Trong quán cà phê yên tĩnh, Chu Y Hàn và Bối An Kỳ ngồi mặt đối mặt.
Bối An Kỳ thấy Chu Y Hàn vẫn mặc bộ đồ lúc sáng, hoàn toàn khác với trước đó chính là, giày cao gót đã đổi thành một đôi dép lê.
Bác sĩ riêng đang kiểm tra chân cho Bối An Kỳ.
Vấn đề không lớn lắm, nhưng Bối An Kỳ vẫn làm ầm ĩ: "Cái gì mà không thành vấn đề! Tôi đau chết rồi! Chắc chắn chân tôi gãy xương rồi! Tôi muốn đến bệnh viện! Rốt cuộc anh có biết khám bệnh hay không đấy!”
Bác sĩ riêng nói với Bối An Kỳ: "Đến bệnh viện xem cũng được, đi làm kiểm tra chi tiết.”
Bối An Kỳ vừa định nói cũng được, nhưng ngẩng đầu thấy Chu Y Hàn ở phía đối diện mình, vì thế hai tay ôm ngực, vẻ mặt cao ngạo nói: "Không sao, chân của tôi có thể chịu được.”
Bác sĩ tư nhân nhíu nhíu mày: "Cô Bối, cô chắc chắn không có việc gì sao?”
"Không có việc gì!”
Bối An Kỳ rất xứng với cái danh cô chủ, cô ấy là em họ của Đoạn Trác Hữu, từ nhỏ đã ngậm thìa vàng.
Cô ấy tiến vào giới diễn viên chỉ vì ưa thích cá nhân, hơn nữa trong nhà có tài nguyên, bản thân cũng có thiên phú, có thể làm chị đại trong giới căn bản không phải vấn đề lớn gì.
Chu Y Hàn ngồi ở trên ghế sofa, một tay chống cằm nhìn Bối An Kỳ.
Cô phát hiện càng nhìn Bối An Kỳ, càng bái phục chị đại này, càng cảm thấy không thể tin được.
Riêng về Bối An Kỳ trước màn ảnh và Bối An Kỳ sau màn ảnh quả thực là hai người cách một trời một vực.
Chính bởi vì như vậy, cũng thể hiện Bối An Kỳ không hề tầm thường.
Mấy năm nay Bối An Kỳ nhận được vô số giải thưởng điện ảnh và truyền hình, rất nhiều người đều nói sau lưng cô ấy có kim chủ, hiện tại xem ra, kim chủ lớn nhất chính là cô ấy rồi.
Thẳng thắn mà nói, khi Chu Y Hàn biết Bối An Kỳ là em họ của Đoạn Trác Hữu, trong lòng cũng thoải mái không ít, hình như cũng sung sướиɠ không ít.
Cô không biết vì sao mình lại cảm thấy sung sướиɠ, thậm chí nhìn Đoạn Trác Hữu cũng thuận mắt hơn rất nhiều.
"Làm quen lại một lần nữa, chị Bối Bối, tôi là Chu Y Hàn.”
Vẻ mặt Chu Y Hàn thân thiết nở nụ cười.
Bối An Kỳ mở mắt, vẻ mặt khinh thường: "Đừng lôi kéo làm quen với tôi, nói cho cô biết, lôi kéo làm quen cũng không có tác dụng. Cô đừng tưởng rằng chút kỹ xảo ấy có thể lừa được anh Trác Hữu, nhưng cô không lừa được tôi đâu.”
Chu Y Hàn lại một lòng muốn học kỹ năng diễn xuất của Bối An Kỳ, hỏi: "Chị Bối Bối, tôi đã xem rất nhiều lần bộ cung đấu chị đóng, cả kết cục khi chị hắc hóa đêm hôm trước nữa, tôi xem hoài không chán, tôi rất thích xem chị diễn.”
