Chương 1: Bất hòa

Trong giới giải trí không chuyện gì không có, mọi người cơm nước xong sẽ không quên xoi mói bình phẩm một vị minh tinh điện ảnh đang “hot” nào đó trong giới giải trí.

Ảnh đế Liên Dực là một ngoại lệ, không có scandal, ngược lại có một đối thủ một mất một còn. Mọi người đều biết anh cùng với tiểu sinh đang “hot” Bạch Thần phải đút lót tiền để tiến tổ xảy ra bất hòa, ngày đầu tiên khởi động máy bởi vì một ít việc nhỏ mà hai người làm cho mọi người đều biết, hơn nữa ảnh đế của chúng ta lên truyền thông nói Bạch Thần: “Chỉ có một cái túi da đẹp, tùy tiện kéo một người khác mà so sánh thì kỹ năng diễn xuất còn tốt hơn cậu ta nhiều!”

Bởi vì chuyện này, bọn họ bất hòa, toàn bộ vòng giải trí đều nói chuyện này say sưa.

Ảnh đế vẫn là ảnh đế, anh cùng với Bạch Thần bất hòa không chút nào khiến cho tài nguyên của anh chịu ảnh hưởng, nhưng mà mỗi lần anh diễn trò đều sẽ có mặt của Bạch Thần, có người suy đoán, người nào đó sẽ đối đầu với anh sớm thôi.

“Xin hỏi Bạch Thần, anh có ý kiến gì với việc Liên Dực diễn bộ phim này không?” Bộ phim mới khởi động máy của bọn họ là loại hình cổ trang chính kịch, Liên Dực diễn thứ trưởng tử muốn đoạt giang sơn, mà Bạch Thần lại là con trưởng do hoàng hậu sinh, vừa sinh ra đã là Thái tử, tuy nhiên bởi vì tuổi còn nhỏ quá, nên bị người ta kiềm chế khắp nơi.

“Không có gì cả, có mấy người chỉ có kỹ năng diễn xuất tốt thôi, nhưng lớn tuổi như vậy còn muốn diễn người trẻ tuổi, có chút khó khăn đó.” Tuổi tác của ảnh đế cũng không phải rất lớn, ba mươi ba tuổi, hằng ngày cũng được bảo dưỡng kỹ càng, cho nên khi anh diễn Đại hoàng tử thì cũng không tới nỗi khập khiễng gì. Anh chỉ lớn hơn Bạch Thần bảy tuổi, nhưng mà hai người cũng coi như là cách một thời đại.

Ảnh đế đối với câu trả lời của Bạch Thần cũng không phản bác lại, mọi người đều nhất trí cho rằng đó là do ảnh đế không muốn bị người nào đó lợi dụng, xáo lại đề tài này.cloudyhiromi.wordpress.com

Tuy vậy hai người Liên Dực cùng Bạch Thần vẫn nhảy lên mấy tin đầu đề mà ngồi, nghe đâu hai người cùng coi trọng một căn nhà nên cãi lớn một trận, người này đập người kia, đến cuối cùng căn nhà kia ai cũng không mua được. Thế nhưng giám đốc phụ trách có đưa ra một biện pháp trung lập, mỗi người nhường một bước, cuối cùng thì bọn họ mua nhà ở nơi nào, nghe đâu chỉ có giám đốc phụ trách biết mà thôi.

Ảnh đế trước sau vẫn luôn được khen ngợi, nhưng bởi vì sự kiện của Bạch Thần, anh bị người ta dán cho nhãn không biết chăm sóc hậu bối, đối với chuyện này cái nhìn của mọi người không đồng đều,ngược lại ảnh đế vẫn trước sau như một mà đóng phim đóng phim đóng phim.

So với các bộ phim khác thì khi Bạch Thần diễn vai Thái tử, kỹ năng diễn xuất có tăng lên một chút, tại buổi tiệc hơ khô thẻ tre của cậu, mọi người để cho ảnh đế đánh giá, ảnh đế lạnh lùng ném ra sáu chữ: Kỹ năng diễn xuất quá kém!

Người nào đó tức giận đến mức trực tiếp úp bánh kem lên mặt ảnh đế.

