- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Đừng Làm Phiền Tôi Kiếm Tiền
- Chương 20
Đừng Làm Phiền Tôi Kiếm Tiền
Chương 20
“Còn có điều kiện gì nữa không?” Mạnh Hoài An rũ mắt hỏi.
Tới hiện tại, Mạnh Hoài An hoàn toàn tin tưởng Lâm Táo chỉ là một nữ sinh đơn thuần, chỉ muốn dựa vào thực lực của bản thân, đơn thuần đến nỗi chỉ muốn yêu đương bình thường.
Tuy rằng thực ngốc, nhưng so với tham lam thì đáng yêu hơn nhiều.
Cho nên mạnh Hoài An cho cô nhắc lại mấy cái điều kiện vừa đơn thuần vừa buồn cười kia.
Lâm Táo cắn cắn môi, nhỏ giọng hỏi: “Giữa chúng ta, có thể tiến hành tuần tự sao?”
Mạnh Hoài An mỉm cười: “Có thể.”
Tuy rằng hắn cười lướt qua càng giống châm chọc, nghĩ đến một việc: “Về sau, anh muốn gặp tôi hoặc mời tôi ăn cơm, có thể nói với tôi trước không? Tôi sợ phải đóng phim, đến lúc đó anh lại mất công.”
Mạnh Hoài An: “Được, còn gì nữa không?”
Lâm Táo: …..
Nam nhân này hôm nay như thế nào dễ nói chuyện như vậy?
Nếu như vậy, Lâm Táo lại suy nghĩ một lát, có bổ sung: “Cái kia, tôi là diễn viên, nữ diễn viên khác đều diễn cảnh thân mật, tôi cảm thấy mình không thể ngoại lệ được, anh có thể bảo Hàn Luật gọi điện can thiệp không?”
Kỳ thật cái này có thể tính là điều kiện đầu tiên của Lâm Táo, xét thấy Mạnh Hoài An an bài, Lâm Táo còn muốn nhấn mạnh.
Lâm Táo chờ mong mà nhìn bạn trai tiêu chuẩn của mình lại đáp ứng thêm lần nữa.
Mạnh Hoài An lại không thương lượng mà cự tuyệt: “Không được.”
Lâm Táo im bặt.
Mạnh Hoài An nhìn chằm chằm đôi mắt cô: “Trong lúc còn tồn tại quan hệ yêu đương, diễn thận mật chỉ có thể là thế thân của em, tôi có thể thay em tìm người, nếu em không cần bất cứ sự giúp đỡ gì từ tôi, vậy tiền lương của thế thân cũng là do em trả.”
Lâm Táo mím môi.
Mạnh Hoài An nhướng mày: “Không nghĩ tìm thế thân, hay vẫn là không nghĩ tự bỏ tiền?”
Sợ nam nhân này lại đề nghị giúp đỡ mình, Lâm Táo vội nói: “Được, được.
Cứ quyết định như vậy đi.”
Mạnh Hoài An quét mắt về phía nhà ăn: “Còn gì nữa không? Tôi muốn đi ăn rồi.”
Nam nhân nói như vậy, Lâm táo dù có cũng không dám nói tiếp.
Cô lắc lắc đầu.
Mạnh Hoài An liền hướng nhà ăn đi đến.
Lâm Táo thời điểm đứng lên, nhịn không được sờ sờ mồ hôi trên mặt mình, rốt cuộc là thời điểm cùng Mạnh Hoài An đàm phán quá khẩn trương, hay là do trong nhà nóng quá.
Chỉ là vừa rồi dì Lê tốt bụng muốn giúp cô cởϊ áσ ngoài nhưng vì phòng bị Mạnh Hoài An mà cô không dám cởi, hiện tại nếu cởi ra, giống như có chút kì quái.
Nhịn đi!
Trộm đem khóa áo lông vũ kéo xuống một chút, tới phòng ăn, Lâm Táo theo thói quen ngồi ở một vị trí cánh xa Mạnh Hoài An.
Cô gái nhỏ quá ngốc, Mạnh Hoài An nhìn xem cô có thể nhịn nóng bao lâu.
Dì Lê đẩy xe đồ ăn lại đây, thấy Lâm Táo nóng đến chóp nũi đều đổ mồ hôi, rất săn sóc mà cho cô một cái bậc thang: “Mặc áo khoác ăn cơm không tiện, Lâm tiểu thư cứ cởi ra đi.”
Lâm Táo nhìn về phía đối diện.
Mạnh Hoài An đang bấm bấm di động, hình như rất vội.
Lâm Táo lúc này mới xấu hổ cởϊ áσ ra,
Mạnh Hoài An tùy ý nhìn qua, thấy bên trong cô mặc một chiếc áo sam màu trắng, vành tai cùng cổ đầu không đeo trang sức gì.
