Sắc mặt của Lục Ly khó coi, nhìn cô chằm chằm, hết lần này đến lần khác không tìm được lời phản bác lại lời của cô, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục trừng mắt.
Diệp Tiểu Yêu cũng không chịu tỏ ra yếu kém mà nhìn hắn chằm chằm nói: "Thương trường này vốn là thế giới của đàn ông, một cô gái muốn xông vào thế giới này có biết bao khó khăn anh đã từng nghĩ qua chưa? Mấy năm nay Lục Lộ có bao nhiêu khổ cực, bị những người khác nói biết bao lời khó nghe sau lưng anh biết không? Anh không muốn ép buộc mình làm điều anh không thích, lẽ nào Lục Lộ thích sao? Cô ấy vì ai? Lục Ly, nếu như anh biết được sự thật về những lời đồn bên ngoài cùng với tình cảm rất tốt đối với cô ấy thì không nên tự do phóng khoáng nữa. Hãy lấy ra dáng vẻ người một người đàn ông đi, vì cuộc sống của anh và Lục Lộ mà nỗ lực hơn!"
"Bọn họ đã nói với cô cái gì?" Hồi lâu Lục Ly ngột ngạt hỏi.
Diệp Tiểu Yêu thấy giọng hắn thay đổi, trong bụng mừng thầm, đem những chuyện mình biết được thêm mắm dậm muối nói, Lục Ly nghe được sắc mặt càng lúc càng khó coi, trong lòng cô thầm vỗ tay tán thưởng, xem ra tên này cũng không phải khó chơi, nhắc tới Lục Lộ, hắn có thể chịu kí©h thí©ɧ thì dễ làm hơn nhiều!
Sau khi nói xong, Diệp Tiểu Yêu thêm một câu cảm thán nói: "Lục Lộ thật tốt, có người em trai như anh, chỉ cần anh đủ mạnh, về sau cho dù cô lập gia đình cũng sẽ không bị nhà chồng khi dễ, đừng để giống như tôi, uỷ khuất nhưng cũng không có ai làm chủ! Cho nên, Lục Ly, nếu anh thật sự muốn tốt cho cô ấy, hãy để mình trở nên mạnh mẽ hơn, mới có thể bảo vệ cô ấy!"
Lục Ly nhìn cô một cái, hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra với cô? Ly dị với chồng không được chia chút tài sản nào sao? Sao lại ở phòng cũ như vậy, còn phải ra ngoài đi làm công, Quan Quý Sâm thật sự tuyệt tình vậy sao?"
Diệp Tiểu Yêu vì muốn kí©h thí©ɧ hắn, mặt mũi cũng không cần, kể chuyện bị Chu Uyển Như tính kế hãm hại, cản trở việc cô đi tìm việc nói ra hết, cuối cùng nói: "Nếu không phải cùng đường, anh cho rằng tôi sẽ nguyện ý đến Lục thị làm việc sao!"
"Cái người phụ nữ ngu ngốc này!" Lục Ly nghe được suýt chút nữa tức chết, tự tay nhéo mặt cô nói: "Cái đó mà cũng nhịn được, đi, ông đây giúp cô lấy lại! Nhất định khiến bọn họ phải ngoan ngoãn nhổ ra!"
Diệp Tiểu Yêu hoảng sợ vội vàng kéo hắn lại, kêu lên: "Lục Ly, anh cho rằng bạo lực có thể giải quyết vấn đề sao? Anh đừng có ngây thơ như vậy? Nếu như nắm đấm có thể giải quyết vấn đề, vậy tại sao anh không đánh đuổi Lục Quân Viễn cùng mẹ kế của anh đi đi?"
Lục Ly ngây người, Diệp Tiểu Yêu bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Chuyện của tôi anh đừng quan tâm, tôi sẽ dùng cách của mình xử lý. Anh quan tâm chuyện của mình trước đi! Trước hết làm xong chuyện của mình, anh mới có vốn liếng không để Lục Lộ rơi vào con đường giống tôi, bằng không tôi của hôm nay chính là ngày mai của Lục Lộ, hiểu không?"
Cô nhìn thời gian không chênh lệch bao nhiêu, nhanh chóng kéo Lục Ly nói những hạng mục công việc cần chú ý, nhìn bộ dạng kiến thức nửa vời của Lục Ly, cô cũng không gấp, từ từ sẽ được! Chỉ cần người này không ôm thái độ chống cứ, cô có lòng tin có thể dạy hắn thật tốt.
Cuộc họp ngắn đang dưới sự chủ trì của cô thuận lợi trôi qua, sau đó Diệp Tiểu Yêu mượn danh nghĩa cua Lục Ly an bài tổng thể công việc, dù sao cũng đã làm ở Hồng Tường, tài liệu Lục thị bổ sung, cô không mong làm ra thành tích đứng đầu, trước hết cứ từng bước mà đi lên.
Bữa trưa cô lôi Lục Ly ra nhà hàng bên ngoài dùng cơm, Lục đại thiếu sáng sớm chưa ăn gì, cô ghi chú những kiểu thức ăn mà hắn thích trong tài liệu lão gia cung cấp, khiến cho khuôn mặt luôn bình tĩnh của Lục đại thiếu có chút biểu cảm.
Ăn đến cuối cùng, điện thoại của Diệp Tiểu Yêu vang lên, cô cầm lên, vừa nhìn thấy liền ngẩn người, vậy mà lại là Quan Quý Sâm!
Cười trào phúng, cô ngay trước mặt Lục Ly bấm nghe điện thoại.
Chỉ "Alo" môt tiếng, phía trên truyền đến giọng nói đang tức giận đùng đùng của Quan Quý Sâm: "Diệp Tiểu Yêu, nghe nói cô đến Lục thị làm việc? Là thật sao?"
Diệp Tiểu Yêu nở nụ cười, chế nhạo nói: "Ây, là Quan tổng sao, tin tức của anh thật đúng là linh thông nha! Không sai, tôi tới Lục thị làm việc, làm sao? Quan tổng có gì chỉ giáo?"
Lục Ly nghe được lời của cô liền ngẩng đầu nhìn cô chằm chằm, nhíu mày.