Chương 18: Tôi đặt vé máy bay cho anh

Edit: Lam.

Beta: Phương Anh+ Đắng.

----

Trong sự im lặng đến nghẹt thở, Trữ Lễ Hàn nhìn chằm chằm Úc Tưởng vài giây.

Hiện tại bác cả Úc không thể đoán ra mối quan hệ giữa ba người bọn họ, không dám tùy tiện trách mắng Úc Tưởng, ông bị nghẹn đến sắp phát điên rồi.

Vẫn là Quan Kim Mỹ miệng khuyên nhủ : “Tưởng Tưởng, không thể như vậy……”

Quan Kim Mỹ không thể nói hết lời.

Trữ Lễ Hàn thế mà thật sự làm theo lời Úc Tưởng, anh không lập tức đưa cho cô mà lại đưa thư kí Vương.

Anh nhàn nhạt nói: “Cầm đi làm thành vòng cổ rồi lại đưa cho Úc tiểu thư. Tôi nghĩ khuy măng sét nam, Úc tiểu thư hẳn là không dùng được.”

Trữ Lễ Hàn không chút nghi ngờ, thứ này tới tay Úc Tưởng, khả năng cao sẽ bị cô nàng không chút lưu tình chút nào mà bán đi.

Anh một lần nữa nhìn Úc Tưởng.

Khuôn mặt cô ngoan ngoãn, giống như đã đem mặt mày tinh xảo lộ ra chút khí chất trương dương đều thu hồi lại.

Nhưng Trữ Lễ Hàn biết rất rõ.

Đó là biểu hiện của sự giả dối.

Bên này thư kí Vương sửng sốt, sau đó mới nhanh chóng hoàn hồn mà trả lời: “ Vâng, thiếu gia."

Lăng Sâm Viễn một câu cũng chưa nói, chỉ lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mặt.

Anh ta không chắc Úc Tưởng có thực sự thích mình hay không.

Nhưng ít ra có thể xác định là Úc Tưởng cũng không thích Trữ Lễ Hàn. Sau đó, mọi việc liền trở nên thật thú vị.

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, mọi người đều mờ mịt , sôi nổi đi tìm nơi phát ra tiếng chuông điện thoại kia.

Lăng Sâm Viễn đứng dậy nói: “Của tôi.”

Lăng Sâm Viễn không có đi ra khỏi phòng bệnh mà đứng luôn ở chỗ này nghe điện thoại.

"Đây.”

“Hiện tại ở nơi nào?”

Lăng Sâm Viễn báo địa chỉ bệnh viện.

Sau khi cuộc điện thoại kết thúc.

Phòng bệnh lại yên tĩnh một cách thần kì, trên đầu người nhà họ Úc như bị đè ép một tòa núi lớn, thở mạnh cũng không dám.

Trong lúc nhất thời chỉ còn lại điện thoại của Úc Tưởng, không ngừng phát ra: “Yeah~ xây dựng hoàn thành!” “Yeah~ gà mái của bạn đã đẻ trứng !”

Âm thanh này còn thật cmn vui vẻ!!!

Người Úc gia bị đè nén mà muốn hộc máu, chỉ có thể thầm mắng trong lòng.

Không bao lâu, cái người vừa gọi điện thoại cho Lăng Sâm Viễn cũng tới phòng bệnh

Hắn đẩy cửa đi vào, sau đó đã bị người bên trong dọa cho suýt nhảy dựng lên.

“Này như thế nào……” Người này lộ ra biểu tình kinh ngạc, sau đó tầm mắt vừa chuyển, nhìn thấy không phải Lăng Sâm Viễn mà lại là Trữ Lễ Hàn, tức khắc sợ tới mức sắc mặt hắn biến đổi, thiếu chút nữa quay đầu liền chạy.

Nhưng hắn vẫn là nhịn xuống, chỉ là nói lắp một chút: “Đại…. đại thiếu…. Đại thiếu cũng ở chỗ này a?”

Hàng năm giao tiếp trong giới kinh doanh lại có thể không nhận ra đây là ai?

Đây là thư kí thân cận của Trữ đổng, thư kí Lưu.

Nhưng cái tên thư kí Lưu này hình như là tới đón Lăng Sâm Viễn, hắn thậm chí còn không biết Trữ Lễ Hàn ở chỗ này.

