Chương 12
“Gia Nhạc à, công trình cũng sắp hoàn thành rồi, lần này biểu hiện của cậu vô cùng xuất sắc, cuối năm trưởng phòng Trương sẽ nghỉ hưu, vị trí đó không ai khác ngoài cậu rồi!”
Nhìn ông chủ cười tươi, Trình Gia Nhạc chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Ông chủ, thật xin lỗi, tôi định làm xong công trình này thì từ chức.”
“Vì sao, không phải đang làm rất tốt sao?”
“Tôi… phải di dân.”
“Di dân?” Khuôn mặt đang cười bỗng nhanh chóng tiêu tan, ông chủ thay nguyên một bộ mặt đen sầm.
Trình Gia Nhạc thầm
khen công phu đổi sắc mặt của ông chủ cùng lúc ông chủ lạnh lùng mở miệng:
“Đừng quên cậu còn có khoản nợ!”
“Vâng, tôi sẽ trả hết không thiếu một xu.”
“Cậu..! Cậu ra ngoài cho tôi!”
Ông chủ hổn hển chỉ ra cửa, Trình Gia Nhạc thầm nghĩ, nếu không vì công trình này, ông chủ đã sớm sai người tống cổ cậu ấy chứ. Cậu có chút hối hận sao lại nói sớm chuyện xin nghỉ cho ông chủ, hiện tại cậu chẳng những bị ông chủ ghét, còn bị phân công làm những việc tồn đọng. Trời ạ, một đống việc thế này cậu làm sao cho hết!
Thôi cũng đành chịu, cậu đành về nhà, cùng Triệu Tĩnh Vũ hai người thành một “gia đình”.
Bình thường buổi sáng, Triệu Tĩnh Vũ sẽ không ở nhà, lúc này chỉ có nhân viên tạp vụ đến nhà dọn vệ sinh cùng quét tước, hai người họ đều không ăn cơm trưa, cho nên cả ngày trong nhà đều không có người.
Thế nên, khi cậu nhìn thấy một người đàn ông tuy tóc còn đen bóng nhưng trên mặt đầy nếp nhăn thì sửng sốt một hồi.
“Cậu là ai?”
Không phải là ông ta hỏi cậu đấy chứ, sao lại có chuỵên ngược đời khách không mời mà đến lại như chủ, mà còn là bộ dạng chủ nhân nghiêm khắc tra hỏi chứ? Nhưng mà Trình Gia Nhạc tự thắc mắc rồi tự hiểu lấy, cậu biết rõ mình với ngôi nhà này chỉ là khách trọ mà thôi, có lẽ người này là khách của Triệu Tĩnh Vũ, nên cậu bất luận thế nào cũng không có tư cách lộng hành.
“Tôi… ở tạm nhà này.” Trình Gia Nhạc nửa ngày mới thốt nổi một câu.
Người đàn ông kia chớp mắt, động tác này rất giống Triệu Tĩnh Vũ, Trình Gia Nhạc lúc này mới phát hiện, ông ta khuôn mặt giống Triệu Tĩnh Vũ đến không ngờ… Hay đây là cha Triệu Tĩnh Vũ?
“Nói vậy, cậu chính là tình nhân hiện nay của con tôi?”
Quả nhiên, ông ấy chính là cha Triệu Tĩnh Vũ.
Trình Gia Nhạc cả người cứng ngắc khép nép đến ngồi lên sofa, đối diện với cha Triệu Tĩnh Vũ, thật lâu, cậu mới nói: “Phải.”
Thật sự là có chút hổ thẹn khi thừa nhận loại quan hệ này. Mặc dù đã quan hệ vô số lần nhưng phải thừa nhận mình là đồ chơi của người đàn ông khác có chút gượng, huống chi quan hệ hiện nay đã biến chất rồi, cậu sắp sửa vì người kia mà làm việc của đàn bà… A! Nghĩ đến đây cậu lại đau đầu không thôi!
Cậu đau đầu, cha của Triệu Tĩnh Vũ trước mặt không ngừng xem xét.
“Không thể ngờ thằng con lại để mắt đến kiểu này.”
Trình Gia Nhạc trong lòng bất mãn muốn ức, tôi bình thường đó, rất bình thường đó, chả có ưu điểm gì, nhưng con ông lại quấn tôi không rời đó! Nhưng mặt khác, cậu không thể không cảm thấy cha con nhà này giống nhau ác liệt, chưa từng thấy nhà nào như vậy.
“… Triệu Tĩnh Vũ đến tối mới về.” Trình Gia Nhạc thật sự không biết nói gì, đành phải nói vậy.
“Tôi biết.”
Ông Triệu bỗng đứng lên, đến trước mặt Trình Gia Nhạc, cậu không kịp đề phòng thì cằm đã bị nâng lên, ông ta dùng ánh mắt xem xét ngắm nghía như ngắm đồ cổ nhìn xuyên qua cậu, rồi không quan tâm đến phản ứng của cậu mà xòe tay sờ sờ hai má.
Trời ạ, chuyện này là cái thể loại gì vậy?
Trình Gia Nhạc cảm thấy ghê tởm, nhảy dựng lên, thối lui đến vài mét khỏi người kia.
Cha Triệu Tĩnh Vũ cười ha ha đứng lên. “Chỉ là xem cậu giá trị thế nào thôi, không cần kinh hoàng thế. Vẫn là nhóc con hử.” Ông lắc lắc đầu, cầm lấy áo vét trên sofa, xoay người ra cửa.
Người này rốt cuộc tới làm cái gì! Trình Gia Nhạc trong lòng sợ hãi vuốt vuốt mặt mình, cảm giác lạnh lẽo của bàn tay ấy vẫn lưu lại, cậu bị áp đảo đến phát sợ…
“Đúng rồi,” Người kia đột nhiên xoay lại, “Đừng quên nhắc Tĩnh Vũ mai có buổi gặp mặt.” Ông ta cười cười, dùng một loại ánh mắt khả nghi nhìn cậu, nói: “Da cậu đẹp lắm.”
Cho đến khi cửa đóng, Trình Gia Nhạc mới lấy lại cảm giác… Nhà họ Triệu chả có gì tốt!
Kết quả ngày hôm nay cậu chuyện gì cũng không xong. Cậu về phòng, đem tất cả thuốc tránh thai lẫn bαo ©αo sυ, tìm được cái nào cho vào thùng rác cái ấy- cậu thề nhất định phải sớm rồi khỏi chỗ quái quỷ này!
***