu hòa hiếm thấy. Tô Vân Khởi mấy lần muốn chen vào chỗ hai người đều bị Diệp Ý Tiêu dùng ánh mắt có thâm ý khác xua đuổi.
Tô Vân Khởi muốn nói lại thôi, cuối cùng đành bất mãn theo sát những người khác chơi đùa. Bạch Hy nhìn thấy, cũng không nói thêm nửa lời.
Năm ngày sau, đoàn người bất động sản Lợi Hải ngồi máy bay trở về.
Diệp Ý Tiêu cảm thấy sau khi đi du lịch về, Bạch Hy giống như biến thành một người khác. Trước kia, Bạch Hy tuyệt đối sẽ không như hiện tại, một ngày gọi hơn mười cuộc điện thoại truy vấn: “Ngươi ở chỗ nào?” “Ngươi đang làm gì?” “Ngươi cùng một chỗ với ai?” “Khi nào thì trở về?” Mọi việc chính là như vậy đó.
Còn có mỗi lần về đến nhà, Bạch Hy đều giống như chó săn vây quanh, đối với mình trái ngửi phải ngửi, chỉ cần hơi có chút mùi thơm sẽ phụng phịu hỏi: “Ngươi cùng với ai lăn lộn rồi? Ngươi phải cùng những người kia giữ khoảng cách! Không nên quên mình là có ông xã.”
Càng làm Diệp Ý Tiêu cảm thấy quái dị chính là Bạch Hy cư nhiên mở miệng đòi y mở một tài khoản không giới hạn, chỉ trong vòng hai ngày đã quét đi hơn bốn trăm vạn. Hỏi hắn lấy tiền đi làm cái gì, Bạch Hy liền ậm ừ, cái gì cũng không nói.
Những việc như vậy thường xuyên lập lại, Diệp Ý Tiêu đã cảm thấy có chút phiền. Thấy Bạch Hy điện thoại sẽ không tiếp, buổi tối cũng trì hoãn thời gian về nhà. Cho dù có về cũng là lập tức đè người xuống
giường, không muốn nghe hắn liên miên cằn nhằn.
Vương Duy Duệ là người đầu tiên phát hiện Bạch Hy khác thường. Cảm thấy, hắn giống như đang tiến hành một việc cực kỳ trọng yếu, hơn nữa còn rất mâu thuẫn, khi thì cao hứng khi thì ưu thương. Vì vậy, một ngày sau khi tan việc, Vương lão bản đem người gọi vào văn phòng.
“Bạch Hy, ngươi làm sao vậy?” Vương Duy Duệ nhìn khuôn mặt ngày càng tiều tụy kia, có chút bận tâm hỏi.
“Không có gì, sắp tết rồi, công tác quá nhiều, tinh thần không được tốt mà thôi.” Bạch Hy lấy tay vuốt vuốt mặt, vừa cười vừa nói.
“Có phải là ngươi cùng Diệp đại tổng tài xảy ra vấn đề? Ta thấy dạo này ngươi cùng Diệp Ý Tiêu điện thoại ngọt ngào thật là ít.” Vương Duy Duệ mới không tin lời Bạch Hy nói.
Bạch Hy vẫn cười cười. Từ sau khi bày trò đeo bám cùng xét nét
thì đã không còn nhận được điện thoại của Diệp Ý Tiêu nữa. Hơn nữa, nhìn người kia thái độ ngày càng mất kiên nhẫn, xem ra kế hoạch của mình đã thành công.
Vương Duy Duệ theo dõi hắn nửa ngày, mới gằn từng chữ: “Bạch Hy, ngươi là
đang ủ mưu gì? Mau thành thật khai báo! Nếu không trừ ngươi một nửa tiền thưởng!”
Đối mặt với uy hϊếp, Bạch Hy cũng chỉ quay đầu không nói. Sau khi nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc bên ngoài cửa sổ, mới dương dương tự đắc nhướng mi: “Cung nhị thiếu phu nhân, phu quân nhà ngươi tới đón, mau đi thôi.”
“A? Nhanh như vậy?” Vương Duy Duệ vừa nghe, hai tay vội vàng vung loạn, vừa đem đồ đạc trên bàn cất kỹ. Cung Huyền Nguyệt đẩy cửa tiến vào, mang trên mặt tiếu dung diễm tuyệt nhân gian: “Duệ Duệ, ta tới đón ngươi tan tầm. Di, biểu tẩu cũng ở đây a, đã lâu không gặp.”
“Đừng gọi ta biểu tẩu.” Bạch Hy nhíu mày, sau đó đi ra ngoài. Rất nhanh, hắn cùng Diệp Ý Tiêu sẽ không còn chút liên quan.