- 🏠 Home
- Mạt Thế
- Hệ Thống
- Dự Trữ? Bắt Đầu Từ Một Vạn Tấn
- Chương 7: Con người hiện tại, đạo đức suy đồi
Dự Trữ? Bắt Đầu Từ Một Vạn Tấn
Chương 7: Con người hiện tại, đạo đức suy đồi
Rau xanh, dưa leo, cà chua, cà tím, khoai tây, bắp, đậu que, đậu đũa, khoai lang đỏ…... Khoai lát, kẹo mềm, chocolate, cơm cháy, chân không đùi gà, các loại nhãn hiệu khô bò, đậu phụ khô, hạt dưa, đậu phộng…… Các loại nhãn hiệu băng vệ sinh, giấy vệ sinh, tẩy hộ đồ dùng…… chồng chất như núi.
Đồ vật siêu thị bán, nơi này toàn bộ đều có, hơn nữa bây giờ tất cả đều là của cô.
Cho dù cô có không gian, cũng ước chừng phải dọn khoảng một giờ.
Toàn bộ thành phố S, hàng hoá đều ở chuỗi siêu thị này, có thể thấy được cái kho hàng này có bao nhiêu lớn.
Rời khỏi kho hàng, Thịnh Dạ Lan một đầu mồ hôi, cô từ trong không gian lấy ra một cây kem, trên vai khiêng ak, vừa đi vừa ăn.
Tô Tiểu Man đã từ trong kh·iếp sợ lấy lại tinh thần, “Lan Lan, cậu trước đó đã biết, tận thế sắp tới sao?”
Thịnh Dạ Lan gật gật đầu, “Ừ!”
Không phải sắp tới, là đã tới rồi.
Dọn sạch kho hàng, Thịnh Dạ Lan không rời đi, mà là từ chỗ trú ẩn an toàn đi lên lầu một.
Lầu một tang thi cũng không nhiều, chỗ này buổi sáng 9 giờ mở cửa, lúc này mới 8 giờ, đa số bộ phận công nhân còn chưa có đi làm.
Từ thông đạo an toàn hướng tới chỗ cửa đang khoá trong, không làm khó được Thịnh Dạ Lan, cô cầm súng máy một trận “Thình thịch”, hơn nữa cường thế một chân, cửa mở.
Lầu một là sản phẩm điện tử cùng hàng xa xỉ.
Quét từng cửa hàng một. Di động muốn, máy tính muốn, vàng bạc châu báu tất cả đều muốn.
Lầu hai, lầu 3 là nữ trang, hết thảy hút vào không gian.
Kế tiếp thời trang trẻ em, nam trang, không để sót lại bất cứ thứ gì.
Quét đến lầu bảy, nơi này là khu ăn uống, Thịnh Dạ Lan có chút tiếc nuối.
Quét xong một tiệm trà sữa, không gian liền đầy, hơn nữa đã có tang thi từ ngoài lên
Thịnh Dạ Lan không thể không rời đi.
Hai người đi ra đường lớn, giữa chừng gặp không ít người sống sót đang ở bị tang thi đuổi theo, Thịnh Dạ Lan làm như không thấy.
Mạt thế, loại chuyện này quá nhiều, cô cứu
không nổi. Hai người chạy đến ven đường, xe Thịnh Dạ Lan ngừng ở nơi này, sau khi lên xe một chân nhấn ga, “Oanh” một tiếng, xe rời đi.
Tang thi đã tràn tới trên đường rồi. Trên đường có một chiếc xe buýt, bên trong xe đang trình diễn thảm kịch nhân gian.
Tài xế bị cắn rớt một cánh tay, một cái lão tang thi đang ở gặm óc hắn.
Hai con tang thi đuổi theo người phụ xe. Một nữ nhân tóc quăn bị ngã trên mặt đất, cô ta thét chói tai, dùng bao đánh đầu tang thi, tang thi lại một ngụm đem tay cô ta cắn rớt.
“Răng rắc răng rắc ——” tang thi liền ăn thịt, nhai cực kỳ vui vẻ.
Tiếng kêu thê lương kéo thêm một đống tang thi đến bên cạnh, tang thi cúi đầu, một ngụm cắn rớt cái mũi cô ta.
Tang thi còn chưa vừa lòng, tiếp tục đi xuống gặm, nửa khuôn mặt của cô ta đều bị cắn rớt.
Nữ nhân trong cổ họng phát ra “Khanh khách”, đôi mắt dần dần biến thành màu tro tàn, cả người khớp xương nghịch chuyển, tang thi không cắn cô ta nữa, mà là đi công kích nhân loại khác.
Nữ nhân tóc quăn đứng lên, cũng bắt đầu điên cuồng cắn xé người bên trong xe.
Hiện tại đã là 8 giờ rưỡi sáng, cao điểm giờ đi làm sớm, giao thông trong nội thành, rơi vào tình huống t·ê l·iệt.
Đặc biệt là tới gần quảng trường mua sắm Tân Nhạc này, mỗi hai mét đều có thể thấy tình huống tang thi cắn người.
Thịnh Dạ Lan đổi ý đi vào một cái hẻm nhỏ, đổi con đường đi.
Con đường này, quả nhiên tang thi rất ít, giao thông cũng thông thuận hơn.
Cô cần thiết phải rời khỏi nội thành trong hai giờ, bằng không liền sẽ bị nhốt ở trong thành.
Bởi vì chính phủ phía trên thực mau sẽ phản ứng lại, điều nhân thủ ra, lập tức phong tỏa thành.
Vào lúc cô định lấy tốc độ cao nhất rời đi, một nữ nhân trẻ tuổi đã ngăn cô lại.
