Chương 29: Phiên ngoại: Ăn sạch sẽ (H)

Lục Ngôn tới cuối vẫn giúp Lâm Cửu Cửu tắm rửa. Tắm đến nổi trận lôi đình, nhưng bản thân Lâm Cửu Cửu lại cứ thế ngây ngô cười.

"Chà lưng!"

"Khép chân!"

"Nơi này.....nơi này là riêng tư. Nhưng em có thể cho anh Lục Ngôn xem" – Khuôn mặt Lâm Cửu Cửu hồng hồng, uống say mà cũng biết thẹn thùng. Thế nhưng, vẫn ra vẻ hào phóng rộng mở chân.

Mở ra một chút liền khép lại.

"Còn nhìn, đồ lưu manh!"

Lục Ngôn –......

Trướng rồi.

Con mẹ nó, còn lưu manh? Rốt cuộc là ai mới là lưu manh?

Lục Ngôn nhịn không được ở trong lòng thầm chửi rủa. Chờ sau khi Lâm Cửu Cửu tỉnh rượu, chỉ cần cậu tỉnh lại, hắn liền ngay lập tức làm.

Lục Ngôn đành phải tắm bừa cho Lâm Cửu Cửu, dùng khăn lông bọc lấy cậu.

Đặt Lâm Cửu Cửu nằm ở trên giường, đắp chăn đàng hoàng.

Còn hắn thì đi tắm nước lạnh, vừa mới tắm xong, hắn nghe thấy trước cửa phòng tắm truyền đến tiếng đập cửa.

"Cửu Cửu?" – Lục Ngôn tắt nước đi, nhẹ giọng dò hỏi.

Lâm Cửu Cửu đứng ngoài cửa, lớn giọng ừ một tiếng – "Em tới kì người cho anh Lục Ngôn"

"Không cần"

Lục Ngôn cự tuyệt xong, ngoài cửa lại truyền đến từng tiếng đập cửa đều đặn, Lục Ngôn nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng đem vòi nước đặt về chỗ cũ, dùng khăn lau khô người, quần áo còn chưa mặc vào liền đi ra.

Lâm Cửu Cửu ngay lập tức che mắt lại – "Đồ......đồ lưu manh!" – Tuy là che, nhưng kẽ hở giữa hai ngón tay dần dần mở rộng ra, thuận tiện để nhìn lén.

Chỗ kia thật lớn! So với cậu lớn hơn rất nhiều! Lâm Cửu Cửu nhìn tới ngây người.

Lục Ngôn hiển nhiên cũng chú ý tới hành động của bạn nhỏ, rũ mắt cười nhẹ, hơi hơi khom lưng thông qua khe hở nhìn thẳng vào đôi mắt của Lâm Cửu Cửu – "Bạn nhỏ, em quá càn rỡ. Em càn rỡ như vậy thì phải bị giáo huấn một trận"

Lâm Cửu Cửu đang muốn mở miệng, liền bị Lục Ngôn ôm vào trong l*иg ngực.

Lâm Cửu Cửu ý thức được nguy hiểm, muốn chạy trốn, nhưng cả người bị Lục Ngôn bồng lên ném xuống giường, cậu đang muốn đứng dậy, thì bị thân thể nóng hổi nào đó ngăn lại.

"Em không cần giáo huấn" – Hu hu hu mà ủy khuất.

Lục Ngôn cường ngạnh cùng Lâm Cửu Cửu đan mười ngón tay vào nhau, thấp giọng hỏi: – "Vậy mà lại đi câu dẫn anh, anh không giáo huấn em thì ai giáo huấn em? Hả?"

Lục Ngôn nói xong liền ngậm lấy môi của Lâm Cửu Cửu, nhẹ nhàng liếʍ mυ"ŧ. Chờ tới khi Lâm Cửu Cửu không chịu nổi nữa, hé miệng ra để thở, đầu lưỡi linh hoạt liền lẻn vào.

Lục Ngôn hôn thật sâu, lúc Lâm Cửu Cửu sắp chịu không nổi thì hơi hơi buông ra, để cậu lấy lại hơi thở, lại tiếp tục hôn lên. Tay của Lục Ngôn cũng không nhàn rỗi, với vào bên trong qυầи ɭóŧ sờ đến dương v*t đã cương cứng của cậu, nhẹ nhàng vuốt ve giúp cậu thư giãn.

