- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- HE
- Đu CP Đu Đến C Vị Xuất Đạo
- Chương 2
Đu CP Đu Đến C Vị Xuất Đạo
Chương 2
Ngày 16/01/2024
EDIT: Dandan
======
“ Đúng là không giống fans... Chắc là theo không kịp đội hình, rồi bị chen vào nhóm fans..... Phía trước không phải đã ngàn dặn vạn dò không được quá kích động, không cần chế tạo phiền phức cho tổ chương trình, kết quả lại..... Không được, chuyện này không thể bị làm to chuyện được! ”
Cô nàng tóc búi hiển nhiên là nghe theo trạm tỷ chỉ đâu đánh đó: “ Vậy giờ làm sao? ” Những tuyển thủ khác đều đã đi vào trong.
Trạm tỷ suy tư một chút, kéo lại vài cô gái bên người mình, nói rõ tình huống hiện tại cho các cô, các cô gái trộm nhìn thoáng qua Hồ Hồ đang xem điện thoại, rất oán giận nói: “ Tiểu khả ái đều gấp đến đỏ mặt rồi! Cũng không biết là fans nhà ai, không tuân thủ một chút luật lệ nào, liên lụy đến người khác! Nhà chúng ta không giống với các nàng! ”
“ Đúng đúng đúng, đáng yêu như vậy... Khụ, không phải! Gặp chuyện bất bình chúng ta đương nhiên muốn vươn tay tương trợ! ” Cô nàng tóc búi nói.
Mà Hồ Hồ thân là trung tâm của đề tài lại không có chút cảm giác bị theo dõi, chỉ là cảm thấy bên người vốn là chen chúc lại trở nên trống trải một ít.
Ai, móng vuốt vô dụng này sao lại không biết cố gắng như vậy! Thời khắc ôm vai mấu chốt nhất vậy mà chụp mờ! Một viên đường lớn như vậy thế mà mờ!
Hồ Hồ vô cùng đau đớn! Đang suy nghĩ xem phải dùng cách nào để làm tấm ảnh này rõ ràng hơn một chút, liền cảm giác có một cổ lực lượng từ phía sau đánh úp lại, sức mạnh này không ngừng chỉ một chút, đến valy cũng bị đẩy ra ngoài!
Hồ Hồ lảo đảo đi nhanh về phía trước vài bước mới đứng vững lại được.
Hô —— còn may điện thoại bảo bối không quăng ngã! Hồ Hồ đang âm thầm cảm thấy may mắn, thì cánh tay lại đột nhiên bị bắt lấy.
Một cô gái trẻ dáng người nhỏ xinh vừa kêu to vừa kéo cậu vào studio: “ Số 222, cuối cùng cũng tìm được cậu! Cậu chạy đi đâu thế? Sắp bắt đầu quay hình rồi, mọi người đều đã ngồi vào ghế, chỉ thiếu mỗi cậu! ”
“ Không phải! Tôi... Tôi không phải! ” Hồ Hồ ra sức phản kháng, nữ sinh lại bị kí©h thí©ɧ nổi lên du͙© vọиɠ chiến thắng, cứ như vậy mà mở ra một màn giằng co.
Năm phút sau, trong studio, Bạch Đào cúi người xin lỗi Hồ Hồ: “ Xin lỗi cậu! Tôi kéo sai người! ”
Hồ Hồ liên tục xua tay: “ Không sao không sao...... ”
“ Bạn học nhỏ, cậu muốn tham gia chương trình của chúng tôi không, vì ước mơ, vì tương lai nhiệt huyết giao tranh a! ” Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên vẫn đội mũ dù trời đang rất nóng, công việc của ông là đạo diễn.
Tổng đạo diễn Lưu Lãng của ‘ Tạo Tinh Kế Hoa ’ là đạo diễn của các chương trình giải trí lớn nổi danh là mới 30 tuổi mà đã trọc, tuy rằng có chương trình giải trí là tác phẩm đại biểu, nhưng trong cái giới này từ trước đến nay đều là không tiến tức là lùi, chỉ sống bằng tiền dành dụm thì sớm hay muộn sẽ bị người ghét bỏ.
Hạng mục ‘ Tạo Tinh Kế Hoa ’ này chỉ là lập kế hoạch thôi cũng đã tốn hơn nửa năm của đoàn đội ông, trả giá tâm lực, tài lực, nhân lực không thể đo lường được, hiện giờ đã đánh ra chút danh tiếng, cùng với danh tiếng của đạo diễn kim bài chương trình giải trí là ông, chương trình này cũng chỉ có thể nổi không thể không nổi!
Đáng tiếc mới ngày đầu tiên bắt đầu chương trình liền xảy ra chuyện.
Tuyển thủ tham gia ‘ Tạo Tinh Kế Hoa ’ tổng cộng có 222 người, thời điểm bắt đầu quay lại phát hiện thiếu một người, mà thiếu vẫn là người mà nhà tài trợ baba nhét vào, Lưu Lãng gấp đến mức nắm rớt vài sợi tóc trân quý của mình, sợ tiểu tổ tông bị người trói đi rồi, trợ lý, phó đạo diễn, nhân viên đạo cụ, ánh sáng, thiếu chút nữa liền biên kịch cùng hậu kỳ đều bị kêu đi tìm người...... Kết quả lại kéo trở về một người qua đường vô tội.
Sau đó nhà tài trợ baba gọi đến, nguyên lai là vị tiểu tổ tông kia chính mình chạy đi, hắn không quay nữa, người ta cảm thấy hoàn cảnh nơi này quá ác liệt, ở không được.
Thế là hay rồi, ít đi một người, không biết tiền tài trợ có co lại hay không......
Làm người sầu đến hói đầu.
