Chương 59: TG5: Quân nhân lãnh nghạnh vô tình 8

“Đinh! Số 01 thăng cấp hoàn thành!” giọng nói của số 01 dường như trưởng thành hơn, một lát sau hắn kinh ngạc nói: “Ký chủ sao biến thành như vậy? Xem ra đối tượng tấn công lần này hơi khó xơi!”Quả nhiên hắn là đối tượng tấn công! Hiện tại giọng nói của số 01 giống như tiếng Trời, Lâm Mạt Nhi nhanh chóng hỏi: “Mau! Số 01! Ta yêu cầu thuốc giảm bớt cảm giác đau hoặc là diệt trừ cảm giác đau! Ta muốn đổi!”

“Xin lỗi, ký chủ! Thực ra là có loại thuốc này, nhưng lúc này không thể cho cô dùng được, lần này đối tượng tấn công rất nhạy bén, ít nhất là không thể dùng dưới mí mắt anh ta được! nhưng mà có thể dời cảm giác đau này thành cái

khác!”

Lâm Mạt Nhi rốt cuộc chửi ầm lên trong đầu: “Lúc nào ta yêu cầu đổi đồ cũng không có! Số 01 ngươi thăng cấp có ích lợi gì!?”

Số 01 ủy khuất nói: “Ký chủ đừng tức giận, số 01 cũng không có cách nào khác, nếu không ta cho ký chủ thay đổi cảm giác đau? Vì đền bù cho sự bất bình của cô, số 01 lần này không thu bất kỳ phí gì!”

Lúc này Chung Kiêu hơi ngừng tay lại, cảm giác nhạy bén của anh ta phát hiện Lâm Mạt Nhi thất thần, anh ta vừa đến gần, nhìn chằm chằm vào mắt Lâm Mạt Nhi.

“A ~” Lâm Mạt Nhi rên lên một tiếng, giọng mị hoặc lại ngọt ngào, Chung Kiêu hoảng sợ! Thiếu nữ trước mắt bị cột chặt trên giá, quần áo bị roi đánh rách mướp, da thịt non mịn trắng nõn lộ ra, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ, trong miệng là tiếng rêи ɾỉ da^ʍ mỹ, dây thừng giữa hai chân cố định cô lên giá, lúc này cô lại đang dùng để cọ xát vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©.

Cô bé xinh đẹp như thiên sứ, tính cách lại ác liệt như tiểu ác ma, lại giống như một cô gái nhỏ động dục trước mặt anh ta! Hơn nữa bị dây thừng thô to trói chặt không nhúc nhích được, lại không cầu được, chỉ có thể năn nỉ anh ta tới giải

quyết.

Dươиɠ ѵậŧ Chung Kiêu lập tức cứng lên, từ lần trước gặp cô gái này, mỗi lần mông xuân đều dè cô dưới thân thuần phục đến ngoan ngoãn nghe lời, ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ mình không cho phép phản kháng, hầu kết lăn lộn, bước lại gần cô. Anh ta rất cao, đứng gần như vậy sinh ra loại cảm giác hít thở không thông, nhưng lúc này Lâm Mạt Nhi lại cực kì khát vọng, trong đầu cô không ngừng mắng số 01, dời cảm giác đau lại biến thành tìиɧ ɖu͙©, ý đồ dùng sợ dây thừng thô to kia để giảm ngứa, làm cho sợi dây thừng kia chen vào huyệt nhỏ, mông tròn cọ xát, màu xanh của đồng phục cũng đã bị thấm ướt.

“A..” Lâm Mạt Nhi liếʍ môi căng mọng, đầu lưỡi hồng nhạt vươn ra khiến dươиɠ ѵậŧ Chung Kiêu lại sưng to thêm một vòng.

Giọng nói Chung Kiêu khàn khàn: “ Mật Mã là gì?”

Lâm Mạt Nhi cắn môi không nói lời nào, ngay sau đó lại là roi đánh xuống!

“A ~~~” Tiếng rêи ɾỉ cao thấp phập phồng, giống như là ở hưởng thụ!