“Cứu mạng, cứu mạng ——” nữ nhân dang hai tay ra, kinh hoảng ngăn cản xe cô.
“Chi ——” lốp xe cọ xát mặt đất, phát ra tiếng vang thật lớn.
Thịnh Dạ Lan chầm chậm dừng xe.
Tô Tiểu Man hạ cửa sổ xe xuống, nhìn chằm chằm nữ nhân kia.
Nữ nhân nói, “Nơi này có thai phụ, cô ấy sắp sinh, chính là ta gọi cấp cứu bệnh viện, dù gọi thế nào đều gọi không được, phiền toái hai người đưa cô ấy đi bệnh viện!”
Thịnh Dạ Lan quay đầu, liền thấy trên lề đường, một người nam nhân trẻ tuổi đang đỡ một thai phụ.
Thai phụ chú trọng ăn mặc váy hoa dài chỉnh chu, bụng nhô lên, cô ấy thống khổ che bụng mình lại, phía dưới là một bãi nước ối.
Thai phụ cầu cứu nhìn nàng.
Thịnh Dạ Lan lạnh nhạt kéo cửa sổ lên, Tô Tiểu Man muốn cầu tình, “Lan Lan, chúng ta giúp giúp cô ấy đi!”
“Câm miệng!” Thịnh Dạ Lan quát lớn, nhất giẫm chân ga, không để ý tới nữ nhân đang cản xe của cô, đem xe chạy nhanh.
Nữ nhân hoảng sợ, lui về phía sau vài bước, hướng về phía xe Thịnh Dạ Lan la to, “Có xe liền ghê gớm? Ngươi kiêu ngạo cái gì? Ngươi nếu là đυ.ng phải ta, ta sẽ bắt ngươi bồi thường táng gia bại sản!”
Nàng thở phì phì trở lại bên người thai phụ, giúp nam nhân cùng nhau đỡ thai phụ, “Lão công, làm sao bây giờ? Lúc này gọi không được xe!”
Nam nhân thở dài, “Con người hiện tại, đạo đức suy đồi, một chút tinh thần giúp người đang gặp khó khăn đều không có, thấy thai phụ sắp sinh hài tử, cũng không biết hỗ trợ, thật là thói đời!”
Nữ nhân gật gật đầu, “Chúng ta lại ngăn lại một chiếc xe, ta nhớ kỹ bảng số xe cô ta, có gì sẽ đưa lên mạng, để cô ta cũng không thể sống yên ——”
“A!” Đang ở nói chuyện nữ nhân bỗng nhiên kêu lớn lên. Cổ cô ta bị cắn một ngụm.
Cô ta cật lực đẩy thai phụ đang cắn mình ra, thịt trên cổ bị xé xuống một khối.
Lúc này thai phụ, hai mắt đã biến thành màu tro tàn, không có con ngươi, máu đầm đìa miệng muốn bao nhiêu lớn miệng liền mở rộng bấy nhiêu.
Cô ta bị nam nhân kéo ra, còn muốn giãy giụa tiếp tục đi cắn nữ nhân.
Nữ nhân đau la to, “Ta giúp ngươi, ngươi cư nhiên cắn ta?”
Cô ta che lại chính mình rớt một miếng thịt cổ, máu tươi từ giữa những khe hở ngón tay tràn ra.
Nam nhân lôi kéo xô đẩy thai phụ, “Ngươi điên rồi? Ngươi cắn vợ của ta? Ta không bao giờ giúp ngươi nữa!”
Hắn buông lỏng thai phụ ra, thai phụ ngã xuống trên mặt đất, một cái biến dị trẻ con từ bụng cô ta chui ra.
Đứa trẻ mở to hàm răng bén nhọn, một bên gặm cắn bụng mẫu thân, một bên hướng tới chỗ nam nhân nữ nhân bò đi.
Nam nhân đỡ nữ nhân bị cắn, mặt đày nôn nóng, “Vợ ơi, ngươi không sao chứ? Ta đưa ngươi đi bệnh viện!”
Nữ nhân trên mặt hiện ra hoảng sợ thần sắc, nàng chỉ vào trên mặt đất ác quỷ giống nhau trẻ con, “Quái, quái vật ——”
Nam nhân quay đầu lại, liền thấy đứa trẻ bò tới chỗ mình. Trẻ con mới sinh chỉ bằng một nắm tay mở to miệng, lộ ra một họng răng nanh dữ tợn, nó bò tốc độ thực nhanh, một ngụm liền cắn trên cẳng chân nam nhân.
Nam nhân thét chói tai, cả người lảo đảo trên mặt đất.
Nữ nhân bị cắn cổ, sắc mặt trắng bệch không còn một tia máu, đôi mắt cô ta dần dần trở nên trắng xám vô hồn, tay chân lấy góc độ không thể tưởng tượng uốn lượn.
Cô ta chậm rì rì ngã xuống chỗ nam nhân đi đến.
Nam nhân còn đang thét chói tai, bởi vì thai phụ đang gặm nội tạng hắn, trẻ con gặm cẳng chân hắn, hắn thấy vợ của mình nhếch môi, lộ ra một miệng đầy máu hồng, một ngụm cắn mặt hắn.
Đồng tử hắn trở nên vô thần, nhìn chằm chằm trên bầu trời bay qua vài con quạ đen, rốt cuộc nói không nên lời.
- 🏠 Home
- Mạt Thế
- Hệ Thống
- Dự Trữ? Bắt Đầu Từ Một Vạn Tấn
- Chương 7: Con người hiện tại, đạo đức suy đồi