Hắn vẫn nghĩ rằng cùng người kia gặp nhau chính là ngẫu nhiên.
Nhưng là, hắn sai lầm rồi, thế giới này vẫn tồn tại tất nhiên…
Mùa thu tới gần, bên ngoài gió lạnh từng trận vù vù thổi qua. Thời tiết rét lạnh cũng không ảnh hưởng tới phòng khách náo nhiệt lúc này, từng nhóm người trang phục khác nhau đứng ven một lối đi, những người quen biết tụ tập thành một vòng tròn nhỏ kể cho nhau những chứng kiến ngày hôm nay, những đôi tình nhân tay trong tay đi vào sàn nhảy, một bên nghe nữ ca sĩ trên đài dùng thanh âm nhu tình hát một ca khúc trữ tình tràn đầy tình cảm, một bên ở sàn nhảy ôm nhau nhẹ bước chậm rãi khiêu vũ theo điệu nhạc.
Không khí vui vẻ, thoải mái cũng không hấp dẫn đến một người thanh niên, hắn mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đen, con ngươi đen sắc bén nhìn khắp mọi ngóc ngách, rồi mới đem ánh mắt vẫn theo vờn quanh ở trong đám người chuyển tới tiếp nhận một ly rượu trong tay người phục vụ, không nghĩ ngợi
trực tiếp một ngụm uống cạn.
Người phục vụ mỉm cười nhìn hắn đem trả lại cái ly, rồi mới từ túi trước lễ phục dạ hội lấy ra một bao thuốc lá, rút ra một điếu
châm lửa, lặng yên không tiếng động theo con đường nhỏ mà rời khỏi
nơi này, đi vào căn phòng bên ngoài cạnh hồ.
Ra đến bên ngoài hắn liền cảm giác được một trận gió lạnh thổi tới, gió lay lay
thổi tung mái tóc đen mềm mại của hắn, hai mắt rạng sáng hữu thần nhìn không ra biểu tình gì. Điếu thuốc lá trên miệng ở hắn không tiếng động cũng chậm chậm yên lặng tắt dần, chỉ còn lại một tia tinh quang, lúc này mới nhận ra
hắn vội vàng lấy tay đem thuốc lá vứt trên mặt đất, rồi mới dùng chân chậm rãi dập tắt.
Đêm nay là vũ hội từ giã độc thân của bạn thân hắn, tháng sau bạn hắn sẽ cùng một cô gái
ôn nhu yêu kiều kết hôn. Tần Hành Sơn là bạn thân mười mấy năm của Thái Hiên Sinh, khi bọn họ còn đi học bên cạnh
nhau thực sự rất tốt, có đôi khi Thái Hiên Sinh từng ảo tưởng khả năng cùng Tần Duy Sơn tiếp tục đi xa hơn bạn tốt, chính là khi bọn hắn rời trường đại học tham nhập xã hội hắn đồng thời nhận được tin tức bạn tốt quen với một cô gái.
Lúc ấy Thái Hiên Sinh trong lòng đặc biệt khổ sở, bởi vì hắn suy nghĩ chuyện tình xảy ra hoàn toàn không như hắn mong muốn, thậm chí có thể nói người kia sắp tự mình xây dựng một gia đình hạnh phúc mỹ mãn. Nhìn bộ dáng hắn cùng bạn gái hạnh phúc nói chuyện với nhau, Thái Hiên Sinh trong lòng
ngũ vị tạp trần
1, thậm chí có đôi khi hắn hận không thể vọt tới trước mặt bọn họ, tự mình đem người kia ôm vào trong lòng, rồi đem một đống lời nói tàn nhẫn mà vứt cho cô gái kia.
Nhưng là, hắn lại không làm được…..
Hắn chỉ có thể lẳng lặng nhìn bọn họ, tự mình đau lòng. Bởi vì hắn biết nếu tự mình nói ra miệng, như vậy tình bạn
giữa hắn và người kia lập tức tan rã, thậm chí cuối cùng chẳng còn lại gì.
Nhìn người kia hạnh phúc vui vẻ tươi cười, nguyên lai tự mình cho rằng dù sao thống khổ như vậy, bất quá đổi lại nụ cười của hắn. Thái Hiên Sinh tựa hồ cũng nhất thời hiểu được, cho nên hắn rời địa phương tràn ngập vui cười kia, đi vào tiểu hồ bên ngoài này ý định tự mình làm đầu mình tỉnh táo, đừng vọng tưởng quá nhiều.
Nửa ngày, lặng yên đứng ở bên hồ hắn tựa hồ nghe được ở gần đó truyền đến tiếng con gái như có như không rêи ɾỉ, đương nhiên hắn lập tức hiểu được những người này thích tại dã ngoại làm một số sự tình. Vốn hắn hẳn là lập tức rời đi nơi này, trở lại phòng khách làm như không nghe không nhìn thấy chuyện gì.
