Nghe đồn ở huyện Đồng có một vị quan tên gọi Đức Khiêm, người xứng như tên vừa tài giỏi lại khiêm tốn đức độ nghiêm minh. Dân chúng trong huyện rất yêu mến vị quan huyện này bởi lẽ người nọ vừa hiền l …
Nghe đồn ở huyện Đồng có một vị quan tên gọi Đức Khiêm, người xứng như tên vừa tài giỏi lại khiêm tốn đức độ nghiêm minh. Dân chúng trong huyện rất yêu mến vị quan huyện này bởi lẽ người nọ vừa hiền lành lại nhã nhặn chẳng nói nặng ai câu nào, trong mắt dân chúng huyện Đồng, quan huyện của họ dù làm gì cũng hiền từ nhã nhặn trên môi lúc nào cũng một nụ cười nhẹ phơn phớt. Hình tượng ấy đã khắc sâu trong tâm trí người dân nơi đây cho đến khi họ thấy được quan huyện hai mắt đỏ ngầu khóc nấc lên ôm chặt một cô gái chẳng còn hơi thở trong lòng...Dân chúng tò mò cố gắng nhìn xem người trong lòng quan huyện là ai....?
Trong thoáng chốc chỉ còn lại hơi thở mỏng manh, Vân Nguyệt nằm trong vòng tay nóng hổi run rẩy của quan huyện Đức Khiêm, mỉm cười...
Cô gái ngừng thở, dân chúng huyện Đồng lại nghe quan huyện thất thần lẩm bẩm : " Đừng bỏ tôi...Nguyệt à..."