Đôi mắt Hồ Hồ trừng đến tròn xoe, nhanh chóng từ chối: “ Tôi không muốn! ”
Lưu Lãng nhăn mày lại, hận sắt không thành thép: “ Dung mạo của cậu chính là trời sinh để ăn chén cơm này! Sao có thể không có chút ước mơ nào được! ”
Diện mạo này, liền tính là trong chương trình tuyển tú khắp nơi đều là người đẹp trai này cũng tuyệt đối có thể đảm đương nhan giá trị!
Sao có thể để lãng phí chứ!
Hồ Hồ lắc đầu như trống bỏi: “ Chí tôi không ở nơi này! ”
Đôi mắt Lưu Lãng nhíu lại: “ Vậy sao cậu lại xuất hiện ở studio? Nơi này cũng không phải là chỗ ngắm cảnh...... Ngoại trừ nhân viên công tác, những người khác là không thể vào. ”
Nếu nói mình giống với những cô nàng ở bên ngoài cũng là tới truy tinh..... Thế chẳng phải rất ngượng ngùng ạ.
Ánh mắt Hồ Hồ mơ hồ: “ Tôi... Tôi đi quá trạm tàu điện ngầm..... Nhìn thấy nơi này có nhiều người liền tới tham gia náo nhiệt, sau đó đã bị đẩy vào đây. ”
Thật sự, ra studio rẽ trái đi không đến 50m chính là trạm tàu điện ngầm.
Hồ Hồ chột dạ mà lấy ra thẻ học sinh: “ Trường tôi chỉ cách nơi này hai trạm! ”
Lưu Lãng nhìn như là đang híp mắt cẩn thận xem xét thẻ học sinh, kỳ thật là đang âm thầm tính toán ở trong lòng phải làm sao để giữ lại người mới đầy hứa hẹn này, làm cậu cam tâm tình nguyện mà tham gia tuyển tú.
Trong lúc hai bên đang giằng co, phó đạo diễn của chương trình chạy nhanh đến đây.
“ Lão Lưu! Ông tìm được người rồi thì nhanh kéo đến đây đi, bên này đều đã chuẩn bị xong hết rồi! ”
Lưu Lãng trả lời lại một tiếng, bắt lấy Hồ Hồ đang ngo ngoe rục rịch chuẩn bị chạy trốn, vẻ mặt đau đớn, mắt tràn đầy lệ: “ Bạn học nhỏ! Ánh mắt đầu tiên khi tôi nhìn thấy cậu như đã quen thuộc từ lâu, tôi biết cậu nhất định là một người tâm địa hiền lành thích giúp đỡ mọi người, quên mình vì người, giúp người làm niềm vui...... Đứa nhỏ tốt! Cậu nhất định phải giúp tôi, giúp tên đạo diễn nhỏ bé bất lực lại đáng thương này đi! ”
Thấy đạo diễn đều đã không biết xấu hổ mà giả khóc lôi kéo người, Bạch Đào thân là trợ lý của đạo diễn tự nhiên không thể không làm gì, cô dứt khoát giữ chặt một tay khác của Hồ Hồ, không nói hai lời trực tiếp anh anh anh.
Hồ Hồ một cái đầu hai cái đại, chân tay luống cuống nói: “ Không phải... Tôi không thể giúp được gì đâu, kỳ thật 221 người cũng khá tốt...... ”
Lưu Lãng đang giả khóc tạm dừng lại, lớn tiếng nói: “ Không được! Nói 222 người chính là 222 người! Thiếu một người đều không được! ” Nói đến nơi này ngữ khí của ông mềm nhũn, rất là ủy khuất, “ .... Tôi có bệnh cưỡng bách! Thiếu một người liền không hoàn chỉnh! Trong lòng tôi sẽ không thoải mái, mà không thoải mái tôi liền không thể chỉ đạo tốt chương trình, không thể chỉ đạo tốt chương trình thì tôi sẽ thất nghiệp, mà thất nghiệp thì đoàn đội của tôi sẽ không có cơm ăn...... ”
“ Hơn nữa sân khấu chúng ta, tuyên truyền, quay chụp...... Đều là chế tác theo 222 người, thiếu một người liền hoàn toàn phá hủy tính chỉnh thể của chương trình...... Đây là tuyệt đối không được! ”
Nghe đến giống như thật sự rất nghiêm trọng......
Lưu Lãng nhìn đến không đành lòng cùng khó xử trong biểu cảm của Hồ Hồ, trong lòng buông lỏng, mềm lòng liền tốt......
“ Như vậy đi, hôm nay liền tính là tôi thuê cậu được không? ”
Hồ Hồ có chút nghi hoặc: “ Thuê? ”
“ Phải! Chính là diễn viên quần chúng! ” Lưu Lãng cười tủm tỉm, thoạt nhìn cực kỳ dễ nói chuyện, “ Dù sao có tới 222 vị tuyển thủ, chỉ cần không quay đến, sẽ không có người chú ý tới cậu, cậu chỉ cần ngồi tại chỗ quay hình một ngày là đủ. ”
“ Một ngày 1000 tệ, đây, 500 tệ này là tiền đặt cọc. ” Lưu Lãng nhét 5 tờ tiền giấy màu hồng vào lòng bàn tay của Hồ Hồ, sau đó ông một chút cũng không nhìn lại lôi kéo người đi.
Trợ lý Bạch Đào cũng rất có mắt nhìn kéo va ly của Hồ Hồ đi theo sau.
“ Hả? ” Hồ Hồ, “ ...... Hả! ”
Này, đại khái chính là bắt hồ ly treo lên cây mà......
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- HE
- Đu CP Đu Đến C Vị Xuất Đạo
- Chương 2