Chương 8 (H)

"Hức hức..."

Hồi lâu sau Tống Hàn mới kịp phản ứng, hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt thành nắm đấm, yếu ớt đấm vào vai nam nhân, đáng tiếc chút sức lực này tựa hồ như đang tán tỉnh.

Tần Tự Ninh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, nhẹ nhàng vuốt ve, tiếp đó anh chuyển sang công kích mạnh mẽ, chiếc lưỡi to của nam nhân luồn vào trong miệng nhỏ của cô gái, tuỳ ý trêu trọc chiếc lưỡi của cô.

Khoang miệng bị anh rể xâm chiếm khiến Tống Hàn không thể mở lời, chỉ đành nghẹn ngào nức nở.

Tống Hàn cảm thấy hạ thân mình lầy lội nước, toàn thân nóng bừng không còn chút sức lực nào, anh rể cắm mυ"ŧ môi cô đau đến mức cô không thể động đậy, chiếc lưỡi nhỏ của cô bị anh rể không ngừng mυ"ŧ lấy, nước miếng không kìm được mà chảy dài xuống khóe môi.

"Anh rể..."

Đến khi cô gần như không thở nổi, Tần Tự Ninh rốt cuộc cũng buông ra, Tố Hàn toàn thân mềm nhũn ngã vào trong lòng anh, giọng nói như muốn khóc, vội vàng há cái miệng sưng đỏ để thở “Anh rể, sao lại thế này? Hàn Hàn không thích làm vậy?"

Dươиɠ ѵậŧ Tần Tự Ninh như sắp nổ tung, anh dùng cánh tay dỗ dành cơ thể đang run rẩy của cô gái “Thật xin lỗi, Hàn Hàn, là do em quá đẹp, anh rể nhịn không được, thật xin lỗi. .."

Anh kéo bàn tay nhỏ bé của cô gái ấn vào đũng quần mình "Sờ đi, anh rể bị em làm cho cứng lên rồi, anh không phát tiết được, đau quá."

Tống Hàn cảm giác được trong lòng bàn tay có một cây gậy vừa dày vừa dài, vừa cứng vừa nóng, cô vội vàng rút tay về “Anh rể, đừng. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ."

Nhìn cô gái thanh tú mềm mại trước mặt, Tần Tự Ninh sao có thể để cô nói không, anh lại một lần nữa hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, đẩy cô ngã xuống sô pha.

"Ngoan……"

Mặt Tống Hàn vì bị hôn mà đỏ ửng lên, thân thể bị anh rể đè xuống, cây gậy cứng rắn của anh rể ấn vào nơi tư mật của cô khiến cô muốn hét lên, cô dùng hai bàn tay nhỏ bé ấn chặt trên ngực anh rể, nhưng cho dù cô đã cố hết sức đẩy anh ra thì cơ thể anh vẫn không chút xê dịch, l*иg ngực của người đàn ông cũng cứng rắn, tỏa ra hơi nóng thiêu đốt, khiến cơ thể Tống Hàn ngứa ngáy.

Tần Tự Ninh men theo cái miệng nhỏ nhắn của cô em vợ rồi hôn lên má, lên cổ cô, nụ hôn nóng bỏng ướŧ áŧ khiến cô gái bất lực, chỉ có thể nức nở cầu xin anh “Anh rể, đừng anh... đừng làm thế... ưm ưʍ..."

Tần Tự Ninh thành thục cởi váy ngủ và qυầи ɭóŧ của cô gái ra, dùng bàn tay to chạm vào giữa hai chân cô, ngón tay anh chậm rãi kéo ra từ âʍ ɦộ nhỏ cả cô những sợi chỉ bạc nhớp nháp.

Tống Hàn sợ tới mức hai chân kẹp chặt "Anh rể, nơi đó anh không được sờ..."

"Anh rể cứng đến nỗi không thoải mái" Tần Tự Ninh vùi mặt vào cổ cô gái "Hàn Hàn ghét bỏ anh rể sao? Giúp anh rể một chút?"

Giọng nam khàn khàn gợi cảm du͙© vọиɠ phả vào bên tai, Tống Hàn sợ hãi nhắm chặt hai mắt, nhún vai không dám nói.

Khóe môi Tần Tự Ninh cong lên, dùng ngón tay xấu xa của anh bắt đầu tìm âm hạch của cô gái ẩn giấu trong môi âʍ ɦộ hồng hào, đầu ngón tay thô ráp của anh ma sát trêu trọc miệng lỗ huyệt non nớt, ngón giữa đâm vào trong lỗ nhỏ chật hẹp, rút ra một dòng nước mật.

"A... anh rể, đừng làm như vậy... ưʍ..."

Thân thể Tống Hàn bị kí©h thí©ɧ, hai tay run rẩy ôm lấy cổ nam nhân, hai bắp chân yếu ớt nhấc lên quấn lấy eo rắn chắc của Tần Tự Ninh nhưng sau đó lại xấu hổ mà vội vàng buông ra, hai chân đáng thương run rẩy không có điểm tựa cuối cùng lại chỉ có thể kẹp chặt thân thể nam nhân.

"Anh rể..."

Một cảm giác kɧoáı ©ảʍ khó tả lan khắp tứ chi, Tống Hàn hừ một tiếng ngọt ngào, hốc mắt ươn ướt, thân thể cũng chủ động dán vào thân thể cường tráng của nam nhân, vùиɠ ҡíи ngứa ngáy trống rỗng, ngón tay thô ráp cứng rắn của anh rể đút vào bên trong mới khiến âʍ ɦộ có chút thoải mái hơn.

“Có sướиɠ không?” Tần Tự Ninh dùng bàn tay to sờ lên khuôn mặt nóng ẩm của cô gái “Anh rể làm em rất thoải mái sao?”

Tống Hàn xấu hổ cúi đầu vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào ngực anh rể, âʍ ɦộ không chịu được co thắt, phun ra từng ngụm lớn mật nước.

“Anh rể chịu không nổi nữa rồi” Tần Tự Ninh rút ngón tay ra, thay vào đó là dươиɠ ѵậŧ đã cứng rắn như chày sắt từ lâu, cắm vào hoa huyệt của cô gái “Hàn Hàn ăn dươиɠ ѵậŧ cả anh rể cũng cảm thấy thoải mái chứ?"

Cây gậy to như lửa cắm vào giữa chân cô, mạnh mẽ nhét vào trong âʍ ɦộ nhỏ, Tống Hàn còn đang thở hổn hển sau dư vị của kɧoáı ©ảʍ, cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ to lớn của người đàn ông, cô sợ hãi giãy giụa, run rẩy cúi đầu khóc nức nở "Không được, anh rể không được, chúng ta không thể như vậy, anh rể..."

Vật đó của anh rể lớn như vậy, to hơn ngón tay mấy lần, lại có thể động đậy, nhảy nhót trong đó, khiến Tống Hàn rất sợ hãi.

Tiếng em vợ nũng nịu cầu xin làm toàn thân Tần Tự Ninh mềm nhũn, hắn đè lên thân thể Tống Hàn, thanh âm khàn khàn nói "Ngoan, anh rể không đâm vào sâu trong âʍ ɦộ, anh sẽ không làm đau em, để anh rể xuất tinh, được không?"

Vừa nói anh ta vừa nhún người để dươиɠ ѵậŧ mình ngoáy ngoáy trong âʍ ɦộ non nớt của cô gái nhỏ.