Đừng Lo! Tôi Thích Ai Cũng Không Thích Cô

8.33/10 trên tổng số 40 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thụ biếи ŧɦái ở cùng với thê nô công trong sáng sẽ như thế nào ??? H ít, một tí ngược và toy cho truyện bớt nhạt
Xem Thêm

Chương 3
Lâm Hàn nghe theo lời Nhu Phụng nói đi bốn phương tám hướng tham quan công ty. Đi một hồi cô tới căn tin của công ty, gọi một ly capuchino sau đó đem tới một góc trong cạnh cửa sổ ngồi. Như thói quen cô bắt đầu nhìn xung quanh căn tin, ở góc bên phải của cô cách tầm năm bàn có một mỹ nhân nhìn như là con lai mái tóc nâu xỏa hai bên vai hai mắt đang dán vào điện thoại. Ngay bên cạnh đó cách không xa một người ngồi đang uống cà phê , người đó ngồi nghiêng nên Lâm Hàn có thể thấy rõ sống mũi , đôi mi dài , đường cong gợi cảm của đôi môi ấy.

"Có vẻ như cô có sở thích ngắm phụ nữ nhỉ"_Nhu Phụng

Lâm Hàn đang vui vẻ nhìn ngắm những mỹ nhân ở đây thì bị câu nói của Nhu Phụng làm giật mình. Lâm Hàn đỏ mặt cuối đầu cắn môi dưới không dám nhìn Nhu Phụng. Nhu Phụng bước tới ngồi đối diện Lâm Hàn cười nói

" Cô cảm thấy công ty chúng tôi như thế nào"_Nhu Phụng

"Thật sự rất tuyệt a, rộng,thoáng mát cũng có nhiều mỹ nhân nữa"_Lâm Hàn

Lâm Hàn nói xong mới cảm thấy câu nói của mình có chút kỳ quặc nên lại cuối đầu xuống tự trách bản thân. Nhu Phụng nhìn vẻ mặt của Lâm Hàn cũng đoán được người này đang nghĩ gì

"Cô nói đúng, công ty này thật sự có rất nhiều người xinh đẹp a~"_Nhu Phụng

"Cô chẳng lẽ cũng thích ngắm nữ nhân?"_Lâm Hàn

"Nói sao ta , có thể do tôi bị nhiễm bởi hồ ly tinh"_Nhu Phụng

"Hồ ly tinh? Hai người chắc hẳn là thân nhau lắm"_ Lâm Hàn

"Vậy còn cô sao lại thích ngắm nữ nhân"_Nhu Phụng

"Tôi sao? Có thể là do di truyền từ Mạch mẹ , bà ta rất thích ngắm nữ nhân. Lúc tôi còn nhỏ Mạch mẹ thường dắt tôi đi ra ngoài chơi kiểu như đi siêu thị,công viên,quán nước...tôi nghĩ là bà ta làm vậy để được trốn ra ngoài ngắm nữ nhân. Có lần Mạch mẹ bị Hà mẹ phát hiện Hà mẹ không nói gì chỉ lặng lẽ đem mền gói ra ngoài sofa cho cho Mạch mẹ thế là bà ta ngủ ở đó suốt 1 tháng. Kể từ đó bà ta cũng không dám lén lúc ngắm nữ nhân nữa"_Lâm Hàn

"Mạch mẹ? Hà mẹ? Cô..."_Nhu Phụng

"Ừm, tôi có hai người mẹ, hai người họ là les. Tôi không có cha nhưng Mạch mẹ đã cho tôi cảm giác như được một người cha nuôi dưỡng vậy. Tôi cũng chả cảm thấy mất mác hay nhục nhã gì về việc này thậm chí tôi còn cảm thấy hạnh phúc về việc mình có hai người mẹ như vậy a~"_Lâm Hàn

"Có vẻ gia đình cô đang rất hạnh phúc nhỉ, nghe cô kể như vậy có vẻ Mạch mẹ và Hà mẹ của cô là một rất tốt và chu đáo nhỉ"_Nhu Phụng

"Không không không, cô nghĩ sai rồi chỉ có mình Hà mẹ là tốt nhất thôi còn người kia chả khác gì một đứa trẻ to xác cả, đã hơn 30 mà suốt ngày cứ bám lấy Hà mẹ làm nũng cơ"_Lâm Hàn

Hai người hàn huyên một hồi cũng tới giữa trưa Nhu Phụng nhắc Lâm Hàn về việc đem cà phê cho Lăng Xương. Lâm Hàn bước đến căn tin gọi một ly cà phê như những gì mà Nhu Phụng dặn một ly không đá nhiều đường.

