Chương 3: Hệ thống chúa tể siêu cấp mở ra

Trước mắt cô là một căn hầm cũ nát, giống như lung lay sắp đổ, bên cạnh căn hầm có bốn tòa tháp, trên tháp còn có pháo đài.

Nơi này từng là một cái căn cứ quân sự thời dân quốc, dễ thủ khó công, quan trọng nhất là, bên trong có những lối đi và những bí mật có thể dẫn ra bên ngoài.

Cô đi vào căn hầm, rồi đánh giá một phen, tất cả mọi thứ vẫn giống hệt như kiếp trước, sau khi bọn họ tới nơi này, đã gia cố lại và xây dựng nó thành nơi an toàn nhất trong vòng một trăm dặm.

Nhưng lúc ấy, nguồn nước và đồ ăn là lớn vấn đề lớn nhất, mà hiện tại cô đã được trong sinh, sống lại một đời cô sẽ không bao giờ để tình trạng tương tự xảy ra nữa.

Ở trong căn hầm một đêm, Thịnh Dạ Lan quyết định cải tạo lại căn hầm này.

Cùng lúc đó, trong đầu cô vang lên Đinh một tiếng.

[Hệ thống chúa tể siêu cấp mở ra!]

[Mời ký chủ cải tạo lại hình dáng ban đầu của căn cứ, hệ thống sẽ căn cứ vào trình độ cải tạo mà khen thưởng.]

Hai mắt Thịnh Dạ Lan sáng lên, hệ thống đúng là tri kỷ của cô.

Để tránh những tranh chấp không cần thiết trong tương lai, cô đã đến ủy ban địa phương, nơi có thẩm quyền quản lý hầm, lấy ra hai vạn tệ, để thuê mười năm.

Trở lại thành phố, đầu tiên cô mua một chiếc ô tô cũ, sau đó đi tới Công ty bảo an Toàn Cư nổi tiếng nhất thành phố S..

Toàn cư là Công ty bảo an lớn nhất Trung Quốc, chuyên cung cấp dịch vụ bảo vệ hàng đầu cho những người giàu có và nổi tiếng.

Mấy năm trước, Công ty bảo an Toàn Cư nhận được đơn đặt hàng xây dựng ngôi nhà an toàn từ một ông trùm Ả Rập Saudi, kể từ đó bọn họ bắt đầu nổi tiếng trong ngành.

Sở dĩ Thịnh Dạ Lan tìm bọn họ, là bởi vì kiếp trước, bọn họ cũng từng xây dựng một ngôi nhà bảo đảm an toàn cho một gia đình giàu có hàng đầu, nhờ có ngôi nhà an toàn này đã giúp gia đình giàu có kia tồn tại được mười năm sau mạt thế.

Còn những chuyện sau 10 năm thì cô không biết, bởi vì lúc đó cô đã bị người nhà họ thịnh xử lý..

Khi các nhân viên của của Toàn Cư nghe Thịnh Dạ Lan nói muốn cải tạo căn hầm trở thành phòng an toàn, liền nổi hứng thú.

Bọn họ vừa nhận một đơn đặt hàng xây dựng một ngôi nhà an toàn từ người giàu nhất thành phố Z.

Nhưng người ta cải tạo biệt thự, còn vị này thì ngược lại, muốn cải tạo một căn hầm.

Thịnh Dạ Lan giao tiền cọc, dẫn nhân viên của toàn cư tới căn hầm hoang vu kia.

Giám đốc của Toàn cư là người đã thành tinh, ông ta nói:

- Thịnh tiểu thư, cô muốn cải tạo nơi này là vì nghe được tiếng gió gì sao?

Thịnh Dạ Lan không che giấu gì cả:

- Đúng vậy, Maya tiên đoán năm 2043 là tận thế!

Giám đốc nở nụ cười:

- Cô cũng thật hài hước.

Không có mấy người tin vào tận thế, giống như Thịnh Dạ Lan ở kiếp trước, nếu có ai đó nói với cô rằng tận thế sắp tới, cô sẽ nghi ngờ người nọ là bệnh nhân tâm thần trốn khỏi bệnh viện.

Giám đốc quan sát bốn phía rồi nói:

- Thịnh tiểu thư, theo yêu cầu của cô, phí cải tạo nơi này sẽ không rẻ chút nào.

Thịnh Dạ Lan cười:

- Sửa, tôi có tiền.

Cô có hơn 300 vạn tiền tiết kiệm, hơn nữa Tằng Nhu đưa hai ngàn vạn, phải tiêu hết trong một tháng, đúng là có chút khó khăn.

Giám đốc gật đầu, bấm máy tính tạch tạch tạch, cuối cùng cho Thịnh Dạ Lan nhìn một dãy số: 830 vạn.

Thịnh Dạ Lan gật đầu:

- Được, tôi đặt cọc 100 vạn trước, giai đoạn giữa thanh toán hai trăm vạn, kết toán trong quá trình sử dụng không phát sinh vấn đề gì, tôi sẽ trả số tiền cuối cùng là 530 vạn, thế nào?

Giám đốc có chút do dự.

Bởi vì thời gian kết toán cuối cùng quá dài, bình thường bọn họ chỉ để lại 30% bảo hành, cũng chỉ khoảng hơn hai trăm vạn.

Nhưng Thịnh Dạ Lan lại muốn giữ lại hơn 500 vạn để bảo hành..

Thịnh Dạ Lan gõ hắn một cái:

- Nếu ông không đồng ý, thì tôi đi tìm nhà khác!

Giám đốc cuống quít nói:

- Đừng, Thịnh tiểu thư, làm theo lời cô nói đi.

