Chương 21: Chậm rãi

Ngày hôm sau, Lâm Cửu Cửu vừa tới trường đã trông thấy xe của Lục Ngôn.

Tiếng còi xe vang lên, hai chân của Lâm Cửu Cửu bỗng chốc trở nên vô lực, cậu bước qua, nhìn thấy Lục Ngôn ngồi ở bên trong.

"Anh Lục Ngôn" – Lâm Cửu Cửu đỏ mặt cúi người chào hỏi.

Khóe môi Lục Ngôn hơi cong lên, từ phía dưới lấy ra một cái bình giữ nhiệt màu đen, thông qua cửa xe đưa ra cho Lâm Cửu Cửu – "Dù không qua nhà anh, em vẫn phải uống sữa bò để phát triển chiều cao"

Lâm Cửu Cửu bất lực nhìn bình giữ nhiệt trước mắt.

Hắn thấy cậu không nhận lấy, có chút buồn cười – "Hay là em sợ hôn gián tiếp, lo lắng anh sẽ lại chiếm tiện nghi của em? Đừng lo, cái bình này là đồ mới"

Mặt của Lâm Cửu Cửu càng đỏ hơn, vội vàng lắc đầu – "Em không có ý này......"

Lục Ngôn lắc lư cái bình một lát, Lâm Cửu Cửu mới nhận lấy. Cậu đứng ở bên cạnh, cậu không đi, Lục Ngôn cũng không đi. Qua đi thật lâu, Lâm Cửu Cửu mới cúi người, thò đầu lại gần nghiêm túc nói – "Anh Lục Ngôn, cảm ơn anh"

Nói xong ngay lập tức bỏ chạy, dáng chạy còn có chút lảo đảo.

Lục Ngôn không khỏi cười thầm, quá đáng yêu, giống như một chú thỏ nhỏ.

Lâm Cửu Cửu vừa đặt chân tới lớp học, Hứa Văn đã nhanh tay véo mông cậu một cái, làm Lâm Cửu Cửu xù lông.

"Cậu làm cái gì vậy?"

Bạn học Hứa thu hồi tay, cười khà khà, ôm lấy Lâm Cửu Cửu – "Kiểm tra coi cậu ở nhà anh đẹp trai có phát sinh chuyện xấu gì không, mông không đau, chứng tỏ Lâm Cửu Cửu cậu với tớ vẫn như nhau, còn là trai tân"

Lâm Cửu Cửu –....... – lỗ tai đỏ lên rồi.

Hứa Văn để ý tới cái bình giữ nhiệt màu đen để bên hông cặp sách của Lâm Cửu Cửu.

Bạn học Hứa không hỏi, nhưng lại thấy Lâm Cửu Cửu cẩn thận mở ra, mùi sữa thoang thoảng, là sữa bò.

Lâm Cửu Cửu vốn dĩ không thích uống sữa bò, nhưng lúc này đây, cái miệng nhỏ nhấp một ngụm, lại thêm một ngụm như thể nó rất ngon.

Hứa Văn cái gì cũng hiểu rõ, chống cằm nhướng mày hỏi – "Của ông anh đẹp trai đó?"

Lâm Cửu Cửu đỏ mặt ừ một tiếng.

Hứa Văn nghiến răng nghiến lợi mấy lần, rung đùi đắc ý liếc mắt nhìn Lâm Cửu Cửu một cái – "Tớ nghĩ có người sắp xiêu lòng"

Lâm Cửu Cửu càng ngượng ngùng hơn –......

Buổi tối, Lâm Cửu Cửu đem bình giữ nhiệt trả lại cho Lục Ngôn. Bởi vì "sự kiện" qυầи ɭóŧ sáng nay, Lâm Cửu Cửu thật sự rất xấu hổ khi tới nhà Lục Ngôn.

Cậu không thường xuyên đi qua đêm, nhưng trong tuần này đã ở lại nhà Lục Ngôn mấy lần. Lâm Cửu Cửu càng thêm ngượng ngùng. Cậu nở nụ cười ngượng với Lục Ngôn, hắn nhận lấy rồi cười hỏi – "Em uống hết sữa chưa?"

Lâm Cửu Cửu gật đầu.

"Ngoan"

Lâm Cửu Cửu –...... – Thực ra, cậu.....cậu đã định nói cái gì?

Editor: Chương này ngắn ghê.