Cô bưng ly cà phê đến trước cửa phòng Lăng Xương nhẹ nhàng mở cửa đi vào. Vừa bước vào mùi cà phê trên người Lăng Xương lại đập vào mũi Lâm Hàn. Cô nghĩ một tổng giám đốc có lẽ phải bận bịu với công việc lắm nhưng người trước mắt cô đây hoàn toàn không có gì gọi là bận cả.

Lăng xương ngồi trên ghế,một tay cầm đồ dũa, một tay cầm ngón chân đang để trên ghế với vẻ mặt tự mãn. Lâm Hàn đứng đó nhìn một hồi cũng lên tiếng

"Giám đốc"_Lâm Hàn

"Cô gọi Xương tổng được rồi,đưa cà phê sao? Đặt lên bàn đi, xong rồi nếu không còn gì thì đi ra"_Lăng Xương

Lâm Hàn làm theo lời Lăng Xương đến đặt cà phê lên bàn rồi nhanh chóng bước ra ngoài thầm người bên trong là một mỹ nhân tính cách thì chả rõ như nào. Cô chợt nhớ lại lời nói của Nhu Phụng"Hồ ly tinh? Lẽ nào là nói giám đốc? Trong hai người họ cũng rất thân mà" cô đang suy nghĩ thì bị Nhu Phụng làm cho giật mình

"Làm gì đứng đây vậy?"_Nhu Phụng

"Nè nè cái người mà cô bảo là hồ ly tinh có phải là giám đốc không"_Lâm Hàn nhìn Nhu Phụng ngơ ngác hỏi

"Còn ai vào đây nữa ngoại trừ cô ta"_Nhu Phụng cười đáp

"Được rồi không còn gì nữa thì cô có thể né qua một bên cho tôi đi vào trong được chứ"_Nhu Phụng

Lâm Hàn liền né qua một bên cuối đầu chào Nhu Phụng. Nhu Phụng cũng không quên liếc nhìn Lâm Hàn đang đỏ mặt cuối xuống mà khóe miệng tự động nâng lên.

Bước vào trong Nhu Phụng ngồi xuống ghế tiếp khách tự rót cho mình một ly trà sau đó nhìn cái người được gọi là tổng giám đốc kia đang ngồi sơn móng chân.

"Cậu lại vào đây làm gì"_Lăng Xương vẫn tiếp tục công việc của mình không nhìn Nhu Phụng nói

"Đến nói chuyện với cậu không được sao tổng giám đốc"_Nhu Phụng cố ý nhấm mạnh ba chữ tổng giám đốc

"Đợi một tí sắp xong rồi"_Lăng Xương

Đợi hơn 5 phút Lăng Xương sơn xong bắt đầu dọn đồ bước đến đối diện Nhu Phụng ngồi. Cô giơ bàn chân vừa mới sơn xong cho Nhu Phụng xem

"Này nhìn xem đẹp không?"_Lăng Xương

Nhu Phụng vẫn không thèm để ý người trước mặt ,thổi lá trà đang trôi trên mặt trà. Nhu Phụng vẫn cứ như vây hơn 5 phút. Lăng Xương không chịu nổi nữa liền quát lên

"Này cô kia! Cô bảo đến đây nói chuyện mà nãy giờ cứ ngồi đó uống trà là sao? Vẻ mặt giống như thẩm vấn tôi là sao hả?"_Lăng Xương

"Cậu làm gì mà quát lớn như vậy? Tôi chỉ đang nghĩ một chúc về cái người tên Lâm Hàn kia thôi"_Nhu Phụng chau mày bất đắc dĩ nhìn Lăng Xương

"Cái gì nghĩ về cô ta? Cô ta có gì mà cậu phải nghĩ"_Lăng Xương chau mày hỏi

Nhu Phụng nhìn Lăng Xương rồi kể hết những chuyện vừa nãy. Lăng Xương cười ha hả tay đập bàn nhìn Nhu Phụng

"Nè nè là thiệt sao cô ta thật sự có hai người mẹ à? Qua thiệt hạnh phúc à nha, tôi cũng muốn gặp cái người mà cô ta gọi là Mạch mẹ quá đi mất"_Lăng Xương

"Cậu và bà ấy mà gặp nhau thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa đây"_Nhu Phụng

"Ai da cậu nói như vậy là ý gì đây"_Lăng Xương

"Tự cậu mà hiểu"_Nhu Phụng

Thêm Bình Luận