Chương 26: Ngươi không phải tỳ nữ

Chương 26. Ngươi không phải tỳ nữ

Vẫn luôn mặt mang mỉm cười Vân Vương lúc này đã mở miệng, “Chư vị vẫn là chớ nên suy đoán lung tung, tiểu thư nhà thừa tướng là nữ tử chưa xuất các, ngôn luận lần này sẽ có tổn hại đến danh dự của tiểu thư.”

“Hạ quan thấy lời nói của Vân Vương điện hạ chí phải.” Một vị nam tử trung niên mặc áo xám bào theo sát sau đó, gật đầu tán đồng.

Trong lúc nhất thời, tiếng nghị luận nhất thời trở nên sôi động, Cố Kình Trạch ý bảo Khả Du đem rượu rót đầy, đoan ly cử hướng Thái Tử: “Đa tạ Thái Tử điện hạ đối thần quan tâm, chỉ là... Gia phụ tang kỳ không đầy ba năm, không nên đón dâu. Với lại Kình Trạch đóng quân ở biên quan nhiều năm, chỉ hiểu công việc quân đánh giặc, thô nhân một cái, sợ là thật sự không xứng với tiểu thư thừa tướng, một nữ tử tài tình như thế.” Dứt lời, một ngụm uống cạn.

Thái Tử như là đã sớm dự đoán được Cố Kình Trạch sẽ đáp lại như thế, cũng liền nhanh chóng đáp trả hắn , “Nếu là lưỡng tình tương duyệt, tướng quân làm sao biết Triệu tiểu thư không muốn chờ đợi ba năm đâu?”

Cố Kình Trạch hơi câu khóe môi, thanh âm đã có chút lạnh lẽo, “Chư vị khả năng có điều hiểu lầm, Triệu tiểu thư đích xác cùng hai huynh đệ ta có chút giao tình hồi còn nhỏ, lại không liên quan gì đến tình cảm nam nữ, cho nên các vị vẫn là chớ tin tung tin vịt cho thỏa đáng, để tránh có tổn hại danh dự tiểu thư.” Những lời cuối cùng này, đã là đối với Triệu Nhược Nghiên nói thẳng.

Triệu Nhược Nghiên sắc mặt tái nhợt, giống như tro tàn, nàng liền chính mình thanh danh đều từ bỏ chỉ vì cùng hắn nhấc lên một ít quan hệ, hắn lại như thế vô tình không bận tâm tình cảm của nàng, trước mặt mọi người mạnh mẽ phủi sạch. Vì cái gì? Nhất định là nữ nhân kia! bên người Kình Trạch cũng không từng có quá cái nữ nhân, nữ nhân này cư nhiên luôn là ở bên người hắn âm hồn không tan!

Thái Tử thần sắc khẽ biến, thay đổi đầu thương, “Nga...? Nếu không là Cố Đại tướng quân, kia chẳng lẽ là Cố tiểu hầu gia......”

“Thái Tử điện hạ! Dân nữ cảm tạ điện hạ cùng các vị đại nhân quan tâm, nhưng tướng quân cùng hầu gia đối với dân nữ vẫn luôn giống như huynh trưởng, trong lòng thần chỉ nghĩ bảo vệ phân tình nghĩa này, chưa từng niệm tưởng mặt khác.”

Bị Triệu Nhược Nghiên ra tiếng đánh gãy, sắc mặt Thái Tử có chút không vui, Triệu thừa tướng kịp thời mở miệng hòa hoãn: “Nghiên Nhi, sao có thể lỗ mãng như vậy? Điện hạ, nữ nhi gia mặt mỏng, thỉnh điện hạ chớ trách tội.”

Thái Tử theo bậc thang mà xuống, “Ha ha ha, nếu như thế, chư vị vẫn là tận tình uống rượu thưởng vũ, chớ có cô phụ thừa tướng đại nhân một phen tâm ý.”

Yến hội phía trên thực mau lại khôi phục nhất phái bình thản, không người lại đề cập việc này, Khả Du thấy Cố Thiếu Đình như cũ buồn đầu uống rượu, trong lòng không khỏi đối hắn có ti đồng tình, nước chảy có tình, hoa rơi vô tình, nói vậy giai nhân không ưu ái với hắn, lấy cá tính hắn không muốn thua với người, trong lòng cũng là rất khó chịu đi.