Hai mắt Lâm Cửu Cửu trừng lớn, âm thanh nức nở trong miệng truyền đến, lại lập tức bị Lục Ngôn hôn lấy, nuốt vào trong bụng. Lâm Cửu Cửu hốc mắt đỏ ửng, nương theo tốc độ tay của Lục Ngôn càng lúc càng nhanh, bắn ra ở trong tay hắn.

Thừa dịp Lục Ngôn rời khỏi đôi môi hồng nhuận của mình, Lâm Cửu Cửu hé miệng để hô hấp, thân thể bị kí©h thí©ɧ có chút run rẩy, ý thức tựa hồ cũng đã trở lại đôi chút.

Nhưng Lâm Cửu Cửu không nghĩ ngợi được nhiều như vậy, "anh Lục Ngôn" đang cắn lỗ tai cậu, tay hắn ve vãn hai hạt đậu nhỏ trước ngực cậu.

"Anh Lục.... Lục Ngôn" – đôi tay Lâm Cửu Cửu vô thức bắt lấy khăn trải giường.

"Hả?"

"Em hơi sợ......"

Lục Ngôn không ngừng liếʍ láp lỗ tai Lâm Cửu Cửu, bỗng nhiên thấp giọng mà cười một tiếng, hôn nhẹ lên trán Lâm Cửu Cửu – "Tỉnh rượu rồi?"

Lông mi Lâm Cửu Cửu khẽ run, không dám trả lời.

"Cửu Cửu, anh làm được không?"

Lục Ngôn kiên nhẫn dò hỏi.

Lâm Cửu Cửu mím mím môi, như cũ không dám ngước mắt, nhưng đôi tay cậu ôm lấy Lục Ngôn, chân hơi hơi nâng lên, quấn lấy eo Lục Ngôn.

Lục Ngôn đã hiểu ra ý cậu – "Lần đầu tiên sẽ đau. Cửu Cửu đừng khóc"

Lâm Cửu Cửu mặt càng đỏ hơn. Cậu..... cậu sẽ không khóc đâu.

Môi được hôn, rồi lại hôn, đầu ngực bị ngậm lấy, chỗ đó trên ngực Lâm Cửu Cửu bị kí©h thí©ɧ tới dựng thẳng.

"Đừng cắn....."

Lâm Cửu Cửu vừa dứt lời, Lục Ngôn càng cắn tới. Đầu ngực cậu bị cắи ʍút̼ từ hai hạt đậu nhỏ chuyển thành hai hạt đậu nành. Ngay sau đó, Lâm Cửu Cửu lại bị hôn một cái.

Cậu tựa người vào thành giường, nhìn thấy Lục Ngôn từ trong ngăn tủ lấy ra một cái chai cùng một hộp đồ vật.

Mặt của Lâm Cửu Cửu càng đỏ hơn. Đó là......dịch bôi trơn cùng "áo mưa" sao?

Anh Lục Ngôn..... mua khi nào vậy?

Lục Ngôn tựa hồ như biết được trong đầu Lâm Cửu Cửu đang suy nghĩ những gì, cười nhẹ giải thích – "Mua lúc Cửu Cửu nhắc nhở anh còn một tháng nữa là em thành niên đó"

Lục Ngôn bôi trơn chậm rãi tiến vào phía sau Lâm Cửu Cửu, nhẹ nhàng xoa xoa.

Cảm thụ của Lâm Cửu Cửu chính là cái mông của mình đột nhiên trở lạnh, có thêm một thứ chất lỏng đang tiến vào, cậu ngượng ngùng, nhỏ giọng hỏi – "Dùng cái này, thì sẽ không đau sao?"

Lục Ngôn nói – "Không đau"

Lâm Cửu Cửu không tin, "anh Lục Ngôn" sao lại tự tin như vậy. Như thế nào..... sao lại có thể không đau? Trong lúc Lâm Cửu Cửu đang nghĩ ngợi, phía sau đã bị một ngón tay đưa vào.

Lâm Cửu Cửu cau mày đang muốn oán giận, môi bị hôn lấy. Môi răng quấn lấy nhau, cậu nghe được giọng nói của "anh Lục Ngôn" – "Ngoan"

Lâm Cửu Cửu liền ngoan.

Cậu hơi hơi nhíu mày lại, phía sau cái mông bị ngón tay quấy lấy, không hề thoải mái. Thế nhưng, không biết đã chọc đến nơi nào, Lâm Cửu Cửu bỗng nhiên cảm giác chính mình bị kí©h thí©ɧ, cả người run lên.

