Chương 27

Tùy tiện click mở bình luận, rất nhiều bình luật đều là tức giận bất bình:

"Nam chính có lẽ là có bệnh, tại sao lại chọn ở bên nữ chính?”

"Nhân vật nữ chính thật sự quá giả tạo!”

"Tôi còn thích cô em gái yên lặng làm bạn ở người nam chính kia hơn.”

"Chu Y Hàn là kho báu.”

Nhưng nói đến thì thật sự rất kỳ lạ, mặc dù đánh giá của Chu Y Hàn trên mạng cái gì cũng tốt đẹp, nhưng lại không có một đạo diễn hay nhà làm phim nào gọi điện thoại cho Chu Y Hàn nhận bộ mới.

Đêm công chiếu chính thức của bộ《Như thiêu như đốt》, tên của Chu Y Hàn đã từng lên hot search trong một thời gian ngắn ngủi, nhưng cũng chỉ trong vài phút, sau đó không tìm được người này.

Đối với tình cảnh Chu Y Hàn gặp phải, Tưởng Thỏa cũng bày tỏ rất đồng cảm.

Tưởng Thỏa: "Tớ có quen biết một nhà làm phim, vừa lúc anh ta có một bộ phim vườn trường, cậu có hứng thú không?”

Chu Y Hàn: "Chị Thỏa Thỏa muốn thới thiệu giúp em sao?”

Tưởng Thỏa: "Chỉ cần cưng muốn diễn, bây giờ chị lập tức gọi điện thoại cho đối phương!”

Chu Y Hàn: "Chị Thỏa Thỏa đại ân đại đức*, xem ra em chỉ có thể lấy thân báo đáp!”

*大恩大德 có lòng tốt và ân tình sâu sắc.

Tưởng Thỏa: "Lêu lêu lêu.”

Tưởng Thỏa: "Cưng muốn gả cho chị, chị cũng không cưới đâu!”

Không lâu sau, Tưởng Thỏa đã đưa phương thức liên lạc của vị nhà làm phim kia cho Chu Y Hàn, đối phương cũng tỏ ý muốn gặp cô trước khi đưa ra quyết định cuối cùng.

Chu Y Hàn đương nhiên là không có vấn đề gì, vốn dĩ đây đều là quy trình.

Thỏa thuận thời gian gặp mặt là buổi tối, bởi vì đối phương đang ở nơi khác, nhưng buổi tối sẽ trở về vì có một buổi xã giao, có thể dành chút thời gian gặp mặt Chu Y Hàn.

Chu Y Hàn nghe được hai chữ xã giao, trong lòng đã cảm thấy có chút không ổn, nhưng xem tình hình hiện tại, cô cũng không có nhiều lựa chọn.

*****

Địa điểm được thỏa thuận là ở một câu lạc bộ thành viên.

Vì để có thể sát với hình tượng học sinh phim vườn trường, Chu Y Hàn đã trang điểm thành một cô gái trẻ trung, còn ăn mặc rất nữ tính.

Vừa nhìn thực sự rất giống một học sinh cấp ba.



Ngay cả Chung Ngâm cũng không nhịn được mà vỗ tay:

“Chu Y Hàn, đôi tay này của cậu thật sự rất tuyệt, có thể xuống bếp nấu cơm, còn có thể biến thứ tầm thường thành một thứ tuyệt vời!”

Chu Y Hàn vừa nghe đã thấy không ổn: “Cậu nói ai là thứ tầm thường?”

Chung Ngâm rất vui mừng.

Vì để tạo một ấn tượng tốt cho đối phương, nên Chu Y Hàn đã đến câu lạc bộ từ sớm.

Nhưng thật không may, bởi vì là hệ thống thành viên, cô không vào được, chỉ có thể đợi ở bên ngoài một mình.

Rảnh rỗi không có việc gì, Chu Y Hàn bắt đầu chơi điện thoại như thường lệ. Cô click mở ứng dụng mạng xã hội cần vượt tường kia, thình lình thấy Presumptuous đã trả lời tin nhắn của cô một giờ trước: "Xin hỏi, bây giờ anh đang ở đâu? Anh có khỏe không?”

Presumptuous: "Vẫn còn sống.”

Chu Y Hàn khó nén lại kích động trong lòng: "A a a a a a!”

Chu Y Hàn: "Cuối cùng anh cũng trả lời tin nhắn của tôi!!!!!!!!!”

Chu Y Hàn: "Anh biết tôi chờ anh vất vả như thế nào không!”

Chu Y Hàn: "Anh lại biết tôi lo lắng cho anh như thế nào không!”

Chu Y Hàn: "Tôi còn vì anh mà đã xảy ra tai nạn!”

Chu Y Hàn: "Còn sống là tốt!”

Presumptuous: "…”

Chu Y Hàn cầm điện thoại nhìn kỹ, khó có thể tin Presumptuous đã thực sự quay lại với cô trong vài giây.

Dù sao cũng không có việc gì, nên Chu Y Hàn liền cầm điện thoại quấy rầy đối phương.

Chu Y Hàn: "Bây giờ anh đang ở đâu?”

Presumptuous: "Cái gì?”

Chu Y Hàn: "Tò mò.”

Chu Y Hàn: "Nước Mỹ? Anh quốc? Canada? Australia?”

Quen biết hai năm, giữa bọn họ vẫn luôn sử dụng tiếng Anh để giao tiếp, cho nên Chu Y Hàn tự nhiên cho rằng nơi anh đang ở là quốc gia sử dụng tiếng anh là tiếng mẹ đẻ.



Presumptuous lại nói: "Tất cả đều không phải.”

Chu Y Hàn thất vọng buồn lòng nghĩ cũng đúng, dựa theo tính cách du ngoạn toàn thế giới của anh, không chừng lúc này đang ở góc xó xỉnh nào đó.

Chu Y Hàn: "Thế anh đang ở đâu vậy?”

Presumptuous: "Tại sao tôi phải nói cho cô?”

Chu Y Hàn: "Hừ!”

Chu Y Hàn: "Kiêu căng cái gì mà kiêu căng!”

Chu Y Hàn: "Thích nói hay không thì tùy anh!”

Chu Y Hàn: "Không nói kéo xuống!”

Chu Y Hàn: "Dù sao không liên lạc ba tháng, ở lòng tôi anh với ** cũng không khác nhau!”

Chu Y Hàn: "Tôi lại cho anh thêm một cơ hội, không nói thì sẽ tuyệt giao!”

Chu Y Hàn: "Cơ hội không thể bỏ lỡ, thời cơ không bao giờ đến lại!”

Năm phút sau.

Presumptuous: "…”

Presumptuous: "Trung Quốc.”

Lúc Chu Y Hàn nhìn thấy đối phương dùng tiếng Anh viết xuống hai chữ Trung Quốc, hoàn toàn sợ ngây người.

Chu Y Hàn: "Thật hay giả?”

Presumptuous: "Giả.”

Chu Y Hàn: "Tôi mặc kệ!”

Chu Y Hàn: "Bây giờ tôi lập tức phải nhìn thấy anh!”

Presumptuous: "Không sợ tôi là người xấu?”

Chu Y Hàn: "Sợ cái gì?”

Chu Y Hàn: "Chẳng lẽ anh sẽ ** sao? “

Presumptuous: "Bây giờ cô đang ở đâu?”