Chương 3

Quách Thiên Kha nhảy xuống khỏi ghế máy tính, dùng chân trần giẫm lên sàn gỗ, đi theo cô ra phòng khách, nụ cười tràn đầy năng lượng của cô gái nhỏ giống như ánh mặt trời mùa đông ấm áp khiến người ta cảm thấy thoải mái từ trong ra ngoài.

"Hương dâu tây em muốn, chị còn mua cho em khoai tây chiên và sữa nữa." Những đồ ăn vặt bình thường nhất trong mắt em họ cô lại là món ngon nhất.

"Chị họ thật tốt ~" Quách Thiên Kha cầm một túi khoai tây chiên lớn trên tay, tay phải cầm một que kem, rúc vào trong vòng tay Lăng Xuân Phong, Quách Thiên Kha dáng người nhỏ nhắn, cằm của cô áp sát vào ngực chị họ, may mắn là có hàng rào áo ngực, nếu không hai chấm nhỏ trên ngực sớm muộn gì cũng bị cọ cứng.

Lăng Xuân Phong cất những que kem còn lại vào tủ đông tủ lạnh, xách túi đồ ăn vặt còn lại trở về phòng với Quách Thiên Kha, để cô ngồi trước máy tính chơi game, còn mình ngồi trên giường chơi điện thoại di động.

"Chị họ, chơi trò chơi với em.” Quách Thiên Kha giẫm lên mép ghế, hai chân đan vào nhau, giống như đang chơi xe đạp trẻ em, vặn eo lái chiếc ghế xoay trái xoay phải, khiến ai nấy nhìn vào cũng phát hoảng.

Lăng Xuân Phong vội vàng đặt điện thoại xuống, đi tới bên cạnh cô, vừa khéo léo cầm lấy con chuột, vừa mở trang web hỏi: "Vẫn đang chơi xx99?" Mặc dù tuổi thật của Quách Thiên Kha đã đến tuổi trung học, nhưng tuổi tinh thần của cô lại luôn là 9 tuổi, đối với một đứa trẻ chín tuổi, xx99 là nền tảng dễ tiếp cận nhất với nhiều trò chơi phong phú.

"Vâng!" Quách Thiên Kha gật đầu hai lần, cô thích chơi trò chơi với chị họ, một trò chơi cho hai người.

"Chị họ, sao chị lại đứng?", cô hỏi, nhìn Lăng Xuân Phong ở bên cạnh.

"Chiếc ghế còn lại bị hỏng, chị vẫn chưa sửa nó.” Lăng Xuân Phong đã độc lập về tài chính từ lâu, cô dựa vào chính bản thân mình, làm công việc vẽ thuê kiếm tiền, thuê một căn nhà hai phòng, vì cô sống một mình nên tất cả các loại đồ đạc không mua sắm nhiều, một chiếc ghế khác bị hỏng, hiện tại chỉ còn một chiếc ghế ngồi máy tính.

"Vậy thì chị ngồi với em đi.”

"Cái này ....." Lăng Xuân Phong nhìn khu vực ghế máy tính của mình, ngượng ngùng trả lời: "Có hơi chật chội."

Quách Thiên Kha bĩu môi, phồng má lên, đứng dậy ấn Lăng Xuân Phong lên ghế, sau đó tự mình ngồi lên đùi cô, "Chị họ ôm em, ngồi xuống đi."

Quách Thiên Kha có thể thản nhiên ngồi ở tư thế này, cái mông nhỏ vừa ấn vào côn ŧᏂịŧ mềm mại đã khiến Lăng Xuân Phong đột nhiên hưng phấn, sống lưng vốn thả lỏng lập tức thẳng lên, Quách Thiên Kha đầu óc có vấn đề, làm sao cô có thể hiểu được nỗi khổ của người lớn!

Nếu cứ tiếp tục như thế này, thật sự sẽ đi sai.

Lăng Xuân Phong ôm lấy vòng eo gầy gò của cô, di chuyển thân thể về phía sau, tránh xa cái mông của cô. Lăng Xuân Phong biết động tác của cô sẽ trực tiếp khiến tiểu công chúa không vui, sẽ cảm thấy chị họ không tốt với mình, quả nhiên là thế: "Chị đang làm gì vậy~ Chị đang làm gì vậy!”

Mông cô run lên, vô tình xoa xoa côn ŧᏂịŧ của Lăng Xuân Phong, côn ŧᏂịŧ vốn đã mềm lại có xu hướng hồi sinh, nếu không phải Lăng Xuân Phong cố gắng kiềm chế bản thân, cô sợ rằng cô sẽ trực tiếp làm ra sai lầm!

"Ai da, tổ tông, đừng gây chuyện!" Lăng Xuân Phong mồ hôi đầm đìa.

"Tổ tông cái gì mà tổ tông! Thiên Thiên là em họ của chị!" Cô quay đầu trừng mắt nhìn Lăng Xuân Phong phía sau, lại nói với đối phương: "Nếu chị không đẩy em ra nữa, em sẽ không gây chuyện."

Vừa nói, cặp mông nhỏ của cô vừa di chuyển về phía đáy quần của Lăng Xuân Phong, còn vặn vẹo một cái.

"Em ngồi ra xa chút.”

"Em không muốn! Ngồi như thế thật không thoải mái!"

Lăng Xuân Phong không thể cự tuyệt cô, cho nên đành phải làm theo nguyện vọng của cô, hy vọng lúc chơi game, cô có thể đánh lạc hướng bản thân khỏi cơn nứиɠ.

"Được rồi, được rồi, tất cả đều tùy em, bây giờ chơi người rừng xx lúc trước hay như thế nào?" Là một trò chơi giải đố hai người chơi cổ điển, Quách Thiên Kha cũng rất thích nó, nhưng họ chỉ mới vượt qua một vài cấp độ, hiện tại có hơi bế tắc.

"Được, chúng ta chơi đi!"

Lăng Xuân Phong vòng một tay qua eo Quách Thiên Kha đặt lên bàn phím, khống chế nhân vật áo đỏ trong game, Quách Thiên Kha thích người áo xanh buộc tóc đuôi ngựa, hai người bọn họ phối hợp với nhau, trong thời gian đó Quách Thiên Kha bị phạm sai lầm dẫn đến bỏ mạng, bản thân cô cũng có chút tức giận với thao tác của chính mình, đôi mắt cô đỏ hoe, giống như một con thỏ nhỏ, Lăng Xuân Phong an ủi, ở bên cạnh khích lệ cô, lúc qua ván thành công, Quách Thiên Kha đang ngồi trên người cô không khống chế được mà nhảy lên vui vẻ, lắc eo.

Quách Thiên Kha thì vui rồi, nhưng Lăng Xuân Phong bị biến làm cái ghế hình người, lại không được thoải mái lắm.