"Aaa...... Đừng chạm nơi đó" – Quá..... quá kỳ quái.

Lục Ngôn biết được đó là nơi mẫn cảm của bạn nhỏ Lâm Cửu Cửu. Hắn không chạm vào nơi đó nữa, nhưng lại đưa thêm vào một ngón tay vào. Hai ngón tay rồi, Lâm Cửu Cửu rõ ràng có chút cố hết sức, nhíu mày.

Lục Ngôn hôn môi cậu, an ủi cậu, bạn nhỏ mới chậm rãi thả lỏng bên dưới. Lục Ngôn cảm nhận được phía sau của Lâm Cửu Cửu đã mềm tới không sai biệt lắm, mới đem ngón tay rút ra, mang theo một chút chất nhầy cùng chảy ra tới. Cũng không biết là của Lâm Cửu Cửu, hay là thuộc về dịch bôi trơn.

Lâm Cửu Cửu nằm ở trên giường, dù nhìn không thấy, cũng tự nhiên nhận thức được mà đỏ mặt. Phía sau vừa mới thích ứng được hai ngón tay, liền lập tức cảm thấy trống rỗng.

Không thoải mái.

Lâm Cửu Cửu hơi hơi khép chân lại, cố ý giảm bớt loại trống rỗng này. Nhưng ngay sau đó, cậu lại bị Lục Ngôn chạm vào, lần này là của Lục Ngôn.

Nhìn vật đang căng cứng của hắn đối với chính mình, Lâm Cửu Cửu không khỏi hoảng loạn, có điểm sợ hãi. Lớn như vậy, có khi nào cậu sẽ bị làm hỏng luôn không?

Lâm Cửu Cửu nhân lúc Lục Ngôn mặc "áo mưa", có ý định muốn lùi bước bỏ chạy, nhưng chân của cậu đã bị Lục Ngôn bắt lấy, lần nữa bị hắn gắt gao ngăn chặn.

Cậu cảm giác được phía sau mình bị một dị vật nóng bỏng đỉnh vào.

"Anh Lục Ngôn, em sợ ~"

Lục Ngôn cẩn thận ở phía sau chậm rãi đưa vào hậu huyệt của Lâm Cửu Cửu. Cửa hậu huyệt khẽ nhếch, qυყ đầυ liền có thể chen vào.

Lục Ngôn dừng lại, đè nén du͙© vọиɠ, thấp giọng nói: "Anh vào nha. Cửu Cửu, đừng sợ, một lát sẽ không sao"

Lâm Cửu Cửu chịu đựng sợ hãi, ừ một tiếng, ôm lấy Lục Ngôn.

"Em không sợ" – nhưng thanh âm lại đang run rẩy.

Lâm Cửu Cửu sợ đau, cực kì sợ đau.

Ở phương diện này, Lục Ngôn cũng không có cách nào, hắn hôn môi Lâm Cửu Cửu, dời đi sự chú ý của Lâm Cửu Cửu. Qυყ đầυ ở dưới đưa vào, vừa mới đưa vào, tức thời bị thịt non bên trong bao lấy.

Thịt non hấp thụ qυყ đầυ, Lục Ngôn nhịn không được, càng muốn nhiều hơn, nhưng hắn chỉ ở yên một chỗ mạnh mẽ động người.

Môi của Lâm Cửu Cửu mới vừa bị buông ra, liền ngay lập tức kêu lên tên của Lục Ngôn. Chân của cậu đã không còn sức giữ trên eo hắn nữa, đang muốn rơi xuống, bị Lục Ngôn dùng sức bắt lấy. Một lần chạm vào, lại chạm vào, điên đảo lắc lư.

Cái mông bị dập tới khẽ run, Lâm Cửu Cửu có chút không chịu nổi.

"Anh Lục...... Lục Ngôn~" – Lâm Cửu Cửu nhỏ giọng rên lên, làm cho Lục Ngôn không nhịn được lại hướng mình đưa đẩy.

"Aaa~ Anh Lục.... Lục Ngôn a ~"

Lục Ngôn biết Lâm Cửu Cửu sợ hãi mới kêu tên của hắn, nhưng lúc này, Lâm Cửu Cửu kêu tên hắn, hắn chỉ càng muốn dùng sức mà làm Lâm Cửu Cửu.

Dương vậy nóng bóng đã hoàn toàn đi vào hơn phân nửa. Thịt mềm xung quanh bị động tới nối run run rẩy rẩy, mỗi một chút cọ xát đều làm cho Lâm Cửu Cửu run rẩy không thôi.

