Quyển 1 - Chương 48

"Tiểu Điềm Điềm!" Dư Thiên Việt không ngạc nhiên mà cười: "Cuối cùng cậu cũng xuất hiện rồi!"

Kể từ khi dùng kỹ năng [Thân Kiều Thể Mềm] để quật ngã con tinh thú, hệ thống đã im lặng, thậm chí còn không báo cáo điểm yêu thích theo thời gian thực nữa.

Dư Thiên Việt cũng hiểu rõ điều này, với hệ thống, các đạo cụ giống như những bông hoa được nâng niu. Hệ thống mong là cô sẽ cài những bông hoa đó lên đầu, rực rỡ thu hút hàng ngàn người ngưỡng mộ, nhưng không ngờ cô lại bứt phăng bông hoa đó và đưa nó cho tinh thú ăn như thể ‘bò gặm hoa sen’, hệ thống không vui cũng là chuyện dễ hiểu.

"Hừ, nếu mình còn không xuất hiện thì mình cũng sẽ toi đời cùng cậu. Thể chất của cậu là cấp E, mưa axit này thì người khác có thể chống chịu được, nhưng đối với cậu thì nó chẳng khác nào axit sunfuric!" Hệ thống tức tối nói.

"Bây giờ mình có bao nhiêu điểm yêu thích rồi? Nếu mình nhớ không lầm thì mình đã đủ để mở khóa đạo cụ mới rồi." Dư Thiên Việt hỏi.

"Đúng vậy, tính cả những điểm tích lũy gần đây, tổng cộng là 612 điểm, hoàn toàn đủ điều kiện để mở khóa." Hệ thống trả lời: "Mình vừa kiểm tra xong, cách đây khoảng một cây số, có vài tinh anh có tổng hợp chỉ số rất tốt đã chiếm được một hang động. Chỉ cần cậu mở khóa một đạo cụ phù hợp, rồi đến đó thu phục bọn họ thì mọi chuyện sẽ suôn sẻ!”

Lại thu phục đàn ông sao?

Dư Thiên Việt lơ đãng mở bảng hệ thống, nhìn danh sách các đạo cụ có thể mở khóa, cô suy nghĩ đôi chút.

[Dung Mạo Như Tiên], [Thoải Mái Dễ Chịu], [Băng Cơ Ngọc Cốt]... Có rất nhiều cách mà? Tại sao cứ phải dùng để thu phục đàn ông chứ?

Giống như hoa, ai nói rằng hoa chỉ có một mục đích là để cắm? Nó không thể làm dược liệu sao? Không thể dùng để nhuộm móng tay sao? Không thể làm bánh hoa tươi sao?

"Này."

Thịnh Liên Vân ở bên dưới thấy cô im lặng quá lâu, bèn khẽ hừ một tiếng rồi ra vẻ thờ ơ: "Anh sẽ giúp em tìm Dư Huân Duệ."

Dù anh luôn khinh thường đám quý tộc kệch cỡm này, nhưng bây giờ thì tinh thần lực cấp A của Dư Huân Duệ chắc chắn hữu ích hơn anh.

“Đừng đi.”

Nghe vậy, Dư Thiên Việt lập tức ngăn lại.

[Cứu mạng, tưởng tượng cảnh Thịnh thiếu chạy qua thì phát hiện anh trai Dư gia còn thảm hơn cả em gái...]

[Xin lỗi, tôi không muốn đυ.ng đến đám fan cuồng kia, nhưng tôi không nhịn được cười...]

Thịnh Liên Vân lại tưởng rằng cô đang gắng gượng để không phải hạ mình, anh liền hỏi: "Không làm vậy, thì làm thế nào?"

“Cho em nửa phút.” Dư Thiên Việt đáp.

"Nửa phút có thể..." Thịnh Liên Vân kìm lại lời, ánh mắt thoáng bừng tỉnh.

Anh bất chợt nhớ đến cảnh con tinh thú cấp A gục ngã không lâu trước đó, có khi nào... cô thật sự có cách?