Chương 12

Âm lượng của TV rất to, giọng nói trầm thấp lạnh lùng từ mọi hướng truyền đến tai Hứa Kim Kim, hai tháng qua, cô đã hoàn toàn tách rời cuộc sống của mình với người đó.

Nhưng bây giờ, cô lại nghe thấy giọng nói của anh, giọng nói mà cô không muốn nghe nhất.

Giọng nói trên TV vẫn đang vang lên.

"Tôi sẽ cố gắng hết sức để tìm cô ấy."

"Lục tổng, anh thật tình cảm. Tôi nghĩ vị hôn thê của anh nhất định sẽ biến nguy thành an."

Hứa Kim Kim nghĩ người hàng xóm mới của cô vẫn còn ở đây, vẻ mặt cô thay đổi, cô lập tức nghĩ đến việc đưa tay tắt TV, cô rất ít khi xem chiếc TV này, thêm nữa chiếc TV này là một chiếc TV cổ, mỗi lần nó bật lên đều do cô vô tình chạm vào chốt mở.

Càng lo lắng, cô càng khó chạm vào chốt mở.

"Không bằng như vậy? Trong chương trình của chúng tôi, chúng tôi sẽ thông báo vị hôn thê của anh mất tích, như vậy anh có thể tìm thấy vị hôn thê của mình nhanh hơn. Lục tổng, anh có thể cho biết tên và đặc điểm của vị hôn thê của mình không, nếu có người tốt bụng nào nhìn thấy sẽ nhanh chóng báo cho anh, cũng sẽ dễ tìm cô ấy hơn."

Sau khi nghe người dẫn chương trình nói, Hứa Kim Kim lo lắng đến nỗi trán toát mồ hôi.

"Cô ấy…"

Khi giọng nói âm trầm vang lên, cũng là một tiếng "bụp" vang lên, căn phòng trong giây lát trở nên im lặng.

Cửa sổ bên cạnh Lục Yến mở ra, gió lùa thổi bay mái tóc dài của Hứa Kim Kim, nó lay động dưới đôi mắt sợ hãi của cô.

Vẻ ngoài này giống như một con vật nhỏ đang trốn tránh một tai họa.

Anh nghiêng người nhìn ra ngoài cửa sổ trong đêm tối, khuôn mặt hướng về phía ánh sáng nhưng sắc mặt lại ẩn trong bóng tối.

"Sao lại gấp như vậy?"

Giọng nói dịu dàng truyền vào tai Hứa Kim Kim khiến cô tỉnh táo lại, cô vuốt tóc trên mặt, thản nhiên trả lời: "Không có, tôi chỉ nghe thấy giọng nói của người đó trên TV. Rất chán ghét."

"Rất chán ghét?

Hứa Kim Kim nghĩ đến cảnh cậu và mợ cô ép cô kết hôn với anh, cô liền nói với giọng sắc bén: "Bởi vì anh ta là một kẻ máu lạnh trục lợi."

Giọng nói anh dịu dàng, ngữ điệu trở nên âm trầm hơn: "Cô có chắc như vậy không?"

"Đương nhiên, anh ta là người ngay cả ba và em gái mình…"

Hứa Kim Kim đột nhiên dừng lại, cô im lặng một lúc rồi tức giận chuyển chủ đề: "Tôi nghe được trên bản tin rồi. Hôm nay cảm ơn anh đã vất vả. Khi nào có thời gian tôi sẽ mời anh bữa tối."

Ánh mắt của Lục Yến rơi vào mắt Hứa Kim Kim.

Dù đôi mắt này không có tiêu điểm nhưng anh vẫn thấy rõ được sự ghê tởm không che giấu được của cô.

Đã rất lâu rồi, Hứa Kim Kim không còn nghe thấy người hàng xóm mới nói chuyện, sau khi bị mù, cô sống trong bóng tối nên giác quan trở nên cực kỳ nhạy cảm.

Cô cảm thấy áp suất không khí trong xung quanh có chút ngột ngạt, người hàng xóm mới có vẻ không vui.

"Tôi còn có việc phải làm, tôi đi trước đây."

Hứa Kim Kim còn chưa kịp nói gì đã nghe thấy tiếng bước chân trầm đυ.c, trong chốc lát cô có chút bối rối hình như cô không nói gì sai phải không.

Cô quay mặt về hướng có tiếng bước chân: "Vậy anh đi thong thả."

Lục Yến mở cửa, quay đầu nhìn vào trong.

Hứa Kim Kim đang bám vào tường, cô chạm vào thứ gì đó trên tường.

"Ngày mai tôi sẽ dọn dẹp những thứ đó."

Lúc này Hứa Kim Kim chạm vào công tắc trên tường, nghe thấy âm thanh này cô muốn từ chối nhưng thi thể dày đặc của Tiểu Cường lại hiện lên trong đầu cô, cô lập tức quay mặt về phía cửa, cong môi nói: "Cảm ơn anh nhiều."

Vừa đóng cửa lại, anh nhìn đèn trong phòng vụt tắt.

Giọng nói của Hứa Kim Kim vang lên từ trong phòng tối: "Không nhìn thấy thì bật đèn cũng vậy, lợi ích duy nhất của việc bị mù là tiết kiệm điện."

Lục Yến không nói gì, anh đóng cửa lại bằng tay của mình.



Ban đêm, Hứa Kim Kim nằm trên giường trằn trọc không ngủ được.

Giọng nói trầm thấp lạnh lùng đó cứ trong đầu cô, cô chống tay ngồi dậy khỏi giường, lấy điện thoại trên gối ra để kiểm tra tin tức.

Trước khi cô kịp nhập tên "Lục Yến", một thông báo bằng giọng nói đã được gửi đến.

Tiêu đề: "Chủ tịch tập đoàn Hằng Hồng- Lục Yến đang tìm vị hôn thê"!

Sắc mặt của Hứa Kim Kim thay đổi, cô lập tức bấm vào màn hình.

"Lục Yến, một người mới nổi về công nghệ với tài sản ròng hàng chục tỷ, đang tìm một vị hôn thê. Anh ấy tin rằng vị hôn thê của mình vẫn còn sống. Chỉ cần cô ấy chưa kết hôn, lễ đính hôn của họ sẽ kéo dài mãi mãi. Anh ấy sẽ tìm cô ấy bằng mọi giá…"

Hứa Kim Kim không thể nghe được nữa, cô trực tiếp bấm vào màn hình để nó không nói nữa.

Cô trợn mắt, tức giận nói vào điện thoại: "Anh làm như mình là thánh tình yêu vậy, thật vô liêm sỉ."

Cô tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa mợ và cậu, lý do Lục Yến cưới cô là vì anh muốn lấy đội ngũ trong công ty của ba mẹ cô.

Đội ngũ này bao gồm những tài năng hàng đầu trong nước, đồng thời nắm vững những công nghệ cốt lõi tiên tiến nhất, phần lớn những người này là bạn cùng lớp và là bạn của ba mẹ cô, sau khi ba mẹ cô qua đời, đội ngũ này tự nhiên giải tán.

Lục Yến chỉ muốn lấy đội ngũ này làm của riêng mình.

Cô sẽ không bao giờ kết hôn với một người như vậy.