Chương 5

Thư ký Hoàng mặc kệ, trước khi đến ông ta đã nhận được mệnh lệnh. Nếu Lâm Tê không đồng ý thì ra sức làm khó cô, nhất là về mặt tiền bạc, chỉ cần cô sống nghèo khó thì chắc chắn sẽ ngoan ngoãn cúi đầu.

Vì vậy, ông ta đặc biệt chọn quán cà phê đắt tiền nhất vùng chỉ vì mục đích này.

Ông ta kiên trì chỉ trả một nửa số tiền nên nhân viên phải miễn cưỡng chạy đến chỗ Lâm Tê để đòi.

“Thưa cô, thật ngại quá, đúng là phải trả tiền...”

Lâm Tê không ngờ còn có chuyện này, cô cau mày: “Tôi không có ăn gì của các người.”

“Nhưng đã gọi món rồi...”

“Cũng không phải là tôi gọi.”

Nhìn thấy nhân viên với vẻ mặt khó xử, cô đành phải cúi đầu lần tìm khắp người, rồi nhận ra mình không mang theo tiền.

Đúng rồi, bộ đồ đi đêm này là mặc đi làm nhiệm vụ, lúc đó cô đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết nên không mang một xu nào.

Lúc này, Lâm Tê mới ý thức được điểm bất thường, cô đã chết rồi, nhưng sao lại xuất hiện ở đây.

Thấy cô bị đắm chìm trong một tình huống kỳ lạ, thư ký Hoàng đắc ý.

“Lâm Tê, quả nhiên cô không có tiền uống cà phê, chi bằng nghe lời tôi, ngoan ngoãn quay về nhà họ Lâm đi.”

Nghe vậy, Lâm Tê mới nhớ tới ký ức lạ lẫm vừa được nhét vào đầu.



Cô nhìn người đàn ông kia, im lặng một lúc lâu: “Ông tên Hoàng Nhuệ phải không?”

Thư ký Hoàng trông có vẻ càng tức giận hơn: “Vậy thì sao?”

Lâm Tê: “...”

Cuối cùng cô nhận ra rằng mình dường như là một người khác.

Người này có cùng tên với cô, thậm chí ngoại hình cũng giống nhau, là con gái nuôi của một gia đình giàu có.

Vợ chồng nhà họ Lâm bị hiếm muộn nhiều năm sau khi kết hôn, họ nhận cô bé mồ côi như cô về làm con nuôi khi đi làm từ thiện ở quê, họ còn được giới truyền thông ca ngợi vì điều này.

Nào ngờ sang năm sau, bà Lâm có thai và nhanh chóng sinh ra một cô con gái đặt tên là Lâm Bảo Nhi, có con ruột, con gái nuôi rõ ràng rất dư thừa.

Nhưng họ lại không nỡ từ bỏ danh tiếng tốt đẹp, không dám bỏ rơi cô.

Đúng lúc Lâm Bảo Nhi được chẩn đoán mắc bệnh bạch cầu, nhóm máu của cô hoàn toàn trùng khớp với Lâm Tê, Lâm Tê nghiễm nhiên trở thành kho máu di động của Lâm Bảo Nhi.

Trông giống như tiểu thư nhà họ Lâm, nhưng địa vị của cô ở nhà họ Lâm thực ra chỉ cao hơn người hầu một chút.

Khi cô mười tám tuổi, bệnh tình của Lâm Bảo Nhi đã ổn định sau khi được ghép tủy, nhà họ Lâm muốn đưa công việc kinh doanh của mình lên một tầm cao hơn nên nảy ra ý tưởng về chuyện liên hôn của Lâm Tê.

Dẫu sao thì Lâm Tê lớn lên cũng rất xinh đẹp.