Dùng Hết Đời Để Yêu

9/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bạn đã bao giờ yêu chưa và nghĩ như thế nào khi Dùng Hết Đời Để Yêu? Sau khi đọc xong tác phẩm này các bạn sẽ có câu trả lời cho riêng mình. Nhân vật nữ chính trong truyện cũng có cá tính rất khác so  …
Xem Thêm

Chương 58: Đối với tiên sinh
Cái nắp bị xốc lên càng mạnh, nguyên lai cái nhà khách xa hoa kia là tình nhân bí mật của Trác Quân Qua Lâm Lăng gánh vác, vẻn vẹn cái hạng nhất này, Trác Quân phải có được 5 trăm vạn tiền hoa hồng. Kết quả này làm cho Lâm Miểu há hốc miệng. Nguyên lai có việc là không phải là ba ba Trác Quân, mà là Trác Quân. Hơn nữa Trác Quân muốn cứu cũng không phải ba ba của cô ta, mà là chính cô ta. Rốt cục bị Giang Tu Nhân biết được, cái Trác Quân này một mực lấy tiền của hắn trợ cấp cho tiểu bạch kiểm của cô ấy.

Nhưng Giang Tu Nhân cũng không có khó xử cô ấy, hắn nói với Trác Quân: “Là Giang Tu Nhân tôi kế không bằng cô, cô có thể cầm tiền của tôi đi trợ cấp cho tiểu bạch kiểm của cô cũng là bản lãnh của cô. Xem ra lá gan của cô khi đó thật lão luyện.” Giang Tu Nhân tự giễu.

Trác Quân mặt xám xịt, xám xịt , đừng nói là cứu cô, Giang Tu Nhân không giẫm cô một cước đã rất tốt.

Giang Tu Nhân lần nữa mang Lâm Miểu đến huyện đào viên đã là chuyện hai tháng sau đó. Lâm Miểu nhìn xem cái biển hoa xinh đẹp này, cảm thán thiên nhiên thật quỷ phủ thần công (điêu luyện sắc sảo). Vào năm trước, chính mình vẫn chỉ là một sinh viên vừa tốt nghiệp, nhưng bây giờ đã gả làm vợ người ta. Nếu như không phải có lần trước mà ngoài ý muốn, hiện tại cũng đã làm mẹ trẻ tuổi.

Thế sự vô thường, giờ phút này nam nhân đem mình ôm vào trong ngực chính là nam nhân mình đã từng chán ghét . Chính là trong lúc vô tình, chính mình đã từ từ hòa tan ở trong nhu tình nam nhân yêu mỵ này. Lâm Miểu đến bây giờ còn chưa hiểu, vì cái gì cái Giang Tu Nhân này không phải chính mình không thể? Cô không biết trên người mình có chút gì là hấp dẫn chồng của mình?

Từ chuyện Sa Lộ qua đi, Giang Tu Nhân đối đãi nữ nhân càng thêm thận trọng từ lời nói đến việc làm. Hắn biết mình ác liệt, còn coi như là mới cưới, chính mình vượt ra quỹ đạo. Tuy sự vượt ra có nguyên nhân, nhưng chung quy vẫn không thể nào trông nom ở nửa người dưới của mình. Chính là sự tình như vậy, thê tử chậm rãi rộng mở lòng của cô ra, nghĩ đến có lẽ là Sa Lộ đối thê tử nói gì đó, cho nên hắn sảng khoái lấy ra phí trợ cấp cho Sa Lộ tại Mĩ quốc cùng bà nội Sa Lộ cùng sống một chỗ.

“Mệt không? Muốn nghỉ ngơi một chút hay không?” Giang Tu Nhân quan tâm hỏi thăm tiểu thê tử của mình.

Lâm Miểu cười cười, nhìn cái ông chồng xinh đẹp này của mình: “Không mệt, nơi này thật sự là quá đẹp! Anh không có phát hiện sao? Nơi này không khí thật là ngọt .”

Giang Tu Nhân nhìn xem cái dạng này của thê tử, hắn nâng mặt Lâm Miểu lên, hôn lên dầy đặc , thì thào nhỏ nhẹ: “Anh cảm thấy em mới là ngọt . . . . . . honey. . . . . . i love you for forever.”

Lâm Miểu nhắm mắt lại, thừa nhận ý nghĩ – yêu thương của chồng, người nam nhân này, thật sự là yêu mình. . . . . . Ít nhất, trước mắt là như thế. . . . . .

