Quyển 1 - Chương 44

Sau khi đi được một quãng xa, họ càng ngày càng đến gần hơn.

Dù phải lội bùn, chịu cơn mưa axit vừa lạnh buốt vừa bỏng rát dội xuống đã lâu, trạng thái của họ không được tốt lắm, nhưng họ hoàn toàn không nghi ngờ gì về việc lần này sẽ thành công trong việc săn gϊếŧ con mồi.

Đột nhiên, cả năm người cùng lúc dừng bước.

Một tia chớp kinh hoàng giáng xuống mặt đất, trong tiếng sấm đinh tai nhức óc và ánh điện tím rực rỡ chiếu sáng hai đôi mắt lạnh lẽo phát ra ánh sáng rực rỡ phía trước.

Có một thứ gì đó phát ra luồng khí lạnh lẽo, nằm trong hố bùn lầy sụp lở, trông giống như rắn, nhưng lại có hai cái đầu giống chuột, cùng với hai hàng chân dày đặc như rết, mỗi chân lại mọc ra móng vuốt sắc nhọn như đại bàng.

Cảm nhận có người đến gần, thân hình đang cuộn tròn của nó lập tức dựng đứng lên, trong tiếng cọ xát ‘rắc rắc’ của cơ thể, nó vươn dài thành một bóng đen khổng lồ cao gần ba mét.

Những giọt mưa axit rơi xuống, đập vào lớp vảy chồng chéo của nó, vang lên những tiếng ‘đinh đinh đang đang’ như âm thanh của kiếm đao va chạm.

Một tia sét rạch ngang bầu trời, nhưng sinh vật khổng lồ đó còn nhanh hơn cả ánh chớp.

Ánh sáng lạnh lóe lên, con vật khổng lồ này không chút do dự mà chủ động tấn công, và lao thẳng về phía họ như một mũi tên.

"Lạc Nhã, Huân Duệ!" Phong Triết Nam nghiêm giọng hô lên.

Dư Lạc Nhã lập tức cảm nhận được vị trí của con tinh thú, nhanh chóng sử dụng tinh thần lực ngưng tụ thành một ngọn giáo và đâm mạnh về phía tinh thú.

"Vèo…."

Con tinh thú rú lên một tiếng, không những không bị đẩy lùi mà còn bị kích động. Nó xoay người, hai hàng móng vuốt sắc nhọn cào thẳng về phía Dư Lạc Nhã!

Cú tấn công này mà trúng, chắc chắn cô ta sẽ bị xé thành từng mảnh.

Đồng tử Dư Lạc Nhã co rút lại, không dám tin rằng hai người tinh thần lực cấp A như cô và Dư Huân Duệ lại không thể cản được nó dù chỉ một giây.

Không thể nào!

Rõ ràng tên họ Thịnh kia có thể chống cự được, mà hắn lại là tên cấp A nổi tiếng vô dụng nhất trong giới quý tộc.

"Lạc Nhã!" Phong Triết Nam và Dư Huân Duệ hét lên trong hoảng loạn.

Hai hàng móng vuốt sắc bén như lưỡi kéo đã cận kề Dq Lạc Nhã, Dư Huân Duệ trong cơn hoảng sợ, không màng đến tất cả mà lao tới đẩy em gái mình ra.

"Phập…."

Đó là tiếng móng vuốt cắm sâu vào thịt.

"Á…." Dư Huân Duệ lập tức phát ra một tiếng hét ghê rợn.

Trong tình huống cấp bách, Phong Triết Nam nhảy lên và vung kiếm đâm mạnh vào một con mắt của tinh thú.

Con tinh thú đau đớn mà thả Dư Huân Duệ ra, thân hình khổng lồ của nó trồi lên, vung một cú quét ngang, đánh bay Phong Triết Nam, khiến anh ta đập gãy năm sáu thân cây rồi nặng nề rơi xuống bùn.