Thịnh Dạ Lan cười lạnh ở trong lòng, ba tháng sau, cho dù cô có kết toán, chưa chắc hắn đã muốn lấy.

Lúc ấy, mì gói cũng đã hai trăm vạn một chén.

Căn hầm được cải tạo trình tự theo yêu cầu của Thịnh Dạ Lan, đồng thời bổ sung thêm hệ thống thông gió, cấp nước, cấp điện và sưởi ấm cũng như là lắp đặt hệ thống trung tâm điều khiển thông minh.

Hệ thống cấp nước là giếng nước mới được công ty bảo an đào, hơn nữa có thêm hệ thông lọc, dẫn thẳng tới từng phòng trong căn hầm.

Như vậy sau này nguồn nước sử dụng bên trong hầm sẽ không còn bị ảnh hưởng bởi nguồn cung cấp nước của thành phố.

Còn hệ thống sưởi, có thể được coi là phần mở rộng của chức năng lưu thông nước nóng bên trong hầm.

Một mạng lưới phòng thủ bằng dây thép đã được gia tăng bên ngoài cách khoảng 3 km, hàng dây thép cao hơn bảy mét, được bao phủ bởi các lưỡi dao và nối với dây điện cao thế.

Con đường duy nhất dẫn vào hầm là cổng lớn và tường thép, cửa lớn có thể chống chịu sự tấn công của lửa đạn.

Bức tường ngoài ban đầu của pháo đài đã được gia cố thêm những tấm thép dày năm mươi centimet, nhìn từ bên ngoài, nó trông giống như một bức tường bình thường, đừng nói là người, cho dù là tang thi vương tới, cũng tay không mà về.

Công nhân tăng ca làm thêm giờ liên tục trong bảy ngày, Thịnh Dạ Lan cũng ngày đêm nhìn chằm chằm bọn họ, sợ bọn họ cắt xén nguyên vật liệu.

Bảy ngày sau, lâu đài an toàn cuối cùng cũng được sửa sang lại, để thuận tiện, cô còn để công nhân xây dựng hai dãy nhà ở bên ngoài căn hầm.

Như vậy căn hầm đã được bao quanh ở giữa, trở thành một lâu đài chân chính.

Ngay lúc tạm biệt những người công nhân rời đi, trong đầu cô vang lên Tích một tiếng.

[Cải tạo căn cứ nguyên thủy hoàn thành!]

[Khen thưởng .. hệ thống lưu thông nước tự động toàn bộ lâu đài, thăng cấp!]

[Khen thưởng .. hệ thống thông khí thanh lọc không khí tự động toàn bộ lâu đài, thăng cấp!]

[Khen thưởng .. hệ thống phòng thủ tự động cho toàn bộ lâu đài, thăng cấp!]

[Khen thưởng .. 100 điểm hệ thống.]

Thịnh Dạ Lan phát hiện, đột nhiên không khí trong lâu đài trở nên trong lành hơn, phải biết rằng, lâu đài vừa mới được cải tạo, chắc chắn bên trong sẽ có mùi lạ, nhưng bây giờ, không khí trong lành như oxy tự nhiên.

Cô chạy đến vòi nước, phát hiện nước cũng trong hơn, cúi đầu uống một ngụm, nước ngầm sau khi lọc có vị ngọt lành mát lạnh.

Thịnh Dạ Lan rất vừa lòng, lại chạy tới chỗ lưới sắt bên ngoài.

Lưới sắt vừa lớn lại dày, chắc chắn hơn gấp nhiều lần so với lúc công ty Toàn Cư chưa cải tạo.

Cô đưa tay chạm vào hàng dây thép gai một chút, cảm giác lạnh buốt từ trong xương cốt, lưỡi dao hướng thẳng như lập loè ánh sáng lạnh lẽo, dày đặc như răng nanh sói.

Cô lại càng vừa lòng hơn.

Nhìn cửa lớn lên xuống bằng sắt mà công ty toàn cư vẫn lấy làm tự hào kia, nó đã được nâng cấp thành một chiếc cổng bằng đồng dày nửa mét, cổng thông minh mở khóa bằng tròng mắt hoàn toàn tự động.

Có cánh cửa này, cho dù đạn hạt nhân tới cô cũng không sợ!

Hệ thống uy vũ, hệ thống thật trâu bò!

Trong một nhà hàng Michelin 3 sao, Thịnh Dạ Lan gọi tất cả món ăn trong thực đơn.

Đời trước, sau mạt thế thế, Thịnh Thanh Hoan ở trong nhà đến cái nồi cũng không mở được, lại ồn ào muốn ăn đồ ăn của đầu bếp Michelin ba sao.

Thịnh Dạ Lan đã chạy khắp thành phố S, gϊếŧ vô số tang thi, cố gắng tìm được đầu bếp Michelin ba sao giúp cô ta.

Kết quả thất bại, lúc trở về, Thịnh Thanh Hoan không chịu bỏ qua, Tằng Nhu cho Thịnh Thanh Hoan một cái tát, lúc này cô ta mới thành thật.

Nhìn em gái khóc không ngừng, trong lòng Thịnh Dạ Lan cực kỳ áy náy, cô còn cảm thấy bản thân quá vô dụng, ngay cả nguyện vòng nhỏ này của em gái mà cô cũng không thể làm được.

Nghĩ đến bản thân từng là kẻ ngốc như vậy, Thịnh Dạ Lan oán hận cắn một miếng gan ngỗng nướng kiểu Pháp.

Không ngon chút nào!

Không ngon bằng đồ ăn sẵn trong nước.

Nhưng một bàn này, đã tốn của cô 60 vạn, không biết khẩu vị của Thịnh Thanh Hoan kiểu gì.