Một hồi tiếng cười truyền đến, Lâm Miểu tranh thủ thời gian thẹn thùng tránh ở trong ngực chồng, tức giận theo sát chồng của mình làm nũng: “Đều là anh, để cho em bị Thành Thành cười. . . . . .” Giang Tu Nhân cười ha ha: “Em sợ cái gì? Muốn sợ chính là bọn họ đây là cẩu nam nữ, chúng ta là hợp pháp, bọn họ là vi kỷ (làm trái pháp luật).”

Lời nói của Giang Tu Nhân làm cho Mạc Phi cùng Thành Thành rất là ấm ức.

Thành Thành thật sự không thể chịu đựng được đôi gian phu da^ʍ phụ này, cô tức giận hỏi: “Uy , tôi nói các người có thể không muốn tùy thời tùy chỗ cũng tình tứ như vậy hay không nha? Các người không biết là buồn nôn, chính là cơm đêm qua của người bên cạnh thậm chí muốn phun ra cho hai người. Phiền toái trái tim hai người có chút đạo đức công cộng, bận tâm cảm thụ người chung quanh.”

Lâm Miểu căn bản không nhìn Thành Thành, hai cánh tay của cô lại móc tại trên cổ Giang Tu Nhân, vừa nhảy, lại biến thành gấu kaola đọng ở trên người chồng. Giang Tu Nhân nâng cái mông thê tử, còn bất chợt vuốt ve. . . . . . Mạc Phi cùng Thành Thành liếc nhìn nhau một cái, đồng thời ra tay, đem Lâm Miểu từ trên người Giang Tu Nhân kéo xuống: “Người người cũng biết cái ông chồng này của cô là tai họa, tôi đề nghị cô vẫn là nghe Thành Thành , đem điện thoại của ông xã đổi thành ‘ người sử dụng đã kết hôn ’.”

“Tôi đây sẽ đem của anh đổi thành ‘ người dùng cơ yêu vất vả mà sinh bệnh ’” ngoại trừ Mạc Phi, ba người còn lại chợt cười.

Lâm Miểu đột nhiên cảm thấy dạ dày không thoải mái, sắc mặt của cô cũng thay đổi, không đợi bọn người Giang Tu Nhân mở miệng hỏi cô, cô đã ngồi chồm hổm trên mặt đất phun ra.

Ba người đều bối rối, vẫn là Thành Thành phản ứng nhanh: “Lãnh đạo, đừng sợ, Miểu Miểu có phải là có?”

Giang Tu Nhân không hiểu ra sao: “Có, có cái gì?”

Thành Thành trợn mắt một cái: “Đương nhiên là mang thai.”

Giang Tu Nhân nghe được lập tức kinh hỉ vạn phần: “Miểu Miểu, em thật sự mang thai? !”

Thật vất vả trì hoãn quá mức Lâm Miểu tựa ở trong ngực của chồng: “Không biết.” Bốn người lập tức trở về Bắc Trữ thị, Giang Tu Nhân trực tiếp đem Lâm Miểu đến bệnh viện. Chính là kết quả làm cho tất cả mọi người rất thất vọng, Lâm Miểu không có mang thai. Giang Tu Nhân cùng Lâm Miểu thất vọng toàn bộ ghi tại trên mặt, Thành Thành an ủi : “bác sĩ vừa mới nói rồi, cậu một chút vấn đề cũng không có. Miểu Miểu, cậu phải buông lỏng. Đừng quá nóng nảy.” Thành Thành biết rõ tâm tư Lâm Miểu, Lâm Miểu sợ hãi lần mình sanh non sẽ ảnh hưởng mang thai.

Thành Thành kéo tay áo Giang Tu Nhân, Giang Tu Nhân hiểu ý, tranh thủ thời gian nói ra: “Bà xã, anh có em là đủ rồi. Có lẽ Bảo Bảo muốn cho hai chúng ta thế giới hai người một thời gian nữa. Bà xã, đều là lỗi của anh, với em một chút quan hệ cũng không có. Cái dạng này của em, làm cho anh càng thêm cảm thấy nghiệp chướng nặng nề.”

Mạc Phi cùng Thành Thành như là không biết nam nhân nói chuyện giờ phút này, không nghĩ tới Giang Tu Nhân đối với cái này cái sự tình có cách nhìn như thế. Thành Thành tiến lên giữ chặt tay Lâm Miểu: “Miểu Miểu, đã nghe chưa? Cậu thật là may mắn.”

