Chương 6

Thân là đại tiểu thư của tập đoàn Nhan thị, tuy rằng từ nhỏ cô đã được giáo dục là phải trở thành một người vợ hiền dâu thảo, nhưng cô lại lớn lên trong vòng tròn xã hội đầy cám dỗ du͙© vọиɠ, đương nhiên cô cũng đã từng chứng kiến rất nhiều người phụ nữ phóng túng thích hưởng thụ.

Chỉ là trước kia cô vẫn luôn tự hào về thân phận đại tiểu thư của tập đoàn Nhan thị, vì để duy trì thể diện của tập đoàn Nhan thị, cô chưa bao giờ làm ra bất cứ chuyện gì gây tổn hại đến danh tiếng của tập đoàn Nhan thị. Nhưng mà hiện tại, nếu cô đã rơi vào vũng bùn dơ bẩn này,cô còn phải lo lắng cái gì nữa cơ chứ?

Đặc biệt là khi cô còn phải trả một mối thù lớn!

Trong lòng cô nghĩ như vậy, liền nhanh chóng đưa ra quyết định.

“Anh trai này bị bệnh đúng không? Có phải bị người ta hạ độc, bị mù hai mắt rồi hay không? Bệnh này thì tôi chữa được đấy.” Nhan Tĩnh U dùng giọng nói đủ để người đàn ông kia có thể nghe được mà nói.

Cô vừa nói xong câu này, trên khuôn mặt lạnh như băng của người đàn ông kia liền xuất hiện một vết nứt.

Bọn bảo vệ cũng đã biến sắc.

Tên bảo vệ đứng ở trước người cô dùng một tay bóp chặt cổ cô. “Cô là ai? Có phải cô là người tam thiếu gia phái tới hay không?”

“Đưa cô ta lại đây.” Bên kia, giọng nói trầm thấp của người đàn ông đột nhiên vang lên.

“Cậu Mạc!”

“Nếu cô ta là người của lão tam phái tới, thì với vị trí hiện tại của cô ta, tôi cũng đã đã chết vô số lần rồi.” Người đàn ông được gọi là cậu Mạc lạnh lùng mở miệng.

Thân thể bảo vệ cứng đờ, Nhan Tĩnh U liền trực tiếp đẩy hắn ra rồi đi qua.

“Bệnh này của anh tôi thật sự có thể trị được.” Lời cô nói vô cùng chắc chắn, thật ra hiện tại cô cũng chỉ biết sơ qua tác dụng trị bệnh ấn tượng của thân thể này, cô cũng không biết hiệu quả thật sự sẽ như thế nào! Nhưng chuyện này cũng không gây khó khăn gì cho cô, dù sao cô cũng chỉ cần lấy khí chất của đại tiểu thư tập đoàn Nhan thị ra là có thể nói dối không chớp mắt ngay.

“Thế nhưng, để chữa bệnh cho anh thì tôi có một điều kiện —— anh phải mua cho tôi một vé máy bay đến Trung Quốc.”

“Được.” Người đàn ông không chút do dự gật đầu, hắn liền nâng chân lên, “Đi thôi!”

Nhan Tĩnh U lập tức đuổi kịp.

Một giờ sau, bọn họ cũng đã ngồi trên chiếc máy bay riêng đến Trung Quốc.

Cabin trống rỗng to như vậy, mà chỉ có hai người bọn họ.

Nhan Tĩnh U nhìn người đàn ông trước mắt vững vàng ngồi ở một chỗ, cô chậm rãi đi qua.

“Hiện tại, tôi có thể bắt đầu chữa bệnh cho anh.”

Người đàn ông nghe được giọng nói của cô, hắn chậm rãi quay đầu. “Ngay bây giờ sao?”

Nhan Tĩnh U gật đầu. “Không sai, ngay bây giờ.”

Sau đó, cô vươn tay, bắt đầu nhẹ nhàng cởi bỏ dây thắt lưng bên hông của người đàn ông.