Đừng Lo! Tôi Thích Ai Cũng Không Thích Cô

8.33/10 trên tổng số 40 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thụ biếи ŧɦái ở cùng với thê nô công trong sáng sẽ như thế nào ??? H ít, một tí ngược và toy cho truyện bớt nhạt
Xem Thêm

Chương 1
"Giám đốc à cô cứ yên tâm. Đúng là tôi rất thích ngắm mỹ nhân, lâu lâu còn đem lòng yêu mến họ , nhưng tuyệt đối tôi yêu ai cũng không yêu giám đốc"

~~~~~~~

"Aiu~ đứa con bé bỏng của chúng ta" _Mạch Mẹ



Lâm Hàn đang nấu buổi sáng trong bếp quay sang nhìn hai người phụ nữ tay trong bước vào bếp thở dài

"Hai người nhìn xem cả hai người đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn như vậy"_Lâm Hàn

Mạch mẹ quay sang dụi đầu vào cổ hít mùi hương quen thuộc cùng hai tay vòng quanh hông Hà mẹ

"Aida aida vợ a~ nhìn kìa có đứa đang ghen tị với chúng ta kìa"_Mạch mẹ

Hà mẹ nhìn Mạch mẹ bằng ánh mắt sủng nịnh đưa tay nhéo mũi Mạch mẹ

"Được rồi cậu đừng phá nữa"_Hà mẹ

Lâm Hàn đứng một góc nhìn hai người phụ nữ gần 40 tuổi tình tứ với nhau mà không nói nên lời. Cô tiếp tục đem thức ăn đặt lên bàn sau đó ngồi cạnh Hà mẹ. Mạch mẹ ngồi vào bàn nhìn hai tình yêu của mình ngồi đối diện mà khóe miệng tự động nâng lên trong hạnh phúc.



"Lâm Hàn này ta với Hà mẹ chuẩn bị sang Mỹ du lịch con ở nhà một mình có ổn không ? Khoảng chủ nhật tuần này bọn ta sẽ đi"_Mạch mẹ

Lâm Hàn nhìn Mạch mẹ bằng ánh mắt khinh thường nói

"Mạch mẹ yêu dấu à đây có phải lần đầu hai người bỏ tôi một mình ở nhà không? Hai người muốn đi đâu thì đi nhớ mua quà về cho tôi là được"

"Aiu~ con đừng nói vậy chứ bọn ta đi du lịch cũng thương nhớ con nhiều lắm đấy, lần này bọn ta về sẽ đem cho con một đứa em được chứ"_Mạch mẹ

Mạch mẹ cảm thấy mình là một người mẹ tận tâm biết yêu thương con ngồi cười ha hả phía đối diện , một lát sau khuôn mặt đang hồng hào trở nên xanh xao vì phía dưới đang bị một bàn chân giẫm lên nhìn như không có ý định lấy ra. Mạch mẹ gượng cười nhìn Hà mẹ

"Người đời nói đúng yêu nhau lắm cắn nhau đau mà . Vợ à nhìn vợ bây giờ kìa chắc thương tôi dữ lắm. Thật không ngờ tình cảm của vợ dành cho tôi suốt bao nhiêu năm vẫn---"_Mạch mẹ

Hà mẹ liếc nhìn Mạch mẹ một cái tiếp tục tăng lực lên chân đang giẫm lên chân Mạch Mẹ. Bây giờ Mạch mẹ cười không nổi buông chén cơm trong tay mình xuống nhìn Hà mẹ bằng ánh cầu xin. Bên cạnh đó Lâm Hàn nhìn hai người nãy giờ cũng cảm thấy mắc cười đúng là bao nhiêu năm tuổi có tăng đi bao nhiêu thì hai người họ vẫn vậy không thay đổi j cả từ tính cách đến ngoại hình

"Con ăn xong rồi con xin phép đi trước"_Lâm Hàn

"Ấy ấy để người làm mẹ này chở con đi ta ---"_Mạch mẹ nói câu này hết sức khó khăn. Cô tính dùng cách này để bỏ trốn ai ngờ đâu người phụ nữ im lặng nãy giờ nhìn Mạch mẹ cười như không cười lên tiếng

"Cậu từ khi nào lại tốt như vậy nhỉ? Sao tôi lại không bít. Hay có ý định đến công ty con bé nhìn ngắm mỹ nhân à"_Hà mẹ

Mạch mẹ khóc không thành tiếng nhìn Hà mẹ

"Vợ à~ tôi nào dám ngắm trộm con gái nhà ta . Mỗi ngày chả phải tôi đều ngắm một mỹ nhân duy nhất là vợ đây sao"_Mạch mẹ

Hà mẹ bị câu nói của Mạch mẹ mà đỏ mặt rút chân về.Lâm Hàn đúng xem nãy giờ cảm thán Mạch mẹ thật,chỉ có một câu nói mà đã khiến cho Hà mẹ như vậy . Không nói nữa Lâm Hàn trực tiếp xoay người đi ra cửa mang giày rồi ra ngoài. Trời bên ngoài hiện tại là mùa thu cho nên có hơi se se lạnh Lâm Hàn đưa đưa hai tay lên miệng thổi vào để lấy hơi ấm ,chà sát hai bàn tay với nhau sau đó hai tay cho vào túi áo khoác. Cô đi ra đầu đường để bắt grap,do lúc còn nhỏ Lâm Hàn tập chạy xe nhưng vô tình chạy ra đường lớn xém tí nữa là xuống chơi với diêm vương ca ca từ đó cô bị ám ảnh đến bây giờ cô vẫn không dám lái bất cứ xe nào. Đứng đợi hơn 5 phút chiếc xe cũng tới chổ cô. Đi xe hơn 15p cũng tới nơi làm. Bước xuống xe cô trả tiền quay sang nhìn công ty mà cô chuẩn bị xin vào làm . Cô ngạc nhiên không thể tin được nó lớn đến vậy sao? Nó mới mở mà không phải sao ?

