Nửa người dưới ẩm ướt dính dính khiến Lãnh Dạ cảm giác thực không thoải mái, hắn lần trước mộng xuân đã là mười mấy năm trước, tuổi trẻ khí thịnh thanh thiếu niên luôn dễ dàng sinh ra xúc động, tuy rằng trọng sinh xong hắn lại lần nữa về tới thời kỳ trưởng thành, nhưng dù sao đã trải qua một lần, biết như thế nào ứng phó, hắn hiện tại vẫn là trạng thái cấm dục, ngẫu nhiên có thời điểm chính mình động thủ giải quyết, nhưng rất ít rất ít, nhưng lại đều là làm qua loa.
Viêm Phi tựa hồ cũng đã nhận ra tình cảnh của hắn, vì thế nhếch nhếch khóe môi.
Hai người đều lâm vào trầm mặc quỷ dị.
Chống lại tươi cười sáng tỏ của Viêm Phi, Lãnh Dạ mở miệng nói:“Tôi muốn đổi quần.” Nếu song phương ngươi biết ta biết, vậy không tất yếu che dấu, bằng không sẽ càng xấu hổ.
Viêm Phi gật gật đầu.
Lãnh Dạ xốc lên chăn, xoay người xuống giường.
Hắn toàn thân không có khí lực, thiếu chút nữa không đứng vững, Viêm Phi vội vàng đỡ lấy hắn, sau đó đem hắn ấn trên giường:“Cậu vẫn là trước nghỉ ngơi đi, tôi đi giúp cậu lấy.”
Lãnh Dạ trầm mặc nhìn Viêm Phi đi đến tủ quần áo, giúp chính mình chọn một chiếc qυầи ɭóŧ sạch sẽ, sau đó đưa tới trước mặt hắn.
Nhìn quần áo của mình bị Viêm Phi cầm trong tay, Lãnh Dạ đột nhiên sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, theo lý thuyết hai nam nhân làm loại sự tình này thực bình thường, nhưng Lãnh Dạ lại cảm thấy có điểm khó tiếp thu.
Lãnh Dạ tiếp nhận qυầи ɭóŧ, sau đó cởϊ qυầи dài.
Vừa định cởϊ qυầи lót đã dơ, Lãnh Dạ đột nhiên phát hiện Viêm Phi vẫn nhìn mình.
Cảm giác kỳ quái lại nổi lên, Lãnh Dạ dừng lại động tác, đem quần đã muốn xả đến háng lại kéo trở về, hắn đã sớm đối Viêm Phi mắt điếc tai ngơ nhưng lần này lại có một loại cảm giác khác lúc trước.
“Làm sao vậy?” Viêm Phi hỏi.
Lãnh Dạ nói:“Tôi tắm rửa trước đã.”
“Tôi đỡ cậu tới nhà tắm.” Viêm Phi nói.
“Không cần.” Lãnh Dạ lắc đầu, đẩy hắn ra tự mình đi.
Lãnh Dạ lại đứng lên, sau đó hướng phòng tắm đi qua, cước bộ có chút chậm nhưng vẫn còn có thể đi ổn, lực sát thương của côn điện kia thật đúng là lợi hại, khiến hắn thương nặng như vậy.
Viêm Phi có chút đăm chiêu theo dõi bóng dáng hắn.
Lãnh Dạ đi vào phòng tắm, đóng cửa lại.
Cởϊ áσ, hắn mới phát hiện cần cổ chính mình có quấn băng gạc, phỏng chừng là bị điện giật bỏng, Lãnh Dạ xé mở băng gạc, xem xét một cái miệng vết thương, hoàn hảo không phải thực nghiêm trọng, vì thế yên tâm.
Đem băng gạc một lần nữa quấn tốt, Lãnh Dạ mở ra khóa nước, sau đó tiến vào bồn tắm lớn.
Dòng nước ấm áp dần dần tràn qua thân thể, Lãnh Dạ thế này mới phát hiện chính mình toàn thân đều nóng lên, cũng không phải tại phát sốt, mà là trong lòng vẫn có một ngọn lửa vô hình nào đó.
Dục hỏa.
Hạ thân trong nước dần dần ngẩng đầu.
Nếu là bình thường, loại tình huống này Lãnh Dạ bình thường đều tự động thủ giải quyết, bất quá hiện tại hắn hoàn toàn không có tâm tình đó, hắn nhíu nhíu mày, tắt đi nước ấm.
Nguyên bản nước nóng lại biến lạnh, Lãnh Dạ nhắm mắt lại, cảm giác cổ xúc động kia dần dần bị đè ép đi xuống.
Nước lạnh quả nhiên là tốt nhất “Dập tắt lửa tình”.
Lãnh Dạ thở dài một hơi, tựa vào bồn tắm lớn bên cạnh, bình tĩnh nhìn trần nhà.
Xem ra chính mình gần đây có chút áp lực ……