Thật vất vả đợi tới lúc yến hội kết thúc, Khả Du cuối cùng thở dài một hơi, ngày này sắp mệt chết.

Hôm nay nàng là cùng Cố Kình Trạch cùng ở trên một chiếc xe ngựa tiến đến, tự nhiên cũng là cùng trở về, tuy là thân thể tố chất nàng rèn luyện lại tốt, nhưng vẫn không nhúc nhích lâu như vậy cũng có chút chịu không nổi, thêm chi lại cùng Cố Kình Trạch ở trong phòng chất củi vận động kịch liệt một phen, bước ra đại môn khi, một cái chân mềm, thiếu chút nữa té ngã, may mắn Cố Kình Trạch kịp thời đỡ nàng, không làm nàng mất mặt xấu hổ. Nhưng sau đó Cố Kình Trạch cư nhiên ở trước mắt bao người đem nàng ôm lên.

“Tướng quân! Ngươi làm cái gì! Mau buông ta xuống, ta chỉ là tỳ nữ! Nào có chủ tử ôm tỳ nữ!” Khả Du cho rằng chính mình đã da mặt rất dày, nhưng Cố Kình Trạch đột nhiên hành động như vậy vẫn là làm nàng thực hoảng loạn, đặc biệt là ở ngoài cửa của tướng phủ còn có quan viên lớn nhỏ vẫn chưa kịp rời đi.

Cố Kình Trạch ngược lại ôm càng khẩn, khẽ cười một tiếng, ở bên tai nàng thấp giọng nói, “Ngươi cho rằng... Có ai sẽ cho rằng ngươi là tỳ nữ của ta?”

Khả Du nhất thời náo loạn cái đỏ thẫm mặt, đem mặt chôn ở ngực Cố Kình Trạch, bịt tai trộm chuông cho rằng giấu đi người khác liền nhìn không thấy nàng. Từ l*иg ngực rắn chắc truyền đến hơi hơi chấn động, hắn.... Đang cười?

Triệu Nhược Nghiên đang đứng chờ ở ngoài cửa, cùng với Cố Thiếu Đình vừa ra tới, vừa lúc cùng thấy được một màn này.

Nàng không phải vẫn luôn đều giống cái con nhím sao? Như thế nào ở trước mặt đại ca lại là tiểu nữ nhi kiều thái...... Cố Thiếu Đình nhìn Khả Du vốn đang có chút thẹn thùng giãy giụa, ở đại ca cùng nàng thấp giọng nói gì đó lúc sau, liền ngoan ngoãn ghé vào trong lòng ngực hắn bất động, luôn luôn trầm ổn lạnh lẽo đại ca, trên mặt còn lộ ra ý cười......

Tâm... Tựa hồ bị châm nhẹ nhàng đâm một chút, có chút sáp.

Theo sau mà ra Triệu Nhược Nghiên tự nhiên cũng thấy được, đôi tay nàng gắt gao nắm lên, đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng hai người thẳng đến bọn họ vào xe ngựa, trên mặt chợt lóe qua hận ý, nhanh chóng lại giấu đi.

“Thiếu Đình, tìm muội có chuyện gì sao?”

Cố Thiếu Đình thấy nàng hôm nay có chút ném thể diện, vốn dĩ có rất nhiều lời nói tưởng an ủi nàng, nếu là đại ca không muốn, chính mình cũng có thể tùy thời vì nàng mở ra đại môn, chính là giờ phút này, những lời này đó như là chắn ở trong lòng giống nhau, mở miệng chỉ thành một câu, “Nghiên Nhi...... Đại ca hắn luôn luôn lạnh nhạt như thế, muội... Chớ chú ý.”

----------------------------------------

Mở đầu năm mời , chúc đọc giả đọc truyện vui vả ạ. Chúc cả nhà có một năm mới phát đạt, vạn sự như ý, mọi điều tốt sẽ đến với người đọc chap ni💋💖

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~