Cố Tư Tư là người không tập luyện từ khi còn nhỏ, thuộc loại có thể chạy 400 mét và ngất xỉu.
Nguyên chủ học nhảy từ nhỏ, tính dẻo dai rất tốt, nhưng bây giờ cô ấy bị chấn động, khẽ động liền chóng mặt.
Nó chỉ rộng chừng một mét nhìn khá gần, nhưng cô đã túm chặt lấy lan can phía đối diện, nhưng khi cô leo qua thì có thứ gì đó vướng ở phía sau.
Thân thể đột nhiên ngã xuống, cánh tay mảnh khảnh lập tức duỗi ra.
Cố Tư Tư sợ tới mức suýt nữa hét lên đây là tầng ba, nếu ngã xuống chắc chắn sẽ bị thương.
Nhưng cô không thể giữ được nữa.
Ngay lúc Cố Tư Tư sắp gục xuống, đỉnh đầu cô xuất hiện một bóng đen, vừa nhìn thấy gương mặt của người tới, cô liền kinh hỉ hét lên một tiếng: "Anh"
Cố Vân Tu cũng choáng váng, lúc đầu anh còn tưởng là cô người hầu trong nhà, nhưng cô người hầu nhỏ này lại có da có thịt.
Làn da trần của nữ nhân này trắng đến mức phát sáng, anh chỉ định ghé để xem qua.
Lại không nghĩ nữ nhân này là em họ của hắn.
Anh cúi người và kẹp tay dưới nách người phụ nữ, Cố Vân Tu dùng lực đem người nhấc lên.
"Cảm ơn anh.” Cố Tư Tư vội vàng chỉnh lại váy dây trên người, che gần hết bộ ngực lộ ra ngoài.
Vì Sở Liên đoạt hôn phu,nguyên chủ muốn Diệp Minh Xuyên đổi ý, cố ý mua rất nhiều đồ ngủ gợi cảm, sẵn sàng hiến thân.
Chẳng qua là còn chưa kịp, liền nguội lạnh.
Gu Sisi đã phải mất một thời gian dài để tìm một chiếc váy dây tương đối kín đáo như vậy.
Lại không nghĩ tới, vậy mà xuất hiện trước mặt anh lại đầy xấu hổ như này.
Nghĩ vừa rồi anh nhìn ngực cô, cô liền hận không thể tìm đường chui vào.
Cố Vân Tu vuốt ve đầu ngón tay, đôi mắt mờ mịt không rõ nhưng trong lòng lại dâng lên sóng to gió lớn.Người khác nghĩ anh không thích tiếp xúc với mọi người khi còn trẻ, họ vốn cho rằng kiếp này anh sẽ an phận cô đơn đến già.
Nhưng khi vừa chạm vào làn da mỏng manh, mềm mại của cô em gái này, vậy mà anh đã nảy sinh du͙© vọиɠ chiếm hữu với cô.
Rõ ràng trước kia, anh cũng từng chạm vào da thịt của cô, nhưng cũng không có loại cảm giác này.
Cố Vân Tu hơi nheo mắt, liếc nhìn cô gái nhỏ trước mặt.
Vẫn là khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ lúc trước, dáng người đủ câu dẫn đàn ông. Chỉ là bây giờ cô ấy ít được nuông chiều hơn mà có chút ngây thơ, dễ dụ.
Để xác minh suy nghĩ, Cố Vân Tu đột nhiên duỗi tay ra, đầu ngón tay sờ soạng mông Cố Tư Tư: "Nửa đêm không ngủ, mặc như vậy chạy tới đây, có phải là muốn anh chơi em không?"
"Em không có…"
Cố Tư Tư hơi kinh ngạc mở miệng. Tuy rằng mới tiếp xúc với vị ca ca này trong thời gian ngắn, nhưng anh đã cho nàng cảm giác của một nam thần cao lãnh, cấm dục.
Anh làm sao có thể nói những lời dâʍ ɖu͙© như vậy.
"Cái này mà là không có?"
Cố Vân Tu lại kéo váy sang một bên.
Sau đó Cố Tư Tư mới nhận ra có thứ gì đó đã làm rách phần váy dưới mông của cô, lộ ra phần ren đen bên trong.
Làn da của cô vốn dĩ đã trắng, cặp mông hồng đào trước lớp ren đen xuyên thấu càng lộ ra câu người.
Cố Tư Tư nhanh chóng kéo chặt váy, lắp bắp nói, "Đó là hiểu lầm."
Cố Vân Tu vẫn chưa quyết định, dươиɠ ѵậŧ dưới lớp khăn tắm nhanh chóng phồng lên, khổng lồ đáng sợ dựng lên cao.
Cố Tư Tư không phát hiện ra tình huống này, toàn bộ tâm trí cô đều đặt động tĩnh trong phòng bên cạnh.
"Người đâu?"
Cố Thanh Sơn và người hầu đã vào phòng cô, tìm kiếm cô khắp nơi.
Nếu cô ấy tiếp tục đứng ở đây, sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, cô phải trốn đi.
Còn Cố Vân Tu, hơi thở ngày càng nặng nhọc, cũng không ủy khuất người của mình, anh đã đưa tay ôm Cố Tư Tư vào ngực. Dươиɠ ѵậŧ cứng rắn áp vào bụng cô cách lớp khăn tắm.
"Anh, anh, trở về phòng."
Cố Tư Tư vô thức ôm lấy eo nam nhân, lo lắng thúc giục, thanh âm có chút nức nở, ủy khuất.
Nếu cô thích ở trên giường, anh sẽ thoả mãn cô.
Bất quá anh còn chưa bắt đầu cô đã khóc, đợi lát nữa cô sẽ khóc càng lợi hại hơn.