Nhưng đêm nay Thái Hiên Sinh lại không biết vì cái gì sinh ra một trận cảm giác chán ghét, hướng về phía phát ra thanh âm liếc mắt một cái, phát hiện thanh âm kia đến từ mặt sau núi đá giả bên hồ. Trong lòng suy nghĩ đến tột cùng là dạng cẩu nam nữ nào thế nhưng có thể ở ngoại viên nhà bằng hữu của chính mình làm ra hành vi vô sỉ như vậy, Thái Hiên Sinh không chút hoang mang bước nhẹ tới gần mặt sau tòa núi giả kia…..
“A….. Thật thoải mái ….. A a a…..” Chỉ thấy một cô nàng đầu tóc hỗn độn, trên thân trần trụi lộ ra bộ ngực đầy đặn bị một thanh niên đặt ở dưới thân, hai tay gắt gao ôm lấy người này, va chạm thân dưới càng không ngừng rêи ɾỉ.
Bị *** đánh sâu vào hạ thân, cô gái cũng không phát hiện Thái Hiên Sinh vẻ mặt không chút thay đổi đứng ở hòn đá giả đối diện nhìn bọn họ, cho đến khi cô
lơ đãng mở hai mắt mơ hồ mới phát hiện lúc này đối diện có người đang xem bọn họ, vội vàng sợ đến mức cô gái ở bên ngoài yêu đương vụиɠ ŧяộʍ này sửng sốt. Nhất thời tỉnh táo lại khiến cho thân thể vốn đang đắm chìm trong *** không thể lại tiếp tục phản ứng, cô lập tức muốn đẩy người trên người cô ra, nhẹ giọng quát to một tiếng: “A! Có người đến!”.
Mà người đưa lưng về phía Thái Hiên Sinh tựa hồ không nghe tiếng nữ tử kêu to, tiếp tục khıêυ khí©h phía dưới thân cô, hung hăng va chạm cuối, ở trong cơ thể cô phóng ra du͙© vọиɠ của mình. Nhận thấy người ở trong cơ thể mình phóng ra nhiệt dịch, cô rên nhẹ yếu ớt đồng thời cũng tự mình đạt tới cao trào.
“Anh mau tránh ra, có người nhìn chúng ta…..”. Cô gái lại dùng sức ý đồ đẩy người thanh niên đó ra, dùng ánh mắt ý bảo ở phía sau có người.
Người thanh niên tới giờ mới hiểu vì sao cô gái này vừa rồi có ý kháng cự như vậy, quay đầu dùng một đôi con ngươi đen sắc bén nhìn chăm chú người trong bóng đêm cũng đang chăm chú nhìn chính mình, buông người trong lòng ra đứng dậy, dường như đã chỉnh trang lại quần dưới thân, cô gái dường như cũng chuẩn bị xong quần áo.
“Tôi không nghĩ tới, bây giờ còn có người rình coi người khác làʍ t̠ìиɦ. Chẳng lẽ anh cũng muốn thử?”. Trên nôi gợi lên nụ cười tà ác, người đó như cười như không đi đến trước mặt Thái Hiên Sinh.
Để người kia tới gần mình, Thái Hiên Sinh mới nhìn đến khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, một đôi mắt xếch xinh đẹp mà dụ hoặc lòng người, lơ đãng gợi lên mỉm cười quả thật làm cho phái nữ có cảm giác mê luyến hắn. Không nhìn ngôn ngữ trêu chọc của người nọ, hắn vẻ mặt đứng đắn mở miệng nói: “Tôi chỉ là cảm thấy kỳ quái nay còn có người thích bên ngoài yêu đương vụиɠ ŧяộʍ mà không có thói quen muốn đi khách sạn thuê phòng.”.
Người nọ nghe thấy, chính là ha ha cười. Bởi vì hắn cảm thấy không cần tự mình cùng một người ngoài giải thích vì sao hắn muốn củng phụ nữ làm ở bên ngoài, chỉ cần là hắn thích dạng thế nào, phái nữ cũng sẽ cam tâm tình nguyện vì hắn ở nơi đó làm loạn.
Hai người đàn ông cho nhau ánh nhìn, hai bên đều không có nói thêm một lời nào. Mà nguyên bản cô gái ở đằng sau đã sớm không thấy bóng người, xem ra là sợ đợi có càng nhiều người tới nơi này phát hiện ra sự tồn tại của cô.
“A! Nguyên lai ngươi ở trong này a, Hiên Sinh.”. Đột nhiên, phía sau Thái Hiên Sinh truyền đến tiếng kêu to của một người, Thái Hiên Sinh lúc này mới quay đầu, nguyên lai người tới là Tần Hành Sơn, cũng là nhân vật chính quan trọng nhất của vũ hội đêm nay.
(1)
Ngũ vị tạp trần: 5 vị của nhân gian – Ngọt, chua, cay, mặn, đắng
(2)
Chỗ này có thể để là
tuôn
hoặc
xả
nhưng ta thích từ
thổ lộ
:3
Tiểu Vũ: Mắt xếch a, mắt xếch a, xếch a, xếch a, xếch, xếch, xếch… hát
:v:v:v
Thích mắt xếch? nghĩ nghĩ ko hiểu lắm, cơ mà Quân thật hi vọng nàng lần sau cũng năng suất như thế này (ngày/c) thì Quân hp nhiều hơn nữa a klq nhưng công việc beta thật vất vả =.=|||