Bữa tối nay vẫn là cơm tây.
Mạnh Hoài An khi ăn không mở miệng,
Lâm Táo chậm rì rì mà ăn phần của mình, ngại hoàn cảnh xung quanh cùng nam nhân đối diện, Lâm Táo không nghĩ ưu nhã cũng vì tốc độ chậm mà có vẻ ưu nhã lên.
Khát nước, bên cạnh chỉ có một ly rượu vang đỏ, Lâm Táo liền bưng lên ly rượu.
Môi cô gái đỏ hồng tươi đẹp, rượu chảy dọc qua cánh môi, hình thành dụ hoặc khó thể ngăn cản đối với nam nhân.
Mạnh Hoài An rũ mắt, cắt một miếng bò bít tết.
Dì Lê lại tới, thay Lâm táo rót rượu thêm lần nữa.
Lâm Táo an tĩnh mà nhìn.
Chờ dì Lê đi rồi, Lâm táo lập tức lại bưng lên uống một ngụm.
Mạnh Hoài An nhíu mày: “Thời điểm cùng người khác ăn cơm, em cũng uống nhiều như này”
Hắn nửa ngày không nói chuyện, đột nhiên mở miệng liền dọa Lâm Táo suýt nữa nhảy dựng lên, vội vàng nuốt xuống ngụm rượu trong miệng, Lâm Táo vội vàng trả lời: “Tửu lượng của tôi rất tốt, lúc thi đại học tụ hội cùng bạn cấp 3, tôi uống liền 5 chai bia đều không có vấn đề gì.”
Mạnh Hoài An: “Vì cái gì uống nhiều như vậy?”
Hắn chưa từng tham gia tụ hội bạn bè, chẳng lẽ nam sinh cũng rót rượu cho nữ sinh?
Lâm Táo cười khổ: “Chơi trò chơi, tôi luôn luôn thua.”
“Cái gì trò chơi?”
“Thật lòng hay đại mạo hiểm.”
Mạnh hoài An chưa từng chơi, tò mò hỏi: “Chơi như thế nào?”
Lâm Táo kì quái liếc hắn một cái, giải thích đơn giản: “Chính là chơi đoán số, người thua chọn một trong hai lời thật lòng hoặc đại mạo hiểm, chọn lời nói thật, liền phải trả lời một câu hỏi của người khác bất luận là vấn đề gì, chọn đại mạo hiểm, liền phải làm một hành động mà người khác chỉ định.”
Mạnh Hoài An: “Bất cứ cái gì?”
Lâm Táo gật đầu: “Đúng vậy, có người yêu cầu đặc biệt quá mức, uống bia là yêu cầu đơn giản rồi.”
Mạnh Hoài An minh bạch.
Hắn tiếp tục ăn cơm.
Lâm Táo cắn cắn chiếc đũa, nghĩ đến
Mạnh Hoài An đến trò trơi đơn giản như vậy cũng không biết, bỗng nhiên cảm thấy hắn cũng không phải quá đáng sợ.
Ăn cơm xong, Lâm táo nhìn điện thoại, 8h rưỡi.
Cô nhìn về phía chiếc áo khoác của mình.
“Muốn xem phim gì?” Mạnh Hoài An đi đến bên cạnh cô, vừa lúc chặn lại tầm mắt của Lâm Táo.
Lâm Táo nghi hoặc a một tiếng.
Mạnh Hoài An: “Em vừa nói, bạn trai sẽ bồi bạn gái cùng nhau xem phim.”
Lâm Táo phản ứng lại, theo bản năng tìm lý do: “Hiện tại đi rạp chiếu phim quá muộn đi? Lái xe phải ít nhất nửa giờ mới đến, còn muốn chọn phim…..”
Mạnh Hoài An chỉ chỉ dưới chân: “Nơi này có rạp chiếu phim.”
Lâm táo: ….
Là do cô có ít kiến thức, mới biết biệt thự cũng xây cả rạp chiếu phim tư nhân.
Lâm Táo vẫn không muốn xem, bởi vì một bộ phim điện ảnh cũng dài ít nhất một tiếng rưỡi, xem xong hẳn đã 10 giờ, đêm hôm khuya khoắt, Mạnh Hoài An có thể hay không sẽ lấy cơ giữ cô lại?
Nhưng là cô kiến nghị Mạnh Hoài An đối tốt với cô, có thể bồi cô cùng nhau xem phim.
Lâm Táo không thể dập tắt nỗ lực làm một người bạn trai tích cực của Mạnh Hoài An được.
“Kia, vậy xem đi.” Lâm Táo nhỏ giọng đồng ý.
Mạnh Hoài An liền mang theo cô xuống tầng ngầm.