Quan hệ của Liên Dực cùng Bạch Thần càng ngày càng kém, vừa thấy mặt không châm chọc nhau vài câu thì trong lòng không thoải mái. Mọi người đều chờ mong bọn họ ràng buộc lẫn nhau, cũng muốn nhìn bọn họ cãi nhau hằng ngày, cho nên một quãng thời gian rất dài tiếp theo, mọi người đều có thể nhìn thấy hai người diễn chung một bộ phim, quan hệ nhân vật còn là loại đặc biệt thân mật.

“A a, bên trong thì là yêu nhau, bên ngoài lại ghét nhau ra mặt! Thực sự là quá tuyệt vời!” Mọi người đối với chuyện này không khỏi thở dài nói.

Ngày hôm nay là thất tịch, Liên Dực cùng Bạch Thần lại lên trang đầu rồi, lần này không phải vì việc nhỏ mà ra tay đánh nhau, cũng không phải trong bọn họ có người công bố tình yêu, mà là bởi vì lúc Bạch Thần bị treo trên không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, lúc rơi xuống vừa vặn đập trúng Liên Dực, hai người đều bị đưa đi bệnh viện, tình huống cụ thể chưa được lộ ra.

Những fan hâm mộ vốn cho là tết Thất Tịch có khả năng được phát kẹo, kết quả phát ra dao, cũng không biết tình huống cụ thể của bọn họ, có người lớn mật mà suy đoán có lẽ hai người bọn họ đều bị gì rồi. Sau đó, trên internet kêu rên, dồn dập vì bọn họ đốt nến, lại viết anh lên đường bình an!

Bởi vì diễn viên là nghề nghiệp đặc thù, hai người bọn họ bị sắp xếp vào một phòng bệnh cũng đặc biệt không kém, nói cách khác là phòng cao cấp dành cho hai người, về phần tại sao không sắp xếp cho mỗi người một phòng, đó là bởi vì chỉ còn một phòng giành cho một người, lại sợ bọn họ bởi vì chuyện này ầm ĩ lên, cho nên chỉ có thể sắp xếp như vậy.

Sự cố này được xem như là sự cố lớn, vậy mà ngược lại là người không bị thương tích gì quá lớn, chân trái của Liên Dực gãy xương, tay phải của Bạch Thần gãy xương, ngược lại nhìn rất là xứng đôi.

Lúc đạo diễn ở đó, Liên Dực ở ngay trước mặt ông, không khách khí chút nào trào phúng Bạch Thần: “Cho dù cậu chết thì cũng phải lôi anh đây chịu tội thay à! Anh đây mà bị tàn phế, thì cậu phải nuôi anh đấy!”

“Tôi là một diễn viên nhỏ không đủ tư cách, làm sao giống như vị ảnh đế nào đó kiếm được rất nhiều chứ, đạo diễn ông nói xem có đúng không? Lại nói tôi cũng không phải cố ý rơi vào người anh, là do hiện trường không được kiểm tra an toàn, còn lâu tôi mới chịu sự oan ức này!” Sau khi nói xong Bạch Thần nhìn đạo diễn.

“Ầy, chuyện này, tôi sẽ tiến hành điều tra, trước khi đóng phim, tôi có mua bảo hiểm cho mọi người rồi, nếu như tàn phế thật, có lẽ sẽ được nhận một số tiền bảo hiểm lớn đấy, hai người hoàn toàn không cần lo lắng về nửa đời sau nữa…” Đạo diễn nói xong cũng đứng dậy muốn đi, một trong số nguyên nhân là do thời gian thăm nuôi của bệnh viện sắp kết thúc, thứ hai là nếu ông còn tiếp tục ở đây tiếp tục chờ đợi, rất có thể hai người kia sẽ nhất trí đem đầu giáo chĩa vào ông mất.

“Đạo diễn cứ đi như vậy à? Ông ta còn chưa cho chúng ta câu trả lời đấy!” Bạch Thần nhìn về phía Liên Dực, hi vọng anh có thể nói gì đó.