Lâm Miểu cười trả lời: “Thành Thành, mình thật hâm mộ cậu.”

Hai người gắt gao ôm: “Mình vì cậu cao hứng, như cậu nghĩ vậy, đúng. Đối với linh hồn hiểu nhau mà nói, quan trọng nhất là hai linh hồn của bản thân mình phong phú và bởi vậy sinh ra hấp dẫn lẫn nhau, mà quyết không phải quen lẫn nhau thậm chí nhìn rõ mọi việc.” Thành Thành vuốt ve tóc Lâm Miểu nói ra. Hai cái đại nam nhân tuy nhiên đã quen phương thức ở chung của hai nữ nhân này, chính là bọn họ làm cho bác sĩ, hộ sĩ của mọi người phảng phất đèn pha 100 oát, mặt hai người đỏ lên, tranh thủ thời gian kéo nữ nhân của mình ra: “Người bình thường liền làm vậy, em đương hát tuồng ?”

Hôm nay là sinh nhật Lâm Miểu, Giang Tu Nhân vô cùng có lòng, hắn lôi kéo nhạc phụ mẫu, mang theo đầu bếp nhà hàng còn có nhiều người phụ vụ trở lại trong huyện cùng bà nội còn có bà ngoại hai nhà tụ cùng một chỗ, ăn một bữa cơm đoàn viên. Bà nội cùng bà ngoại quá cao hứng, từ nhỏ Lâm Miểu cùng Lâm Hâm chính là các bà nuôi lớn, cảm tình tự nhiên rất sâu.

Cháu rể có lòng như thế, hiếu thuận như thế, làm cho hai bà lão có thể diện tại trước mặt người trong tộc thật to.

Kết quả dao động 9 bàn, mới xem như người trong nhà ngồi đầy. Giang Tu Lhân lòng còn sợ hãi, lặng lẽ đối Lâm Miểu nói: “Lễ mừng năm mới tiền lì xì cũng là vấn đề lớn. Cũng may năm trước chúng ta đi Mĩ quốc.” Lâm Miểu cười ha ha.

Buổi tối, nằm ở trên giường, nhìn xem đầy trời ánh sao sáng, Lâm Miểu nhào vào trong ngực chồng: “Cám ơn anh, ông xã!” Cô nhẹ nhàng vuốt ve ngực chồng mình, l*иg ngực của bộ dạng này luôn vì Lâm Miểu cô mà lo lắng chu đáo như vậy, bất cứ lúc nào cũng luôn tận hết sức lực mà che chở cho mình chu toàn.

Giang Tu Nhân thỏa mãn mà nhắm mắt lại nghỉ ngơi, Lâm Miểu dần dần tới gần hắn, làm cho hắn đến gần lòng của cô, hạt giống tình yêu trong lúc vô tình đã bắt đầu tại trong nội tâm thê tử mọc rể nẩy mầm. . . . . . Cuộc sống đẹp như vậy. . . . . .

Tay Giang Tu Nhân lại bắt đầu không thành thật rồi, Lâm Miểu nằm sấp đong đưa cái mông hất tay hắn muốn thăm dò ra, lại bị hai tay Giang Tu Nhân bắt chéo ở sau lưng người, mặt Lâm Miểu hướng xuống liền động cũng không thể động. Giang Tu Nhân trực tiếp để lên lưng Lâm Miểu, một tay án chặt hai tay của cô, tay kia trực tiếp nhẹ nhàng tách ra khe mông của cô , với hai ngón tay đi vào.

“A. . . . . .” Lâm Miểu sợ hãi kêu một tiếng, tiếp theo nhịn xuống thanh rêи ɾỉ, động tác Giang Tu Nhân có chút thô bạo, Lâm Miểu cảm thấy có chút đau nhức, nhưng Giang Tu Nhân biết rõ đây cũng là biện pháp thu phục thê tử tốt nhất, có đôi khi cô yêu thích nam nhân phóng kháong mang một ít dã tính, mà ngón tay của hắn đã bắt đầu dùng sức tiến vào trượt ra, du͙© vọиɠ của Lâm Miểu như nước sông tràn lan đồng dạng đột nhiên tuôn ra, bên tai truyền đến tiếng cười nhẹ khêu gợi của chồng: “Không muốn anh? Em nghe một chút.” Ngón tay của hắn rất nhanh mà ra vào cùng với tiếng nước chảy”Phốc phốc”, Lâm Miểu đỏ bừng mặt chôn ở trong giường chiếu, hơi giận mình không thể cự tuyệt tìиɧ ɖu͙©, ngẩng đầu cắn răng dùng giọng điệu tức giận mệnh lệnh: “Nhanh lên.”