Bác cả Úc gia nghĩ thầm.

Bị cuốn vào ân oán tranh đấu của một gia tộc đỉnh cấp.

Bác cả Úc lúc này nhiều ít đều mẹ nó có điểm bội phục Úc Tưởng.

Úc Tưởng làm thế nào mà nhảy được vào giữa hai người này?

Đầu bên kia Trữ Lễ Hàn thong thả ung dung chỉnh lại cổ tay áo, thấp giọng hỏi: “Cha tôi không phải đã ngã bệnh sao? Thư kí Lưu làm sao có thể bỏ mặc ông ta?”

Thư kí Lưu nhất thời mồ hôi lạnh ròng ròng: “Chủ yếu là…… Chủ yếu là Lăng thiếu nơi này……”

Hắn lắp bắp đến nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.

“Không phải mang theo canh gà lại đây sao?” Lăng Sâm Viễn cắt ngang.

Trong lòng hắn nói cái gì cũng vô dụng, gặp Trữ Lễ Hàn liền héo, còn không bằng Úc Tưởng nằm trên giường.

“Đúng đúng……” Thư kí Lưu tiếp lời Lăng Sâm Viễn nói, vội vàng đi qua mấy người nhà họ Úc, đi tới trước giường bệnh.

Đến nỗi sắc mặt của Trữ Lễ Hàn, hắn không dám nhìn lần thứ hai.

Lăng Sâm Viễn nhận canh gà, liền đặt ở trên bàn cạnh giường Úc Tưởng.

Hắn vỗ nhẹ nắp bình , thấp giọng nói: “Úc tiểu thư, chậm rãi uống.”

Thư kí Lưu liền trừng lớn mắt.

Này…… Trữ tổng đặc biệt chỉ định làm, như thế nào …… Vị này là ai a? Đây là Úc tiểu thư từ nơi nào tới?

Người Úc gia thấy thế, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Trong lòng nói thứ này có thể uống sao?

Thứ này chính là đại biểu cho sự đối xử thiên vị giữa con trai và con riêng của người làm cha như Trữ đổng.

Cố tình lúc này Úc Tưởng ngẩng đầu lên đáp: “Chà. Dùng cái gì làm canh?”

Thư kí Lưu chỗ nào dám nói a.

Sơ hở một lần mà chọc Trữ đại thiếu tức giận thì toi.

Nhưng lúc này Trữ Lễ Hàn cũng mở miệng: “Không nghe thấy cô ấy hỏi anh sao? Nói chuyện.”

Thư kí Lưu đành phải há mồm nói: “Giống như nói là cái gì…….. kiếm môn sơn dã gà rừng đem đi hầm canh đi. Bên trong bỏ thêm long nhãn táo đỏ gì đó…… Không dầu mỡ, rất thơm……”

Hắn càng nói càng run lên.

Hắn sợ Trữ đại thiếu mang đầu hắn đi hầm canh … thật cmn quá mức dọa rồi người.

“…… Còn có một ít hành tươi và măng chay.” thư kí Lưu gập ghềnh mà nói.

Ở một bên người nhà họ Úc cũng nhận áp lực tâm lí rất lớn.

Chỉ có Úc Tưởng……

Đại gia đứng, cô nằm. Thư kí của Trữ đổng còn ở đây đọc mấy cái nguyên liệu làm canh, y như một buổi biểu diễn ẩm thực.

Rốt cuộc, Úc Tưởng trả lời : “ Ồ.”

Thư kí Lưu cuối cùng cũng có thể mở miệng.

Thư kí Lưu thở dài thường thượt quay đầu lại nhìn Trữ Lễ Hàn, hắn muốn hỏi hai vị vì cái gì sẽ ở chỗ này? Người trên giường bệnh là ai?

Nhưng hắn không dám.

Trữ Lễ Hàn lên tiếng.

“Vừa lúc hôm nay tôi rảnh, anh không phải tới đón Lăng Sâm Viễn sao? Vậy cùng tôi đi thăm cha một chút." Trữ Lễ Hàn chậm rãi nói.

Hắn ngữ khí khéo léo, không có một chút thất thố vì cha mình ưu ái con riêng.