Bối An Kỳ không ăn nổi bộ dạng này của Chu Y Hàn:
"Người thích tôi nhiều lắm, tôi không thiếu một người như cô!”
Lúc đang nói, lại nghe có người chào hỏi Bối An Kỳ: "Tiểu Bối, cô tới rồi!”
Là Long Cảnh Minh.
Long Cảnh Minh mặc bộ đồ thể thao, giày thể thao, trong tay cầm cái điện thoại, thoạt nhiên nhìn liền thấy giống doanh nhân thành đạt.
Anh ấy cao 1m7, dáng người tầm trung, chăm sóc không hề tồi, xem ra cũng rất hòa nhã dễ gần.
Chu Y Hàn hơi khẩn trương đứng dậy, lễ phép chào hỏi Long Cảnh Minh: "Xin chào anh Long, tôi là Chu Y Hàn.”
Long Cảnh Minh cười gật đầu với Chu Y Hàn: "Y Hàn, cô tới bao lâu rồi?”
Anh ấy nói xong dơ tay nhìn đồng hồ: "Thời gian chúng ta hẹn là hai giờ, giờ mới một rưỡi.”
Chu Y Hàn cười nói: "Sợ muộn, cho nên đến sớm một chút.”
Long Cảnh Minh luôn có hảo cảm với người đúng giờ.
Nhưng Bối An Kỳ ở bên cạnh lại híp mắt, vẻ mặt khó chịu.
"Chú Long, chú muốn ký hợp đồng với người này sao?”
Hai tay Bối An Kỳ ôm ngực, vẻ mặt kiêu ngạo hỏi.
Long Cảnh Minh gật gật đầu: "Chuyện này cũng không cần che giấu gì, nếu không có gì bất ngờ xảy ra sau này tôi sẽ dẫn dắt Y Hàn.”
"Tôi không đồng ý!" Bối An Kỳ nhíu mày: "Trong tay chú đã dẫn dắt hai người rồi!”
Long Cảnh Minh nói: "Đúng là như vậy, cô và Ký Khâu đều đã là nghệ sĩ rất chuyên nghiệp rồi, sau này trợ lý sẽ đại diện tôi đi theo hai người.”
Bối An Kỳ vừa nghe, mắt càng mở to: "Cái gì! Ý của chú là, sau này chú tự dẫn dắt cô gái này!”
Chu Y Hàn cũng bởi vì Bối An Kỳ nói mới phản ứng kịp, cô khéo léo mở mắt nhìn, quả thực là vừa mừng vừa lo.
Long Cảnh Minh nói: "Đúng, không sai.”
***
Thậm chí Chu Y Hàn đã ký xong hoàn tất, vẻ mặt Bối An Kỳ vẫn không dám tin.
Ký hợp đồng đơn giản hơn so với trong tưởng tượng của Chu Y Hàn, trước kia cô chỉ biết qua hợp đồng công ty đại diện khác, cảm thấy công ty giải trí Tinh Nhất đưa ra điều kiện rất ưu đãi.
"Chắc chắn anh Trác Hữu bị con hồ ly tinh này mê hoặc!
Sao anh ấy có thể làm ra quyết định hoang đường như vậy! Để chú Long là tiền bối trong ngành dẫn dắt cô? Chu Y Hàn cô là cái thứ gì!”
Nào ngờ, Bối An Kỳ vừa mới dứt lời, phía sau liền vang lên giọng nói lạnh lùng của Đoạn Trác Hữu: "Bối An Kỳ.”
Bối An Kỳ ngẩn ra, như bị điểm huyệt đứng im tại chỗ.
Cô ấy biết tính của Đoạn Trác Hữu, biết đây đã điểm cuối liền dừng lại. Nếu cô ấy nói năng lỗ mãng, chắc sẽ không chịu nổi nữa.
Tầm mắt Chu Y Hàn xẹt qua Bối An Kỳ, nhìn về phía Đoạn Trác Hữu đứng sau lưng cô ấy.