Lục Ngôn thúc vào, toàn bộ đều vào trong.

"Đau ~" – Lâm Cửu Cửu rốt cuộc nhịn không được nhỏ giọng kêu lên – "Đừng.... Đừng nhúc nhích a ~" – Đuôi măt Lâm Cửu Cửu đều phiếm hồng, phủ lên sương mờ nồng đậm, nhìn vô cùng đáng thương.

Lục Ngôn đau lòng bạn nhỏ, lại luyến tiếc không muốn buông. Đàn ông 26 tuổi lần đầu khai trai, sẽ dễ dàng phóng đãng không ngừng người nằm bên dưới.

Lục Ngôn lại đem Lâm Cửu Cửu ôm ở trong l*иg ngực, xoa lưng bạn nhỏ, Lục Ngôn thấy phía sau của Lâm Cửu Cửu có chút ổn định, lại dùng sức thốc lên, giống như muốn đem cả trứng nhét vào chung.

Cái mông tuyết trắng bị mạnh mẽ va chạm, lắc lư.

Lâm Cửu Cửu nức nở, chịu không nổi, phát tiết cắn vào bả vai Lục Ngôn. Nhưng hàm răng cậu không có lực, cắn như đang gãi ngứa, thân thể còn lắc qua lắc lại, nói gì cũng không rõ ràng.

Dần dần, cảm giác đau đớn dược thay thế bởi cảm giác thoải mái. Lâm Cửu Cửu không còn ý thức để mà cắn bả vai của Lục Ngôn nữa, khuôn mặt áp ở bả vai hắn mà nhỏ giọng rêи ɾỉ.

dương v*t của Lâm Cửu Cửu cao cao dựng thẳng bị nắm lấy, Lục Ngôn một bên mạnh mẽ làm cậu, một bên thì vuốt vuốt giúp cậu.

Cho tới khi đạt tới cao trào, Lục Ngôn lại không cho cậu phóng thích.

"Anh Lục Ngôn ~ khó chịu a ~"

"Ngoan, cùng nhau"

Lâm Cửu Cửu không ngoan, bởi vì cậu thật sự muốn bắn! Lần này, hàm răng cậu cực kì có lực, một ngụm cắn xuống bả vai Lục Ngôn, nhưng thực nhanh lại bất động.

Lục Ngôn mang theo cậu cùng nhau phóng thích, hắn ở bên trong cậu bắn hết vào bao. Thời điểm dương v*t rời khỏi, toàn thân Lâm Cửu Cửu đều đang run rẩy.

Trên bả vai của Lục Ngôn, có một loạt những dấu răng nông.

Lục Ngôn lại đè Lâm Cửu Cửu làm thêm một lần, sau khi kết thúc, Lâm Cửu Cửu nằm liệt ở trên giường, hai mắt đều không mở ra được, cánh tay cũng không còn sức nâng lên.

Lục Ngôn đau lòng bạn nhỏ, đem phấn khích nén lại, ôm bạn nhỏ đi tắm rửa.

Tắm rửa xong, thì thay một tấm ga trải giường khác, lúc này mới bồng Lâm Cửu Cửu đặt lên giường.

"Ôm em ~"

Thanh âm của Lâm Cửu Cửu rất nhỏ, cố mở to mắt kêu Lục Ngôn. Lục Ngôn tiến tới mép giường, ôm lấy Lâm Cửu Cửu vào lòng.

"Ngủ đi"

Lâm Cửu Cửu khàn khàn ừ một tiếng, lúc này mới vừa lòng nhắm hai mắt lại.

*

Ngày hôm sau khi tỉnh lại, mới nhận thấy rõ "di chứng" để lại. Trên người Lâm Cửu Cửu không chỗ nào không có dấu hôn, tím tím đỏ đỏ trải dài, đặc biệt là trên đùi, có một vết hôn rất lớn.

Hậu huyệt cũng sưng lên.

Lâm Cửu Cửu nằm nghiêng ở trên giường, nhắm mắt lại là ngủ ngay. Nhưng Lục Ngôn chỉ vừa đυ.ng phải miệng vết thương của cậu, Lâm Cửu Cửu liền nhíu mày, còn vô thức nắm chặt gối nằm.

Lục Ngôn đành phải thật cẩn thận mà bôi thuốc mỡ cho Lâm Cửu Cửu. Bạn nhỏ, thật sự quá yếu ớt.