Nhưng thư kí Lưu lại đổ mồ hôi lạnh càng nhiều, hận không thể liền ở nơi này báo tên thêm mấy món ăn.

Trữ Lễ Hàn nói xong liền xoay người rời đi.

Lăng Sâm Viễn theo sau, nhưng cũng thực mau rời khỏi phòng bệnh.

Thư kí Lưu đương nhiên không cần nói, chỉ có thể vội vàng quay đầu đuổi kịp hai vị này đại gia.

Bọn họ vừa đi.

Trong phòng bệnh tức khắc như trút được gánh nặng, người nhà họ Úc sau khi hoàn hồn liền thả lỏng, phát hiện phía sau lưng mồ hôi ướt đẫm.

Hệ thống lúc này cảm thấy không thích hợp.

Hệ thống: 【 Cô suy nghĩ cái gì? Như thế nào không nói?】

Hệ thống: 【 Thấy loại trường hợp này đã sợ rồi sao? Mấy người xuất thân như họ đều như nhau .. chậc 】

Úc Tưởng: "Tôi suy nghĩ thật đáng tiếc, Lăng Sâm Viễn vậy mà không hai tay mang hai chiếc đồng hồ :VV."

Hệ thống:?

“Tưởng Tưởng.” Quan Kim Mỹ rốt cuộc nhịn không được một tay đem Úc Tưởng ôm vào trong l*иg ngực. “Con không có việc gì là tốt rồi, tốt rồi ……”

Bác cả Úc gia thần sắc phức tạp mà nói xen vào: “Mày thế nào quen biết Trữ đại thiếu, còn có Lăng Sâm Viễn, đều là chuyện như thế nào?”

Úc Tưởng dựa vào vai Quan Kim Mĩ ,ngáp một cái.

Bác cả Úc nhìn thái độ lười nhác của cô, liền nổi đóa lên nhưng lại nhịn xuống: “Tao nói cho mày, tao mặc kệ mày làm cách nào để nhảy vào giữa bọn họ. Mày tốt nhất chịu suy nghĩ chút, quan hệ giữa hai người bọn họ căng thẳng, mày mà làm sai một chút liền hại Úc gia xong đời."

Úc Trung: “Chị ta nào có bản lĩnh lớn như vậy? Người nhà Trữ đại thiếu có tiền có thế, không chừng chỉ là có hứng thú nhất thời. Ước chừng không bao lâu mấy người đó sẽ chán chị ta …. có khi thấy chị ta còn không vui ra mặt.”

Bác cả Úc quay đầu lại trừng mắt nhìn hắn.

Bất quá Úc Trung nói cũng không sai……

Bác cả Úc: “Như hôm nay, mày thế nào lại nói mày muốn khuy măng sét kia? Hơn nữa mày rõ ràng biết thứ này rất quý ……”

“Vậy mà .. Vậy mà…Lời cảm ơn cũng không có.” Úc Trung vội bổ sung.

Phú nhị đại ở trường bọn họ mua cái lắc tay Pandora tặng bạn gái, người ta đều phải cúi đầu hôn một cái đâu. Úc Tưởng giống như cái gì cũng chưa làm, nằm ở trên giường liền thu được “quà thăm bệnh” quý giá như vậy.

Cha của Úc Tưởng - Úc Thành Tân nhịn không được lên tiếng nói: “Anh cả, có cái gì sau này lại nói ……”

Chú ba Úc gia mặt lôi kéo, căn bản không để ý tới Úc Thành Tân.

Chú ba Úc gia: “Này không phải gián tiếp làm mất mặt chúng ta sao? Còn tưởng rằng chúng ta nhiều yêu tiền, liền mang tiền đi đâu?”

Úc Tưởng ngẩng đầu: “Các người không yêu tiền sao?”

Đương nhiên yêu, nhưng lại không thể nói ra.

Mấy người Úc gia trong lòng thầm nói.

Úc Tưởng thở dài : “Aizz,.....tôi vốn đang định nói nhiều tiền như vậy tôi xài như thế nào cho hết đây? Xem ra chỉ có tôi một người là yêu tiền của bọn họ. Vậy thì không thể chia sẻ cho mọi người rồi.”

Mấy người nhà họ Úc sắc mặt tối sầm.