Đi theo sau Mạnh Hoài An, Lâm Táo lại biến trở về thành người nguyên thủy, không nghĩ tới dưới đây càng xa hoa hơn so với tầng 1, quán bar, phòng tập thể thao, phòng họp, tùy tiện một phòng đều so với phòng ở chung cư của cô còn lớn hơn.
Lâm Táo phi thường thích nơi này, cũng phi thường hâm mộ.
Cô đã từng cảm thấy đóng phim kiếm đủ 50 vạn về quê mua một ngôi nhà nhỏ là đã thỏa mãn, sau tiểu chuẩn của cô đã cao hơn là mua một phòng lớn ở chung cư, nhưng nhìn thấy biệt thự của Mạnh Hoài An, Lâm Táo liền toát ra một chút dã tâm, nếu cô có thể trở thành minh tinh hot, có phải hay không cũng có thể có một biệt thự xa hoa thuộc về mình?
Lâm Táo chỉ là người thường, cũng có lòng tham của mình, nhìn thấy thứ tốt, cô cũng muốn có được, dựa vào sự nỗ lực của mình mà đạt được nó.
Tới phòng chiếu phim.
Mạnh Hoài An mở cửa ra, bật đèn lên.
Lâm Táo thăm dò vào liền thấy, miệng lập tức mở to đến nỗi có thể nhét vừa một quả trứng gà, không gian bên trong rộng lớn, màn hình rộng, nội thất xa hoa, còn có một sô pha bằng da thật đủ cho hai người ngồi.
Nhìn cái sô pha kia, Lâm Táo bỗng nhiên cảm giác đã lĩnh hội được kịch bản quen thuộc ở trên TV rồi.
Mạnh Hoài An đi qua bên người cô.
Lâm Táo nhìn nhìn, bỗng nhiên muốn trốn đi.
Cô thấp thỏm mà đi vào, không đóng cửa.
Phía trước sô pha là bàn trà trí năng, Mạnh Hoài An mở ra 2 giao diện trên đó, một cái có thể chọn đồ ăn vặt, một cái là chọn phim.
Lâm Táo nhịn không được tán thưởng: “Thật cao cấp!”
Mạnh Hoài An nhìn khuôn mặt nhỏ kinh ngạc của cô, nhắc nhở nói: “Cùng tôi ở bên nhau, em sẽ thường xuyên nhìn thấy rất nhiều sự vật, sự việc, kinh ngạc trong lòng thì có thể, nhưng không cần biểu hiện ra ngoài.”
Trước mặt hắn thì không sao, nhưng trước công chúng, hắn sẽ cảm thấy mất mặt.
Lâm Táo thực xấu hổ.
Cô ngồi thẳng, không ngây ngốc nhìn chằm chằm mấy đồ công nghệ cao nữa.
“Tự mình chọn.” Mạnh Hoài An dựa vào sô pha nói, đồng thời lấy ra di động của mình.
Lâm Táo vừa bị hắn khinh thường một phen, căn bản không có tâm tình ăn cái gì, đến nỗi phim, Lâm Táo từ giao diện chọn đại một cái an toàn nhất, phim hoạt hình nước ngoài phần 4.
Ba phần của phim cô đều đã xem qua, nói về tình hữu nghĩ giữa mấy người bạn, vừa hài hòa lại tốt đẹp.
Âm nhạc vang lên, Mạnh Hoài An ngẩng đầu, đối diện là hình ảnh mấy nhân vật hoạt hình, hắn hơi mím môi.
Hắn biết Lâm Táo còn nhỏ, nhưng không nên ấu trĩ đến tình trạng này chứ?
Miễn cưỡng cùng cô xem mười phút,
Mạnh Hoài An cầm điện thoại đi ra ngoài.
Nam nhân vừa đi, Lâm Táo mừng rỡ tự tại, ngẫu nhiên cùng chị họ tâm sự qua wechat.
Hơn 1 giờ trôi qua, đến khi phim kết thúc, Mạnh Hoài An đều không có quay lại.
Màn hình tối đi, rạp chiếu phim lập tức duỗi tay cũng không thấy năm ngón.
Lâm Táo sờ sờ bàn trí năng vài cái, thấy không có bất luận phản ứng gì, cô nhanh chóng mở ra đèn pin trên di động.
Chung quanh tối như vậy, Lâm Táo có điểm sợ hãi, bước nhanh đi ra ngoài.
Toàn bộ tầng ngầm không có bóng người, tuy rằng ánh đèn rất sáng, nhưng Lâm Táo vẫn như cũ bất an, có bầu không khí của phim kinh dị.
Cô thậm chí không dám một mình đi loạn.
Đóng cửa phòng chiếu phim, ngăn cản bóng tối bên trong, Lâm Táo gửi cho Mạnh Hoài An một tin nhắn: “Phim chiếu xong rồi, anh ở đâu?”