“Không đi chẳng lẽ còn muốn nghe chúng ta cãi nhau à!” Liên Dực tức giận nói, sau đó quay đầu sang Bạch Thần, “Này làm sao mà nói đứt là đứt thế, hay là có người ở sau lưng tạo mưu mô quỷ kế gì đó, nếu không phải anh đây đi sang phía đó thay cậu cản một chút, phỏng chừng ngay cả mạng sống cậu cũng không còn! Bình thường cậu không đắc tội người nào chứ?”

“…” Bị hỏi vấn đề này đặc biệt lúng túng, chuyện Bạch Thần cậu đắc tội ảnh đế Liên Dực, còn có người nào không biết chứ.

Đạo diễn đi, để lại điện thoại di động của bọn họ, Liên Dực đăng một cái trạng thái, nói mình còn chưa có chết, nến thì để sau này rồi đốt, hình minh hoạ là chân trái bị bó thạch cao.

Tin tức của mấy người này có đúng là linh thông không vậy, sao mà ngay cả nến cũng đốt luôn rồi? Điện thoại di động của Bạch Thần không còn pin, không có cục sạc, chỉ có thể đến gần nhìn ké Liên Dực, thấy có người thắp nến cho mình, trong lòng có một loại cảm giác nói không ra lời.

“Bây giờ các cô ấy chạy đến weibo của anh đây hỏi tình hình của cậu, anh giúp cậu trả lời một câu, không cần cám ơn anh.” Liên Dực không còn gì để nói với người nào đó đã trực tiếp ngồi bên giường của mình, ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn cậu sau lại tiếp tục lên weibo, nhìn xem những người hâm mộ nói gì.

“Anh trả lời cái gì?” Bạch Thần tới gần, nhìn thấy Liên Dực phản hồi ba chữ

‘Nén bi thương’ biểu tình rất nghiêm nghị.

“… Tôi phát hiện có lúc anh thật sự rất muốn ăn đòn, nếu không phải tay tôi bị thương, tôi thật muốn đánh anh một quyền!” Đương nhiên là Bạch Thần cũng chỉ dám nói ngoài miệng một chút, làm sao có khả năng cậu đánh Liên Dực được. Chuyện xảy ra lúc đó, Liên Dực là người đầu tiên nhận ra được dị dạng, nhanh chóng chạy tới vươn tay muốn đỡ cậu, chỉ là vị trí đứng không chuẩn, người còn chưa tiếp được, tự mình bị đập trúng.

Bạn của Liên Dực đến xem anh, phát hiện anh lại hào phóng mà đem điện thoại di động cho Bạch Thần chơi, mà cục sạc của anh thì đang cắm điện thoại di động của tên kia.cloudyhiromi.wordpress.com

“Đang yên đang lành làm sao mà cậu bị tàn phế rồi?” Bạn anh tiếc rẻ nói.

“Không có nghiêm trọng như cậu nói vậy, tôi chỉ gãy xương mà thôi, tu dưỡng mấy tháng hẳn là sẽ không sao, trước đây vẫn luôn không có thời gian nghỉ ngơi, nhân dịp này có thể nghỉ ngơi một phen.” Mặt ảnh đế không hề có cảm xúc, nhìn động tác chơi game của người nào đó ở bên cạnh, lập tức thay đổi bộ mặt, “Cẩn thận một chút! Điện thoại di động còn quý hơn cả cậu đấy!”

“Hẹp hòi, cái thứ này chỉ có mấy ngàn đồng, nào có quý giá như bổn thiếu gia?” Bạch Thần lườm một cái, nhưng cũng không chơi trò chơi giống lúc nãy nữa.

“Nếu cậu mà quý giá, vậy khi nào thì bồi thường một chút tổn thất tinh thần cho anh đây?” Mặc dù là nằm trên giường bệnh, Liên Dực vẫn trêu chọc khắp nơi, bây giờ còn dám nói về việc bồi thường.

“Được rồi, cậu đừng có quá mức tính toán với đứa nhỏ như người ta nữa, mỗi lần nghe hai người cãi nhau là tôi liền đau đầu, bọn họ không muốn lại đây chăm sóc cũng vì nguyên nhân này đấy!” Bạn anh ở bên cạnh khuyên nhủ, nghĩ rằng đây cũng là một loại duyên phận, trở mặt thì có chút khó nhìn.

