Tên đàn ông béo này chắc hẳn là một đại gia giàu có, toàn thân nồng nặc mùi rượu, ánh mắt hắn ta dịch chuyển từ đùi dần lên trên, vừa nhìn thấy khuôn mặt của Lý Tiểu Mai, hắn ta lập tức ngừng nói, há hốc mồm kinh hãi.
"Tiểu cô nương, tôi không phải là người xấu."
Người đàn ông đột nhiên sắc mặt thay đổi, nếu Lý Tiểu Mai không phải đã nhìn thấy hắn ta trước đó thô lỗ như thế nào, cô nhất định sẽ bị hành động tốt bụng này làm cho bối rối.
"Đứng ở đây có lạnh không? Nào, lấy áo khoác của tôi mà dùng."
Lý Tiểu Mai không cảm thấy dễ chịu hơn trước sự thay đổi của đột ngột của người đàn ông, cô chỉ càng cảm thấy xấu hổ hơn.
"Cám ơn quý khách, chúng tôi có nội quy, không thể lấy đồ của khách."
"Tiểu Mai, em phải suy nghĩ cho kỹ, Cao tổng là cổ đông của khách sạn chúng ta, muốn đưa em đi chơi cũng là cho em mặt mũi, em có thể tan làm trước."
Lý Kinh lạnh nói lạnh lùng sắc bén gay gắt chỉ trích Lý Tiểu Mai.
"Đi đi, đừng dọa tiểu cô nương sợ."
"Mỹ nữ, chúng ta đến quán nước đối diện uống chút cà phê đi, xong việc tôi sẽ đưa em về nhà."
“Nhà em ở đây gần đây à?”
"Em vẫn còn là sinh viên sao? Em... em chắc hẳn là sinh viên Đại học A!"
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, đôi mắt ti hí của người đàn ông béo lóe lên một tia khôn khéo, suy nghĩ một lúc, hắn ta giả vờ nói: "Tiểu Mai, em có muốn cân nhắc việc đi theo tôi không? Nếu em đi theo tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi em."
Lý Tiểu Mai bị hơi thở hôi thối phả ra từ miệng hắn làm cho sắp té xỉu, cuối cùng không nhịn nổi nữa, bất chấp tất cả mà quay đầu đi.
Hành động phản kháng này của cô rõ ràng đã làm tổn thương đến lòng tự trọng của người đàn ông béo, hắn ta lập tức nổi cơn thịnh nộ: "Tôi đã nói tới vậy rồi, đừng có mà không biết điều!"
"Cao tổng, sao vậy, sao lại tức giận đến vậy?" Một giọng nói ôn hòa lạnh lùng vang lên.
Lý Tiểu Mai theo bản năng quay đầu lại, vậy mà lại là cha của Phùng Lộ Lộ, Phùng Lâm.
"Ai đây?"
"Phùng Lâm, anh cũng ở đây à, đây còn không phải là... con gái nhỏ không chịu nghe lời sao?"
Người đàn ông béo rõ ràng vẫn muốn giả bộ đứng đắn, hắn ta chắc hẳn không muốn bộc lộ sự thô lỗ của mình trước mặt bạn bè.
“Ồ” Phùng Lâm nửa tin nửa ngờ gật đầu “Con gái sao”. Nhưng giây tiếp theo, anh cau mày, vẻ mặt hoang mang nói:
"Nhưng sao tôi lại cảm thấy cô gái này quen mắt đến thế? Ta đã từng gặp cháu rồi sao?"
Lý Tiểu Mai liên tục nháy mắt với Phong Phùng, chớp thời cơ, cô nhanh chóng trả lời: "Chú quên rồi sao, cháu là bạn cùng lớp của Lộ Lộ, chúng cháu ở cùng ký túc xá."
Lý Tiểu Mai bỏ qua mối hận thù trước đó, cuối cùng vẫn phải dùng đến cái danh bạn của Phùng Lộ Lộ để là bia đỡ đạn.
"Cháu tên là Lý..."
"Tiểu Mai!"
Cuối cùng vì ở trước mặt Phùng Lâm, tên Cao tổng kia dù miễn cưỡng nhưng vẫn buông tha cho cô.