Bọn họ trừng lớn mắt, giương miệng. Lời tới cổ họng, bọn họ nói ra cũng không phải, im lặng cũng không được.

“Thôi vậy, cứ để cho tôi gánh lễ vật quý giá này cùng sự khinh miệt của bọn họ” Úc Tưởng nói xong liền từ từ cất đồng hồ và viên ngọc kia vào.

Người nhà họ Úc tức đến nỗi sắp đứng không vững.

Rõ ràng hôm nay đến hỏi tội Úc Tưởng , ai ngờ sự việc sẽ thành như vậy đâu?

Bên kia, Trữ đại thiếu đang thong dong đi ra đại sảnh.

“Trữ đại thiếu, đợi một chút.” Y tá cầm một chồng giấy báo cáo A4 lớn nhỏ, đi tới trước mặt hắn, “Kết quả kiểm tra đã có.”

Trữ Lễ Hàn duỗi tay nhận lấy, mở ra.

Kiểm quả kiểm tra: Âm tính.

Âm tính đại biểu không có mang thai.

Chẳng sợ về mặt lí trí Trữ Lễ Hàn đã rất rõ ràng, lúc này mới qua đi mấy ngày, mặc kệ có hay không, đều sẽ không kiểm tra ra nhanh như vậy.

Nhưng khi đưa Úc Tưởng đến bệnh viện, anh vẫn là thuận tiện sai người kiểm tra một chút.

Trữ Lễ Hàn đem báo cáo kia đưa cho thư kí Vương:

“Tiêu hủy đi.”

Thư kí Vương đang muốn làm theo.

Trữ Lễ Hàn dừng lại một chút, lại sửa lời nói: “Thôi vậy, đưa cho Úc Tưởng xem. Cô ấy có muốn đưa chuyện này lên mạng nói rõ hay không là việc của cô ấy ”

Thư kí Vương gật đầu rồi đưa lại cho y tá, nhờ cô chuyển lại cho Úc Tưởng .

Lúc này thư kí Lưu mới một đường chạy chậm đi lên.

Lăng Viễn Sâm cùng Trữ Lễ Hàn trao đổi ánh mắt, cả hai đều nhận thấy sự lạnh lẽo trong ánh mắt của đối phương.

“Đi thôi.” Trữ Lễ Hàn nói.

Thư kí Lưu gian nan mà gật đầu.

Hắn nhìn thân hình cao lớn của Trữ Lễ Hàn.

Người khác đều cho rằng Trữ Lễ Hàn treo lên cái danh “Đại thiếu”, trên đầu còn có Trữ đổng. Phận làm con cái vẫn phải nghe lời cha. Nhưng thư kí Lưu rất rõ ràng, sớm bắt đầu từ mấy năm trước…… Liền thay đổi.

……

Trong phòng bệnh.

Y tá giao báo cáo cho Úc Tưởng, sau lưng liền lại có mấy người vào, tất cả đều mang mũ trắng .

Bọn họ nhanh chóng dọn bàn, từ trong hộp giữ nhiệt lấy ra hết món ăn này đến món ăn khác, chỉnh chỉnh tề tề để ở trước mặt Úc Tưởng.

“Trữ đại thiếu nói, Úc tiểu thư cần phải dinh dưỡng cân đối để đạt được điều cô muốn.” Người cầm đầu mỉm cười, sau đó liền bất động thanh sắc ném canh gà vào thùng rác.

Mấy người Úc gia giật giật môi, không thể nói lên lời.

Như thể họ đánh mất khả năng hành động và diễn đạt.

Mấy người mang đồ ăn tới nhanh, đi cũng nhanh.

Trước khi đi, bọn họ chu đáo mà để lại cho Úc Tưởng một tấm danh thϊếp.

Người Úc gia cúi đầu nhìn qua, liền thấy mấy cái chữ to “Tiệm ăn tại gia Hoàn Đình." Không hề nghi ngờ.

Tiệm ăn tại gia cũng là tương đối sang quý.

Bác cả Úc sắc mặt biến ảo, đáy lòng luôn mãi ngập ngừng, cuối cùng ông vẫn lên tiếng nói: “Được rồi, đừng quấy rầy Úc Tưởng nghỉ ngơi nữa, đi về trước đi. Em hai nói đúng, chúng ta người một nhà có nói cái gì, lúc sau đóng cửa lại từ từ nói.”

