Lý hoa đào tao nhã lắc lắc cái đầu, lại lùa ngón tay đùa bỡn mái tóc hắn, vẻ mặt nghiêm túc nói với tôi: « Nếu anh bị em đem đi om dưa, như vậy có lẽ tên anh nếu là Bao gạo thì càng hợp lý hơn so với Vượng Tài chứ? »
Tôi... Phì! Vừa mới xuất ngoại tôi đã gặp phải loại người nào thế này?
Sau đó thật vất vả mới thoát khỏi Lý hoa đào dính vào người, tôi lập tức níu lấy Tô hỏi chuyện liên quan đến cô ấy cùng Lý hoa đào.
Tôi hỏi: Sao các cậu lại quen biết nhau?
Tô nói: Duyên phận khiến chúng tôi gặp nhau.
Tôi nói: Phì! lão hầ tử không làm chuyện gì tốt cả. Anh ta làm cái gì?
Tô nói: Anh ta làm chuyện anh ta muốn làm, tớ không can thiệp vào cuộc sống của người khác.
Tôi nói: Phì! Phì! Cậu tới nước Mĩ là một sai lầm, chuyện như vậy mà cũng không biết! Các cậu đã quan hệ bao lâu rồi?
Tô nói: Có người biết nhau cả đời nhưng vẫn không hiểu rõ về nhau, nhưng có người chỉ quen biết trong một thời gian rất ngắn đã có thể hiểu nhau đến từng chân tơ kẽ tóc.
Tôi nói: Phi! Phi! Phi! Tô, cậu thấy cậu ngu chưa, vừa mới nhìn hắn ta đã thấy hắn ta không đáng tin rồi, cậu vì cái gì mà yêu hắn chứ? Tại sao vừa rồi hắn lại ở trong phòng cậu, mà cậu lại ở bên ngoài?
Tô nói: An, sao cậu hỏi nhiều thế, thật ra cuối cùng cũng chỉ vì vấn đề này thôi đúng không? Cậu rất háo sắc á! Chỉ là John mệt mỏi nên tớ để anh ta đến phòng tớ nghỉ ngơi một chút, sao cậu có thể nghĩ phức tạp như vậy?
Tôi ngất! Thế nào mà tôi lại thành phức tạp? Trước đó không biết người nào mấy ngày trời đến hơn nửa đêm mới chịu về nhà chứ.
Tôi còn muốn tiếp tục nhắc nhở Tô chớ để đàn ông lôi kéo thì Tô đột nhiên trở nên H**g phấn nói với tôi: « An, tớ xem hồ sơ nhập học của cậu, thì ra trước đây cậu đã hợp tác cùng ngôi sao IT Đỗ Thăng, có thật hay không? Cậu thật giỏi a, có thể làm việc cùng với Đỗ Thăng!»
Tôi đột nhiên trầm xuống! Điều tôi không hy vọng nhất là bị người ta biết chuyện, nhưng cuối cùng cũng bị Tô phát hiện ra rồi.
Tôi hỏi Tô: Làm sao cậu biết?
Tô nói: Phá cơ sở dữ liệu của nhà trường.
Mặc dù tôi đã sớm biết trên lĩnh vực máy tính Tô thật phi phàm, nhưng khi nghe Tô hờ hững nói cô ấy có thể phá cơ sở dữ liệu quan trọng nhất của trường học thì tôi không khỏi lấy làm kinh hãi.
Tôi nói: Tô, thật ra thì thầy hướng dẫn tớ mới thực sự hợp tác với Đỗ Thăng, tớ chỉ là một thành viên trên danh nghĩa mà thôi.
Tô nói: An, tớ thích người không hám danh hám lợi, khiêm tốn như cậu! Cậu thật là giỏi! Tớ rất tự hào vì cậu!
Tôi nhìn vẻ mặt khoa trương sùng bái của Tô, nhiệt tỉnh hỏi thăm mối quan hệ giữa cô ấy và Lý hoa đào xẹp xuống. Tôi sợ bị sét đánh, trong lúc Tô há mồm đang định nói thì tôi đã phóng « vèo » một cái chui vào trong phòng riêng.
Tô ở bên ngoài lớn tiếng gọi: An, tớ đã nói chuyện cậu cùng đại sư Đỗ Thăng hợp tác rầm rộ truyền bá ra ngoài rồi, An, cậu nhất định sẽ trở thành người nổi tiếng!
Tôi nghe Tô nói, cảm giác nhớ nhung lại làm hại tôi! Tôi sợ cái gì, tránh cái gì, cô ấy đều cố tình nói cái đó.
Tôi thật sự muốn biết Tô có phải là do trời cao phái xuống đùa giỡn tôi không?
Đột nhiên tôi lại nghĩ đến một việc, tôi hỏi gì cô ấy cũng có vẻ trả lời rất nhiêm túc, nhưng mà cuối cùng thì lại « tứ lạng bạt thiên cân », không cho tôi một đáp án chân chính (tứ lạng bạt thiên cân: bốn lạng dánh bại cả ngàn cân).
Nếu như vậy, xem ra thì Tô cũng chưa chắc đã thiệt thòi so với Lý Thích Phong được.