Đứng một hồi cô cảm thấy lạnh nên quyết định thoát khỏi mớ câu hỏi của mình đi vào trong công ty. Bước vào trong ấm hẳn lên khóe miệng Lâm Hàn tự động cong lên. Bước đến thang máy để đi lên phòng xin việc, vừa bước vào Lâm Hàn không thể rời mắt bởi người phụ nữ đứng kế bên. Mái tóc màu vàng kim xỏa dài một bên vai , đôi mắt câu người cùng với đôi lông mi dài kia, gương mặt thì trang điểm không quá cầu kỳ nhưng cũng tôn lên dường nét khuôn mặt của mỹ nhân này. Khi đến tầng thứ 5 trong thang máy chỉ còn có Lâm Hàn và mỹ nhân kia nhờ vậy cô có thể ngửi được mùi cà phê trên người của mỹ nhân kia . Bởi vì Lâm Hàn đứng cạnh một mỹ nhân như vậy nên không kiềm chế được biểu cảm của mình , nhìn cô bây giờ không khác gì một kẻ háo sắc. Cô đang đánh giá người phụ nữ kia thì của thang máy mở ra cô hoàn hồn đỏ mặt cuối đầu xuống. Thang máy mở ra cũng là lúc mỹ nhân kia bước ra, người đứng trước thang máy cuối đầu

"Chào buổi sáng thưa giám đốc"

Cửa thang máy đóng lại cũng là lúc mặt Lâm Hàn tái lại

" Giám...Giám đốc sao? Mỹ nhân lúc nãy là giám đốc"_Lâm Hàn

Lâm Hàn lại tiếp tục trôi vào mớ suy nghĩ của mình cô ta có biết mình đang ngắm cô ta không?chắc là cô ta không biết đâu nhỉ? Lâm Hàn à mày ngắm ai không ngắm lại đi ngắm giám đốc của công ty mày, mày điên thật rồi Lâm Hàn à !!

Lâm Hàn đem vẻ mặt uể oải đứng trước phòng xin việc. Cô ngồi xuống ghế đợi tới lượt mình. Hiện tại trước cô chỉ có năm người 3 người đàn ông và 2 phụ nữ ngồi hơn 30p cũng tới lượt Lâm Hàn , cô hít một hơi lấy lại tinh thần bước vào. Khi bước vào điều đầu tiên đập vào mũi cô chính là mùi cà phê lúc nãy. Ánh mắt Lâm Hàn nhìn một lượt ba người ngồi trên bàn. Thấy mỹ nhân kia đang ngồi đọc hồ sơ của cô không chú ý đến cô dù chỉ một chút.

Người đàn ông ngồi bên phải cười ôn nhu chỉ vào ghế mời cô ngồi

" Cô không cần phải căng thẳng như vậy đâu thoải mái lên"_A Sơn

"Vâng"_Lâm Hàn

Người phụ nữ ngồi giữa im lặng nãy giờ ngước lên nhìn Lâm Hàn đánh giá

"Cô là Lâm Hàn"_Lăng Xương

"Vâng"_ Lâm Hàn

"Tôi đã xem qua hồ sơ của cô, tiếng anh cấp 6, tin học cấp 5. Tôi chỉ muốn biết những gì trong đây ghi có phải sự thật?"

Lầm Hàn đang cuối đầu ngước lên nhìn Lăng Xương

" Tôi xin thề những gì trong đây điều là sự thật không hề có ý gì là dối trá nếu cô không tin thì cô có thể kiể---"_Lâm Hàn

Người phụ nữ ngồi bên trái bật cười nhìn Lâm Hàn với ánh mắt tò mò

"Cô không cần phải thề gì ở đây đâu tôi cũng đang thắc mắc một người ưu tú như cô sao phải xin vào một công ty mới mở của chúng tôi"_Nhu Phụng

"Tại vì nó gần nhà"_Lâm Hàn trả lời câu hỏi không suy nghĩ

Thêm Bình Luận