Những người khác của Úc gia có tán đồng cũng có không cam lòng.

Mà bác cả Úc là trụ cột của nhà họ Úc, ông đã lên tiếng, những người khác đương nhiên cũng không có quyền cự tuyệt.

Một tiếng trước còn đứng đầy phòng bệnh, đảo mắt liền lại trống vắng.

Hệ thống rối rắm cùng Úc Tưởng thảo luận:【 cô muốn hai viên đá quý của Trữ Lễ Hàn, anh ta thế mà không tức giận? Còn sai người chuẩn bị đồ ăn cho cô? Bên trong sẽ không hạ độc chứ? 】

Úc Tưởng: ?

Úc Tưởng: "Ngươi không cần nghĩ xấu về chồng tôi như vậy."

Hệ thống: ??

Hệ thống:【Chồng cô ? 】

Cô lúc trước không phải như vậy.

Úc Tưởng: "Đẹp trai, nhiều tiền, sống không bám người, còn có thể cho tôi thể diện."

……Đại boss phản diện lãnh khốc vô tình , đúng thật là không dính người.

Hệ thống cố giữ bình tĩnh, muốn cùng Úc Tưởng phân tích:【 ta vẫn cảm thấy không thích hợp, Anh ta chính là đại boss đấy, tính tình hắn…… Tốt như vậy? 】

Úc Tưởng một bên tiếp đón cha mẹ ngồi xuống rồi cùng họ ăn cơm, một bên cùng hệ thống nói chuyện phiếm:" Có ba khả năng. Một, anh ta sợ tôi thật sự mang thai; hai, anh ta cùng Lăng Sâm Viễn vốn đã như nước với lửa, tùy tiện đều có thể tóm tôi làm công cụ tranh đấu; ba, anh ta ám ảnh bởi sự sạch sẽ."

Hệ thống:【 sạch sẽ? 】

Úc Tưởng: "Anh ta bị ám ảnh bởi sự sạch sẽ đến nỗi những người từng có chút quan hệ với anh ta, đều không thể chấp nhận nữa điểm tốt của Lăng Sâm Viễn. Ai, đều là bệnh chung của mấy bá đạo tổng tài quyền cao chức rộng trong tiểu thuyết ấy mà."

Hệ thống: 【……】

Nữ hiệp, là tôi kiến thức hạn hẹp.

Trong phòng bệnh trong chớp mắt cũng chỉ còn lại Úc Tưởng cùng cha mẹ hòa thuận vui vẻ ăn cơm.

Úc Tưởng cùng bọn họ câu được câu không mà trò chuyện, từ trong miệng họ biết được không ít tin tức.

Hóa ra người có năng lực nhất trong Úc gia lại chính là cha mẹ của nguyên chủ.

Bọn họ hàng năm công tác ở bên ngoài, vì Úc gia nói chuyện sinh ý, chạy việc khắp nơi.

Đừng nói trở về làm bạn với con gái, có khi hai vợ chồng họ còn không thấy mặt nhau.

Vậy tại sao họ lại không thể trở thành gia chủ?

Bởi vì phía trên còn có ông bà nội Úc.

Cặp đại lão này ….a không, ông nội và bà nội đem quyền lợi toàn bộ giao cho bác cả Úc gia.

Này lại là vì cái gì đâu?

Bởi vì bác cả Úc gia là con trai trưởng.

Vậy thì tại sao chú ba, chú tư Úc gia đều có địa vị cao hơn vợ chồng Úc Tân Thành?

Bởi vì bọn họ đều có con trai.

Úc Tưởng: “……”

Cô có một câu ngu ngốc không biết có nên nói hay không.

Nếu mà không biết trước, cô chắc chắn sẽ không nghi ngờ bản thân xuyên về thời nhà Thanh đâu.

“Ta và cha nghĩ con hiện tại cũng sắp đến tuổi cần lập gia đình. Đây là việc lớn trong đời, không thể xảy ra sự cố. Chúng ta không yên lòng, dứt khoát liền cùng ông bà nội con nói một tiếng, để họ quay về trụ sở chính trước.” Quan Kim Mỹ mở miệng nói.