Mạnh Hoài An vừa mới tắm xong, đang sấy tóc.
Nhìn đến tin nhắn, hắn gửi lại: “Còn xem sao? Đi lên đi.”
Lâm Táo nhìn khắp nơi, do dự trong chốc lát, chỉ nhắn lại: “Được.”
Rốt cuộc trở lại tầng 1, Lâm Táo có cảm giác như sống sót sau tai nạn.
Nơi xa, Mạnh Hoài An chỉ mặc áo choàng tắm đang chậm rãi đi xuống cầu thang.
Lâm Táo: …..
Cô chỉ là xem một bộ phim thôi mà, Mạnh Hoài An mặc như vậy là có ý gì?
Đứng bất động tại chỗ, Lâm Táo phòng bị nhìn nam nhân đang đi tới gần cô.
Mạnh Hoài An nhìn sắc mặt tái nhợt của cô.
Là bị áo choàng tắm của hắn dọa sợ rồi?
Mạnh Hoài An xác thật muốn cùng Lâm Táo phát triển quan hệ thân mật, nhưng Lâm Táo kháng cự như vậy, Mạnh Hoài An khinh thường dùng sức mạnh ép buộc.
“Tôi bảo Hàn Luật đưa em về?” Hắn mặt không biểu tình hỏi.
Lâm Táo lập tức gật đầu.
Mạnh Hoài An liền gọi điện thoại cho Hàn Luật.
Hàn luật lái xe đến đây cũng phải mất vài phút, Mạnh Hoài An ý bảo Lâm Táo mặc áo khoác vào: “Ra bên ngoài trước một chút.”
Lâm Táo mạc danh có chút cảm động.
Là cô trách oan Mạnh Hoài An, hắn khả năng thật sự chỉ muốn cùng cô yêu đương, là cô có thành kiến với hắn.
Mặc tốt áo khoác, đi ra ngoài cửa, một cỗ gió lạnh lập tức ập tới.
Quét mắt nhìn áo tắm của Mạnh Hoài An, Lâm Táo không quá quen mà khuyên hắn: “Rất lạnh, anh về trước đi, không sẽ bị cảm đấy.”
Cô gái nhỏ lần đầu tiên quan tâm hắn, Mạnh Hoài An ngoài ý muốn cúi đầu.
Lâm Táo để 2 tay trong túi áo, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào trong cổ áo lông.
Lông mi thật dài rũ xuống, bộ dáng rất ngoan ngoãn.
Mạnh Hoài An có chút muốn ôm cô.
Nhưng cô quá nhát gan.
Ánh đèn nhoáng lên, xe ô tô đang lái qua đây.
Mạnh Hoài An bước xuống bậc thang.
Lâm Táo tự động đuổi kịp.
Xe vững vàng dừng trước mặt 2 người.
Hàn luật vừa muốn xuống xe, thoáng nhìn động tác ông chủ duỗi tay mở cửa xe, hắn liền không nhúc nhích.
“Cảm ơn.”
Đối mặt với cửa xe mở rộng, Lâm Táo nhỏ giọng nói lời cảm tạ.
Mạnh Hoài An ừ một tiếng.
Lâm Táo: “Vậy, tôi đi trước đây.”
Lâm Táo không biết còn có thể nói cái gì, khom lưng lên xe.
Mới vừa ngồi xong, trước mắt liền xuất hiện bóng đen.
Lâm Táo theo bản năng dán lưng vào ghế, toàn thân cứng đờ, sau đó cô mới phát hiện, Mạnh Hoài An thế nhưng thay cô cài dây an toàn.
Khuôn mặt lạnh lùng của nam nhân gần ngay trước mặt, mũi cao thẳng, môi mỏng nhẹ mím lại, Lâm Táo không dám nhìn nhiều, muốn dời tầm mắt mình đi, nam nhân bỗng nhiên tới gần, ngay lúc Lâm Táo khẩn trương, một tay bưng lấy mặt cô môi liền hôn lên.
Một cái hôn rất nhẹ, hắn hôn đến đột nhiên, lùi ra cũng nhanh, nhanh đến Lâm Táo chỉ có duy nhất một cảm giác: Môi hắn có chút lạnh.
Lâm Táo phát ngốc.
Thẳng đến khi xe đi được một đoạn, Lâm Táo mới quay đầu lại.
Xuyên qua cửa sổ xe, cô thấy Mạnh Hoài An đang đi vào trong biệt thự, thân ảnh cao lớn biến mất.
Qua một lúc lâu, Lâm Táo mới như trong mơ mà sờ sờ môi mình.
Cho nên, nụ hôn đầu của cô đã không còn sao?
Cảm giác quá kì lạ, cùng trong TV diễn một chút đều không giống nhau..
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Đừng Làm Phiền Tôi Kiếm Tiền
- Chương 20