“Dì ơi, đây chính là chiếc máy ghi âm mà con tìm kiếm bấy lâu nay…”
Trong phòng khách, Tần Tuyết Nhi mỉm cười, ngồi xổm trước bàn cà phê mở quà: “Con cũng mua rất nhiều đĩa nhạc nhẹ, đặc biệt là cho em trai nghe nhạc trong lúc dưỡng thai, nói không chừng sau này em ấy sẽ có thiên phú về âm nhạc.”
Bách Lệ ngồi trên sô pha sờ vào cái bụng có hơi nhô ra của mình, tâm tình rất tốt vì hai từ "em trai" của Tần Tuyết Nhi.
Nhưng trong lòng cô ta thực sự không thích Tần Tuyết Nhi. Mười sáu tuổi Tần Tuyết Nhi đã có thân hình mảnh khảnh, thành tích xuất sắc, đa tài lại còn có thể múa ba lê giỏi.
Bách Lệ lo lắng rằng cô ta sẽ không thể so sánh được với Tần Tuyết Nhi nếu lỡ sinh ra một đứa con gái.
“Dì cũng có quà cho Tuyết Nhi.” Bách Lệ mỉm cười mở túi, lấy ra một chiếc hộp nhung hình chữ nhật, trong đó có một chiếc vòng tay kim cương: “Làn da của Tuyết Nhi vừa trắng trẻo vừa thanh tú, thích hợp nhất với loại trang sức sáng bóng này..."
"Đẹp quá, cảm ơn dì."
Tần Tuyết Nhi nhận lấy món quà, đồng thời đưa ánh mắt liếc nhìn sang người đàn ông không quan tâm đến sự việc ở bên cạnh. Hắn đang cầm điều khiển từ xa để chuyển chương trình từ kênh giáo dục mầm non sang tin tức thời sự.
Cha cô ngoài sở hữu vẻ ngoài ưa nhìn và thường xuyên tập thể dục thì không khác gì những người đàn ông đã có gia đình khác.
Hắn thờ ơ với gia đình và việc chăm sóc con cái, chạy qua chạy lại giữa phụ nữ và công ty, sẵn sàng bố thí hai đứa con cho bất cứ ai khiến mình vừa lòng.
Tần Tuyết Nhi biết cha mình là người lạnh lùng ích kỷ, dù sao cô cũng là con gái của hắn, quan sát hắn nhiều năm như vậy, đương nhiên cô biết rất nhiều về hắn, nhìn thấu tâm hồn chưa hoàn thiện của hắn dưới bề mặt hoàn mỹ.
Cô cũng tin rằng cha mình thực ra không có nhiều mong muốn kết hôn, sinh con nên chắc chắn Bách Lệ đã suy nghĩ rất nhiều khi lợi dụng cô.
Nếu sau này Bách Lệ tiếp tục đặt suy nghĩ này vào việc quản lý mối quan hệ gia đình giữa các con và cha cô trong tương lai, Tần Tuyết Nhi biết chắc rằng cô chắc chắn sẽ thất bại, thậm chí mất cả người cả của đều không còn.
Suy cho cùng, mối quan hệ của cô và cha thực ra cũng nhẹ như nước, họ chỉ là người quen dưới một mái nhà, Tần Tuyết Nhi không ngạc nhiên khi cha cô thậm chí còn không biết cô đang học cấp ba hay cấp hai.
Cô không quan tâm cha cô thích ai, nhưng tiền của cha cô phải thuộc về một mình cô.
Tần Tuyết Nhi trở lại phòng, bên ngoài, Bách Lệ đang nịnh nọt nắm tay Tần Duật Xuyên, để hắn cảm nhận được thai nhi chuyển động.
Cảm giác nguy cơ càng ngày càng mạnh, Tần Tuyết Nhi đã hạ quyết tâm.
Cô muốn quyến rũ cha mình!