Giang Tu Nhân cười nhẹ mà lấy tay điều tiết thân thể của cô, làm cho cô quỳ gối nâng mông lên, lập tức dùng cứng rắn thay thế ngón tay, một khắc tiến vào cái kia, Giang Tu Nhân thỏa mãn mà phát ra một tiếng cảm thán, hắn nằm ở trên lưng thê tử tìm được vành tai khéo léo của cô, một bên liếʍ láp một bên hỏi: “Anh có thể thỏa mãn em không?”

Lâm Miểu thật sự là nói không ra lời, kɧoáı ©ảʍ bào mòn đầu óc của cô, hai cánh tay nắm chặt ga giường mới có thể cam đoan không bị sức lực của Giang Tu Nhân chống đẩy mà gục xuống, Giang Tu Nhân nhưng lại không buông tha, mạnh mẽ nắm tóc của cô lên khiến cô nâng mặt lên, “Nói cho anh biết, nói, anh có thể thỏa mãn em không? Anh mãnh liệt hay không mãnh liệt? Làm em sướиɠ hay không??”

Lâm Miểu vẫn không trả lời bị Giang Tu Nhân hơi dùng sức thay đổi đầu, làm cho mặt cô đối với hắn , Giang Tu Nhân xông lên điên cuồng mà hôn môi miệng của cô, hạ thể càng thêm hung mãnh mà đâm vào, Lâm Miểu nâng lên một tay lên cổ của hắn, dùng thân thể của mình giống như xà (rắn) vặn vẹo, Giang Tu Nhân bắt lấy vυ" Lâm Miểu không ngừng lắc lư, hung ác vuốt ve, Lâm Miểu bị đau sợ hãi kêu, bị Giang Tu Nhân cuốn thân thể nằm ở trên giường, hai chân của cô bị Giang Tu Nhân gác ở trên vai, hắn xông lên hôn môi miệng của nàng, thân thể bị gấp, đâm vào càng sâu, khí lực cao trào như lũ tiết ra hung mãnh, Lâm Miểu tại trong tiếng thét chói tai có chút hôn mê, mà Giang Tu Nhân còn chưa tới đỉnh, trên mặt chảy mồ hôi, vô tình tiếp tục liên tục hung ác mà đâm nhanh, hoàn toàn rời khỏi lại ngay ngắn chui vào, mỗi một cái đánh đều phảng phất muốn đem cô xỏ xuyên qua, thời điểm đến đỉnh, Giang Tu Nhân điên cuồng nhào tới mà rất nhanh đánh đυ.ng, yết hầu ở trong chỗ sâu phát ra cùng loại khàn giọng nức nở nghẹn ngào , “Tiểu dạng nhi , gϊếŧ chết em!”

Hư thoát xong hai người nằm ở trong bồn tắm, gian phòng Lâm Miểu có bồn tắm lớn là Giang Tu Nhân cố ý thay bồn tắm lớn. Hai người bừa bãi hưởng thụ lấy thuỷ liệu pháp mát xa mang đi mỏi mệt của mình, Lâm Miểu châm một điếu thuốc, đặt ở trong miệng Giang Tu Nhân, Giang Tu Nhân thoải mái hít một hơi, phô trương mà nằm, hưởng thụ phục vụ của thê tử .

Nhìn xem khuôn mặt tuấn dật của chồng, Lâm Miểu tò mò hỏi: “Anh có cảm giác mình lớn lên rất đẹp hay không? Hoặc là nói có nam nhân hướng anh tỏ tình hay không?”

Giang Tu Nhân đem đầu chuyển hướng vợ của mình, ngạc nhiên nói: “Chưa từng có người hỏi qua anh cái vấn đề này, anh cũng vậy chưa từng nghĩ tới. Anh nghĩ đây do các nữ nhân em tới trả lời. Ngược lại trước kia thời điểm ở trường học, có đạo diễn đi tìm anh.”

Thêm Bình Luận