Quyển 1 - Chương 4: Bị khuê mật cắm sừng, cô câu dẫn ca ca của Quý Yên

Bạch Thu Ý tìm một cái lý do có lệ trả lời lại tin nhắn của Trương Thiên Lương.

Chờ tin nhắn gửi qua đi, cô đối với hệ thống nói: “Ta muốn nhìn một chút tư liệu cá nhân của Quý Bùi Thừa.”

Nguyên chủ đối với Quý Bùi Thừa hiểu biết, đều nghe từ Quý Yên nói.

Không đủ toàn diện, hơn nữa không biết thật hay vẫn giả.

Tư liệu truyền tiến vào, Bạch Thu Ý ở trong đầu xem kĩ hai lần, lập tức đem bước đầu công lược phương án phác họa trong đầu.

Trương Thiên Lương về đến nhà thời điểm, Bạch Thu Ý đang ngồi xếp bằng ở trên sô pha xem TV.

Nghe được ở cửa có động tĩnh, cô nghiêng đầu nhìn lại, thuận miệng chào hỏi: “Đã về rồi.”

Ánh mắt của cô hiện đang đánh giá một chút về Trương Thiên Lương, này bề ngoài, xác thật đẹp.

“Tay còn đau sao?” Trương Thiên Lương vừa đổi giày vừa nói.

Có thể là trong khoảng thời gian này tiểu nữ nhân luôn vây quanh hắn, làm hắn đã dưỡng thành thói quen, hôm nay cô đột nhiên không vây lại đây, Trương Thiên Lương cảm thấy có chút không quen.

“Đau.” Bạch Thu Ý nói, đầu đã quay trở về xem TV.

Trương Thiên Lương vào phòng, liền phát hiện bàn trà vị trí bị điều chỉnh, dựa gần sô pha.

Mặt trên có cái mâm đựng trái cây, bên trong chứa đầy quả nho.

Nữ nhân vươn cánh tay tinh tế trắng nõn, phảng phất không có xương về phía bàn. Ngón tay ngọc ngà tìm được mâm đựng trái cây, liền lấy đi một quả nho màu tím căng mọng nước.

Trương Thiên Lương bước chân dừng một chút, ánh mắt nhìn về phía môi của cô.

Cô ăn quả nho không phải cắn nửa viên, hoặc là một ngụm nuốt xong.

Cô là một chút một chút đem quả nho hướng trong miệng ngậm lấy toàn bộ.

Sau khi ăn xong đầu lưỡi còn sẽ phảng phất vô tình, khẽ liếʍ một chút lòng bàn tay.

Dưới bụng của Trương Thiên Lương đột nhiên trở nên căng thẳng nóng dan.

Người vẫn là người kia, nhất cử nhất động lại mang theo dụ hoặc phong tình.

Hắn có điểm nghĩ không ra bộ dáng trước kia vợ mình ăn quả nho, hoặc là nói hắn trước kia hắn không có chú ý quá những chi tiết này?

Trương Thiên Lương cởi tây trang áo khoác, ngồi xuống bên cạnh Bạch Thu Ý, “Đưa tay cho anh xem.”

Bạch Thu Ý tùy ý nâng lên một tay, ngón tay ngọc nhỏ dài.

Trương Thiên Lương nhìn cảnh trước mắt mà ngạc nhiên, trước kia hắn như thế nào lại không phát hiện ngón tay của vợ mình lại đẹp như vậy?

Giơ tay nhẹ nắm lấy bàn tay của cô: “Nơi nào đau?”

Bạch Thu Ý giật giật ngón trỏ.

Trương Thiên Lương nhìn kỹ xem: “Không có chỗ nào bị thương, ông xã xoa tay cho vợ, ngày mai lại đau thì chúng ta liền đi bệnh viện.”

“Lão công.” Bạch Thu Ý thanh âm thấp thấp.

“Ân?”

“Kỳ thật tay của em không đau,” ,thanh âm của cô có điểm hư, “Em chính là… Không muốn làm cơm.”

Trương Thiên Lương động tác dừng một chút, nói: “Bạch tiểu thư, em hôm nay có điểm nghịch ngợm a.”

Trương Thiên Lương cảm thấy thực mới mẻ, vẫn luôn ôn nhu thành thục, săn sóc hiền huệ tiểu nữ nhân, cư nhiên sẽ bởi vì không muốn làm cơm mà nói dối.

Bị Thu Ý lừa hắn, cư nhiên cũng không cảm thấy sinh khí, ngược lại cảm thấy hành vi này của cô ấy có điểm đáng yêu.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~