Úc Tưởng: “Được a.”

Cô nhớ lại cốt truyện một chút.

Nhân vật pháo hôi thật sự quá nhiều.

Trong nguyên tác chỉ viết qua đại khái, cô có một đôi cha mẹ không rõ, cuối cùng bị nam chủ tận diệt.

Úc Thành Tân do do dự dự lên tiếng hỏi: “Trữ Lễ Hàn, Lăng Sâm Viễn…… Bọn họ, là bạn trai sao?”

Úc Tưởng phủ định đến dứt khoát lưu loát: “Không phải.”

Úc Thành Tân nhẹ nhàng thở ra: “Vậy là tốt rồi……Mấy người xuất thân như bọn họ, ba không phải nói con không tốt. Chính là không thích hợp. Hơn nữa nhà bọn họ quy củ khẳng định rất nhiều…… So Úc gia còn muốn nhiều hơn. Như vậy quá khổ.”

Úc Tưởng gật gật đầu.

Cha mẹ Úc Tưởng không nghĩ tới nói chuyện với cô sẽ dễ dàng như vậy, ba phần mệt mỏi cũng biến mất.

Chỉ lặng lẽ nhìn Úc Tưởng.

Nghĩ thầm, con gái bọn họ ở nơi mà họ không nhìn thấy, bất tri bất giác đã trưởng thành……

Úc Tưởng biết bọn họ đang đánh giá nàng.

Cô cũng ngoan ngoãn làm cho bọn họ nhìn.

Úc Tưởng liếʍ liếʍ môi, cùng hệ thống nói: "Chỗ thú vị duy nhất của thế giới này đại khái là khiến tôi trải nghiệm được cảm giác sau khi lớn lên còn có cha mẹ là như thế nào."

Cô khó có được khi nào đứng đắn như vậy làm hệ thống bị chết máy, im lặng nửa ngày cũng không nghẹn ra nổi một chữ.

Úc Tưởng nằm bệnh viện ngày thứ tư liền xuất viện cùng cha mẹ.

Úc Tưởng quay về!

Người còn chưa vào cửa, Úc gia liền bắt đầu vội bưng trái cây lên, đổi khăn trải giường cho Úc Tưởng, đồng thời còn đặt điều hòa, máy lọc không khí, máy tạo độ ẩm……

Thậm chí bác cả, chú ba, chú tư Úc gia, tất cả đều đã sớm từ công ty trở lại.

Quá thái quá.

Chị họ âm thầm tức giận đến nghiến răng.

Việc Úc Tưởng mang thai liền không có sau đó. Tên bạn trai gϊếŧ người kia cũng không tìm được.

Nhưng trong nhà lại nghiễm nhiên đều là một thái độ muốn nâng Úc Tưởng lên cao.

Bọn họ điên rồi sao?

Mấy người Úc gia không muốn người ngoài biết chuyện họ gặp Lăng Sâm Viễn và Trữ Lễ Hàn ở bệnh viện. Sợ người ta cho là nhà họ muốn trèo cao, bám lấy Trữ gia.

Cho nên khi vừa về đến nhà bác cả Úc liền ra lệnh mọi người không ai được nhắc đến việc này.

Chị họ cũng bị nghẹn.

“Tứ tiểu thư thích ăn những món gì?” Bên kia giọng nói của hầu gái vang lên.

Chị họ thứ hai nghe xong quả thực không nói nên lời.

Ở chỗ này ở hơn hai mươi năm không biết thích ăn cái gì, hiện tại đột nhiên tới hỏi?

Bác cả Úc bên đầu kia xấu hổ cười cười nói: “Liền, liền nhìn mà làm vài món đi.”

Bởi vì không ai biết Úc Tưởng thích ăn cái gì.

Bên này bận việc.

Bên kia Úc Tưởng còn chưa tới, bất quá lại có xe khác dừng ở cửa lớn Úc gia.

Hầu gái đi trên mặt đất tha thiết mở cửa liền thấy.

“Hà…… Hà thiếu?” Hầu gái nói lắp một chút.

Hà Vân Trác gật đầu.

