Chương 1: Nhục nhã

“Chị Úy, chị Úy, bên ngoài có người tìm! Chị Úy…”

“Gọi cái gì, cút!” Tối ngày hôm qua Ngu Úy thức suốt đêm, mắt đều không mở ra được, vừa mở mắt ra cảm thấy cả người mơ hồ, trời đất quay cuồng.

Người con trai bị mắng kia một chút tức giận cũng không có, ngược lại còn cợt nhả giở trò hèn hạ trả lời một câu: “Hiểu rồi ~ chị Úy.”

Chờ đến khi Ngu Úy thật sự bắt đầu tỉnh táo triệt để, không nhanh không chậm vừa đúng lúc tan học buổi chiều, lại tiếp tục khởi đầu cuộc sống về đêm.

Ngu Úy năm nay học lớp 11 ban tự nhiên, kết quả học tập trung bình, thật sự là trung bình.

Cả lớp bốn mươi người, cô chính là một người trung gian, mỗi lần thi đều liên tục đứng thứ 20.

Buổi tối ở cao trung Minh Thành là tiết tự học, nhưng Ngu Úy từ khi vào học đến này đều chưa từng học tiết tự học vào buổi tối.

Đối với chuyện này giáo viên chủ nhiệm lúc đầu phản ứng rất gay gắt, sau đó cha Ngu Úy gọi một cuộc điện thoại cho anh ta, không biết tại sao lại mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho Ngu Úy.

Ngu Úy vừa mới đi ra khỏi cổng trường đã bị người khác ngăn lại, nữ sinh ngay cả ánh mắt cũng không thèm nhìn, vốn dĩ định trực tiếp rời đi nhưng không phòng bị nên cánh tay bị kéo lại.

“Ngu Úy… tôi thật sự không có gì với Trương Ngọc, cậu có thể không cần chia tay với tôi được không, tôi…”

Lời cuối cùng của nam sinh còn chưa nói xong, thế nhưng lại khóc nức nở, thật sự là muốn bao nhiêu oan ức có bấy nhiêu oan ức.

Ngu Úy vừa nghe đã thấy phiền, trực tiếp giơ tay kéo nam sinh đi về phía bên cạnh.

“Bạn học cậu là ai? Đừng diễn khổ tình chụp mũ linh tinh cho tôi, tôi hôm nay có chuyện, nếu còn làm phiền tôi đừng trách tôi đánh người.”

Sau khi nói xong Ngu Úy vừa đi vừa lấy ra một tờ giấy, nghiêm túc lau tay.

Loại động tác cố ý này, so với việc từ chối lại càng khiến cho người ta tấy nhục nhã.

Nam sinh ở lại ngây người dựa trên vách tường, trơ mắt nhìn bóng lưng Ngu Úy rời đi.

Đây đã là người thứ ba trong tháng này, quần chúng vây xem đã sớm thấy bình thường, đều không có lòng hiếu kỳ, đương nhiên phần lớn là không dám có.

Buổi tối lúc đi làm thuê ở quán bar, Chung Liễu nghe được chuyện lúc tan học, liên tiếp trêu ghẹo Ngu Úy.

Nhưng mà cũng chỉ miễn cưỡng nói như vậy vài câu mà thôi, hơn nữa đơn giản chính là ‘cậu làm sao lại xấu xa như vậy, tốt xấu gì người ta cũng đi theo cậu một lúc’ hoặc là ‘Chị Úy bây giờ thật sự là càng ngày càng dứt khoát.’

***

Mèo múp: Bạn nào muốn nạp vàng mua combo thì nhắn tin cho mình nhé!!!! Giá siêu siêu ưu đãi cho độc giả nè!!! Mãi iuuuuu