Sau khi bạn anh đi mất, Bạch Thần quay đầu nhìn Liên Dực, “Trên Internet có người mắng anh đấy! Muốn tôi giúp anh mắng lại không?”

“Cậu dùng tài khoản của tôi mắng nhau với người ta, chẳng lẽ không biết chuyện này là càng tô càng đen à?” Liên Dực lật sách mà bạn anh mang đến, đối với internet không quá quan tâm.

“Lẽ nào anh không muốn biết các cô ấy mắng anh cái gì sao?” Dáng vẻ của Bạch Thần như một tên trộm gà, nếu như không cho cậu nói, phỏng chừng là sẽ bị nghẹn chết.

“Nói cái gì?” Liên Dực dừng động tác lật sách, quay đầu sang.

“Nói anh hại người cuối cùng bị người hại á!” Sau khi Bạch Thần nói xong liền cười to mấy tiếng mới ngừng lại.

“Nói thế nào?” Liên Dực không cảm thấy mình sẽ làm ra chuyện vi phạm thiên lý gì, trước đây sẽ không, sau này cũng sẽ không.

“Nói sinh tử của tôi chưa biết, đều là do anh làm hại. Nói anh sợ tôi quá nổi tiếng, cho nên liền nổi lên sát ý, động tay động chân lúc quay phim, kết quả anh lại vừa vặn bị đập trúng… Cho nên, cái này gọi là lấy đá ném vào chân mình.” Bạch Thần nói một tràng, nhưng cũng không có ý chê cười người ta.cloudyhiromi.wordpress.com

“Bọn họ thích nói cái gì thì để cho bọn họ nói đi, lại không thể nào bịt miệng người ta được!” Đột nhiên Liên Dực muốn ăn vải, nhưng mà vải để hơi xa, anh xuống giường không tiện, ngẫm lại liền thôi.

“Tôi đây muốn ăn vải, anh lột đút cho tôi!” Bạch Thần xuống giường đem mâm đựng trái cây chứa đầy vải bưng tới, chính mình cũng thuận thế ngồi vào bên cạnh giường.

“Đây là đồ người ta mua cho anh, là vải của anh, vị tiểu ca này, hình như da mặt của cậu càng ngày càng dày đấy!” Liên Dực vươn tay bấm một cái vào mặt người nào đó, “Này cậu ăn mấy trái sau đó nhanh chóng cút đi cho anh!”

“Tôi đã lấy tới giúp anh rồi, thu chút phí dịch vụ cũng là chuyện bình thường! Còn như vậy nữa, cẩn thận tôi đem chuyện anh không gội đầu hai ngày truyền ra ngoài đấy!” Bạch Thần bắt đầu uy hϊếp, dù sao cũng ở gần nhau một thời gian, có thể phát hiện một ít bí mật nhỏ mà đối phương không muốn người khác biết.

“Cậu cho rằng cậu thì tốt à?” Liên Dực không phản đối, lột một trái vải nhét vào trong miệng Bạch Thần, sau đó thậm chí vươn tay tiếp được hạt mà cậu phun ra ném vào trong khay.

“Dù sao cũng dễ nhìn hơn anh, ít ra tôi còn trẻ!” Bạch Thần cầm điện thoại di động lên mở camera trước liếc mắt nhìn, phát hiện sau khi tắt phần mềm hỗ trợ thì đúng là không thể nhìn, vì thế ham muốn chơi điện thoại di động cũng không còn.

“Vị trẻ tuổi này, cậu ăn đồ ăn thì phải ngồi mà ăn, sao lại nằm xuống rồi?” Liên Dực hơi nhướng mày, lại nhét một trái vải vào trong miệng Bạch Thần.

“Có chút mệt! Mà tôi thì không nhúc nhích nổi nữa!”

“Anh nhớ là cậu bị thương ở tay cơ mà, có quan hệ gì với việc không nhúc nhích nổi nữa? Giường bên cạnh rất xa à?” Liên Dực mắng vài câu, thấy người nào đó nhắm mắt lại ngủ, anh bất đắc dĩ giúp cậu kéo chăn lên đắp.

Tác giả có lời muốn nói:

Đoản văn viết trên weibo, hiện tại chuyển qua đây, đã kết thúc. Yêu thích thì chớ quên cất giữ nha!