Anh ta nhìn qua có chút tiều tụy, nhưng thắng ở vẻ ngoài anh tuấn, tính ra cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Ngược lại có loại mất tinh thần soái khí.

Anh ta hỏi: “Úc Tưởng có ở đó không?”

Anh ta đã hai ngày cũng chưa liên hệ được với Úc Tưởng.

Anh ta đoán có thể là lời đồn trên mạng đối Úc Tưởng tạo thành ảnh hường nhất định, mới làm cô núp vào.

Ba phút sau, Hà Vân Trác đi vào cửa.

Chỉ là hôm nay Úc gia có điểm kỳ quái, dường như là không nhiệt tình như trước, thậm chí xem anh ta thành khoai lang nóng bỏng tay.

Trên lầu bác cả Úc đang rầu rĩ: “Hắn chẳng lẽ không có xem mấy bài đăng trên mạng sao? Hắn như thế nào còn tới?”

“Trữ đại thiếu cùng Lăng Sâm Viễn, đây là hai nhân vật quan trọng, lại thêm một công tử của Hà gia, thuyền không ngã cũng đến nghiêng a! Chuyện này nếu truyền ra, bên ngoài sẽ nói chúng ta như thế nào? Một nữ bán mấy nhà? Không cần mặt mũi?” Chú tư Úc gia nói tiếp.

Bác cả Úc: “……” Thực ra cũng không cần mắng chính mình như vậy.

Dưới lầu Hà Vân Trác cũng đang âm thầm nhíu mày.

Chẳng lẽ là Lăng Sâm Viễn hướng Úc gia vươn cành ôliu?

Hà Vân Trác giơ tay đè đè thái dương.

Anh ta sẽ làm Úc gia biết, đến tột cùng ai mới là lựa chọn tốt nhất.

Đúng lúc này, trước cửa truyền đến âm thanh hưng phấn của hầu gái : “Đã trở lại đã trở lại!”

Úc Tưởng bị vây quanh vào cửa.

Liếc mắt một cái thấy trên sô pha là Hà Vân Trác, cô còn tưởng rằng chính mình đi nhầm.

Hà Vân Trác đứng lên, chậm rãi đi về phía cô.

Anh ta nói: “Tôi tới.”

Không biết còn tưởng rằng là thiếu nữ bị nhốt trong nhà, ái nhân si tình tới cửa cứu người đâu.

Úc Tưởng: ?

Cô nghĩ thầm tôi cũng không mời anh tới nha.

Cha mẹ Úc Tưởng phía sau ngẩn ngơ.

Nghĩ thầm người đàn ông này lại là ai nữa?

Hà Vân Trác: “Ngày đó tôi ở quán cà phê đợi cô thật lâu……”

Úc Tưởng: Ồ, chuyện này tôi đã quên!

Hệ thống:【 chỉ lo ở cùng Trữ Lễ Hàn mà quên đi? Tôi nói với cô nam phụ này cũng không phải dạng vừa, tính cách cố chấp, hẹp hòi ……】

Hà Vân Trác lại hỏi: “Cái người cùng cô nói chuyện ở cầu thang là ai Tôi không nghĩ tới cô cùng hắn vừa đi liền không trở về.”

Hà Vân Trác kỳ thật cũng không phải thật sự muốn biết đó là ai.

Anh ta chỉ là muốn mượn cơ hội làm cho Úc Tưởng cảm thấy áy náy, như vậy mới thuận tiện để anh ta nói tiếp .

Úc Tưởng: “Tội phạm gϊếŧ người.”

Hà Vân Trác:?

Úc Tưởng: “Tôi không đi quán cà phê, kỳ thật là vì tốt cho anh, sợ anh bị bắt ngay tại chỗ. Nếu không tôi hiện tại liền đặt vé máy bay cho anh, có thể chạy liền chạy đi. Tôi cảm thấy Ethiopia* liền khá tốt.”

(*) Ethiopia, tên đầy đủ Cộng hòa Dân chủ Liên bang Ethiopia là một quốc gia nội lục ở vùng sừng châu Phi có chung biên giới với Eritrea về phía bắc, Djibouti về phía đông bắc, Somalia về phía đông, Kenya về phía nam, Nam Sudan về phía tây và Sudan về phía tây bắc

Hà Vân Trác: “……”

Được rồi.

