Thẳng thắn mà nói thì khi mới nhận công việc phía trên sắp xếp, anh ấy đã vô cùng bài xích. Long Cảnh Minh đã làm việc trong giới này nhiều năm, đã có mối quan hệ và khả năng của riêng mình, anh ấy cũng sẽ không thay đổi dự định ban đầu của mình chỉ vì một câu nói của người khác. Nghệ sĩ mà anh ấy dẫn dắt đều là những người bản thân anh ấy cho rằng có tiềm lực, là người anh ấy có thể nhìn trúng.
Nhưng khi hàng chồng thông tin và từng mẫu lý lịch về Chu Y Hàn được đặt trước mặt anh ấy, Long Cảnh Minh biết rằng cho dù thế nào đi nữa thì anh ấy cũng không thể từ chối công việc này.
Sau khi thực sự hiểu rõ Chu Y Hàn, Long Cảnh Minh cũng không quá bài xích sự sắp xếp công việc này nữa. Anh ấy coi đây là nghệ sĩ cuối cùng mình dẫn dắt trước khi nghỉ hưu, coi như tìm lại cảm giác hồi còn dẫn dắt người mới.
Trong khoảng thời gian gần đây, do Chung Ngâm bận công việc nên không ở nhà nên Chu Y Hàn đã nghĩ đến việc mời Long Cảnh Minh dùng bữa. Sau khi nghĩ tới nghĩ lui, tự cảm thấy ăn đồ ăn ở nhà hàng bên ngoài còn không bằng tự tay mình làm, vì vậy nên cô đã mạnh miệng mà không biết ngại nói với Long Cảnh Minh: "Anh Long, em xin hân hạnh mời anh hôm nay anh đến nếm thử tay nghề nấu ăn của em được không?”
Long Cảnh Minh nghe vậy thì mỉm cười: "Sao, em biết nấu ăn à?”
Chu Y Hàn nói: "Mặc dù không thể so sánh với đầu bếp ba sao Michelin gì đó, nhưng khỏi phải nói tài nấu nướng của em ai đã ăn rồi đều sẽ khen ngon.”
"Nếu đã nói như vậy, anh lại muốn nếm thử xem sao.”
Long Cảnh Minh cũng không làm mất đi sự tự tin này của Chu Y Hàn: "Nhưng gần đây anh có chút bận rộn. Đợi sau khi đoạn thời gian này kết thúc, anh lại nếm thử tay nghề của em sau cũng không muộn.”
"Được rồi, em chỉ đợi câu này của anh Long thôi.”
Nhìn dáng vẻ hoạt bát và tinh thần phấn chấn của Chu Y Hàn, Long Cảnh Minh bật cười: "Gần đây anh đang xem xét một vài kịch bản, anh đã chọn thử nhưng không thấy bộ nào đặc biệt phù hợp.”
Chu Y Hàn nghe vậy thì đôi mắt sáng bừng.
Long Cảnh Minh nói: "Nếu em có thể chấp nhận thì chúng ta có thể bắt đầu thử sức với những vai nữ hai trước và cố gắng tiếp xúc với một số bộ phim truyền hình chế tác lớn.”
Chu Y Hàn cố kìm nén nội tâm đang vui mừng khôn xiết, nói: "Anh Long, mọi chuyện nghe theo sự sắp xếp của anh là được rồi.”
Không khoa trương chút nào khi nói hiện giờ Long Cảnh Minh gần như là một trong những người Chu Y Hàn tín nhiệm nhất. Chu Y Hàn cảm thấy bôn ba nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng tìm được một đôi cánh che chở cho mình.
Mỗi khi Long Cảnh Minh đến xem lớp học diễn xuất của Chu Y Hàn, cô luôn có thể nhớ tới khi còn học tiểu học, lúc đó chiều nào bố cô sẽ đến đón cô từ trường về nhà.
Công ty giải trí Tinh Nhất không thiếu tài nguyên dưới tay, muốn nâng đỡ một Chu Y Hàn không hề khó. Nhưng với tư cách là một công ty, ít nhiều gì cũng phải cân nhắc lợi ích. Nếu như Chu Y Hàn có thể trở thành một nữ nghệ sĩ nổi tiếng thì kết quả sẽ là vẹn toàn đôi bên.
Vì thế mà Long Cảnh Minh cũng đã nghĩ đến việc đưa Chu Y Hàn đi tham gia một chương trình tạp kỹ.
Chương trình tạp kỹ đó chính là loại chương trình mà trước đó Cung Tư Niên đã nói với Chu Y Hàn và Chu Y Hàn tỏ ra rất hứng thú.
Biết Chu Y Hàn đang nghĩ gì, Long Cảnh Minh gật đầu:
"Nếu đã muốn tham gia thì đi chơi một chút cũng được.
Mấy vị đạo diễn tham gia chương trình đó anh đều quen biết, đến lúc đó anh có thể dẫn em đi xem xem cách họ chỉ đạo quay phim ngay tại chỗ.”
Có thể nói trong khoảng thời gian này, sinh hoạt của Chu Y Hàn mỗi ngày rất phong phú. Tuy rằng chưa bắt đầu công việc, nhưng mỗi ngày học khóa diễn xuất đã khiến cô cảm khái rằng diễn xuất trước đây của mình thật khó coi.
Sau nửa tháng học, cô giáo Lăng Hương Vi cũng hết lời khen ngợi Chu Y Hàn.
Lăng Hương Vi thậm chí còn vỗ ngực nói với Chu Y Hàn:
"Chỉ cần em làm việc chăm chỉ, sau này nhất định sẽ có chỗ đứng trong giới này, kể cả ảnh hậu cũng không phải là vấn đề.”
Những lời này quả thật làm Chu Y Hàn thấy được sủng ái mà lo sợ.
Mọi thứ dường như đang diễn ra theo chiều hướng tốt nhất. Trong khoảng thời gian này, cùng với sự nổi tiếng của bộ phim “Như thiêu như đốt” thì độ nổi tiếng của Chu Y Hàn dường như càng ngày càng tăng. Long Cảnh Minh còn nói với Chu Y Hàn rằng có một tạp chí hạng hai muốn tìm cô để chụp ảnh bìa, thời gian ấn định vào cuối tháng sau.
Vào buổi tối, Chu Y Hàn đang vùi đầu trong ổ nhưng cô vẫn không quên mở sổ ghi chép của chính mình ra để ôn lại bài cũ. Cô vô cùng trân trọng tất cả những gì mình đang có hiện tại, nhưng giờ nào khắc nào cũng không tránh khỏi lo được lo mất.
Có đến vài lần, mỗi khi sự nghiệp của cô có chút khởi sắc thì lại có một trở ngại nào khác khiến cô không thể tiếp tục nghiêm túc làm việc.
Chu Y Hàn rất sợ, loại chuyện này sẽ lặp lại những sai lầm tương tự.
Giác quan thứ sáu của con người là cái gì đó rất thần kỳ.