Úc Tưởng không có một chút áy náy, thậm chí vẫn là vì "tốt" cho anh ta?

Hình ảnh không mong đợi đã đến, Hà Vân Trác đành phải bỏ qua chuyện này, dứt khoát nói: “Tôi đi thuê vệ sĩ.”

Úc Tưởng: ?

Hà Vân Trác: “Tôi thuê mười người”

Úc Tưởng: ???

Vệ sĩ của anh ta còn nhiều hơn mấy người bên cạnh Trữ Lễ Hàn vậy!

Đúng như lời của hệ thống.

Hà Vân Trác người này xác thực cố chấp.

Anh ta không có được thì cũng không muốn để người khác có. Đặc biệt là tình yêu đơn phương của anh ta với Ninh Nhạn, càng làm tăng thêm sự cố chấp của anh ta.

Anh ta không nỡ thương tổn Ninh Nhạn.

Nhưng người khác anh ta bỏ được.

Hà Vân Trác lấy điện thoại ra, chuyển sang một trang:

“Muốn nhìn sao? Những người đăng bài đã công khai xin lỗi. Chuyện này tôi đã xử lý tốt. À, còn có Tưởng Hi, chính là cái kia Hi Hi Tử. Phòng phát sóng trực tiếp của cô ta đã bị đình chỉ, thu nhập đều bị cắt đứt. Chỉ cần cô gật đầu chuyện cô ta thu tiền của fan cũng sẽ bị công khai trên mạng……”

Úc Tưởng: “……”

Úc Tưởng: "Có thể, tên này mới đích thị là bá đạo tổng tài."

Trên lầu bác cả Úc gia hỏi: “Bọn họ đang nói cái gì?”

Chú tư Úc có lỗ tai tốt liền nói: “Cái streamer Hi Hi Tử kia,…… Hà thiếu ra tay thu thập.”

Bác cả Úc trầm mặc một lát, ngữ khí tràn ngập hoài nghi, ông hỏi: “Đây là…… Hà Vân Trác cũng coi trọng Úc Tưởng?”

Chú tư Úc: “…… Khả năng cao là vậy.”

Dưới lầu Hà Vân Trác cười cười nói:

“Bọn họ không phải hoài nghi cô là giả danh viện sao? Úc gia có vẻ cũng cảm thấy này thực mất mặt, không có ý muốn đứng ra vì ngươi nói chuyện. Ngày đó ở hoạt động trao giải, cô cũng không bắt được thưởng đi? Không quan hệ, tôi sẽ chủ trì một cái hoạt động, đơn độc cho cô trao giải. Đến lúc đó lại mời hai ba cái phú nhị đại cùng nhau tham dự, sau khi hoạt động kết thúc, cùng nhau ăn một bữa cơm, chụp hai bức ảnh…… Liền cái gì đều làm sáng tỏ.”

Hệ thống nóng nảy.

Không hổ là nam phụ thâm tình, nghe xong tôi liền thấy động lòng.

Nhưng mà……

Hệ thống: 【 Ngàn vạn lần đừng để bị dụ! 】

Úc Tưởng: “Tôi thực sự rất cảm động những gì Hà thiếu làm, nhưng……”

Hà Vân Trác hiện tại đều đã mau có hội chứng sợ "Nhưng".

Vừa nghe thấy từ này, anh ta liền bản năng mà tinh thần trở nên căng thẳng.

Mang thai là cô nói, mang thai con của kẻ gϊếŧ người cũng là cô nói.

Còn có cái gì đáng giá để cô dao động không?

Úc Tưởng chân thành đặt câu hỏi: “Nếu tôi cùng Hà thiếu nói chuyện yêu đương, vì an toàn của Hà thiếu mà suy nghĩ. Vậy mười vệ sĩ kia sẽ ngủ chung với chúng ta sao?”

---------

Đắng: Xin lỗi mọi người vì truyện hôm nay đăng lại phải muộn thế này.

Hiện tại nhóm đang tìm một bạn hỗ trợ edit/Beta cho nhóm. Nếu ai hứng thú có thể nhắn với nhóm nha~ Hân hoan cậu vào team Diên Hy Ngọc nha~

--- Hẹn mấy bạn chương 19 vào ngày thứ 5 nha!