Chương 3

Nghĩ đến đồ ăn của nữ chính nấu ngay cả chóa cũng không thèm ăn, tôi lập tức nghẹn họng.

Không chỉ vì tài nghệ nấu nướng của nữ chính mà còn cả lời nói của nam chính.

Vẻ mặt tôi có chút u oán và mong chờ nhìn nam chính, cuối cùng vẫn là không nhịn được tiếng thở dài.

Tại sao đã cho anh cơ hội thể hiện rồi mà còn không biết nắm bắt hả!

Rõ ràng cốt truyện miêu tả là nam chính vì nữ chính mà điên cuồng oán giận tôi, một nữ phụ ác độc có suy nghĩ muốn bấu víu quan hệ.

Lời thì vẫn vậy nhưng hình như người hơi khác rồi á.

Hệ thống rác rưởi này, dám lừa gạt tình cảm của tôi.

[Chu Chu đáng yêu quá đi.]

??

Tôi liếc nhìn, thấy vẻ mặt nam chính vẫn rất thản nhiên.

Kỳ lạ.

Trúng tà à?

Tôi vẫn không tin nam chính dính người này lại không ghen tuông, quyết định thử lại lần nữa.

Tôi ôm eo nữ chính thăm dò, cười ngọt ngào nói: "Anh nè, vậy em với chị cùng đi nấu cơm nha, anh không ngại đâu đúng không?"

Vẻ mặt Lục Thời An cứng lại, nở một nụ cười c h ế t chóc: "Tất nhiên là không ngại rồi."

"Em gái Chu Chu."

Hắn hơi khựng lại, gằn từng chữ một.

[Để ý, cực kỳ để ý!]

Tuyệt vời, bây giờ tôi đã xác định cùng cực kỳ khẳng định rằng mình có thể nghe được tiếng lòng của người khác.

Nhưng mà may mắn là nam chính vẫn rất ghen tuông.

Ngoài miệng nói không để ý nhưng trong lòng chẳng phải là chua loét rồi sao.

Tôi còn chưa kịp giữ vẻ mặt vui mừng được một giây lại nghe được tiếng lòng nam chính.

Âm thanh nghẹn ngào: [Chút nữa chắc chắn Chu Chu sẽ bị Thẩm Hàng Quan lợi dụng trêu đùa, hu hu hu, vẫn là rất để ý nha!]

[Chu Chu, Chu Chu, huhuhu.]

Tôi: ...

Tôi quay người nhìn chằm chằm nam chính.

Lục Thời An nở một nụ cười hoàn mỹ, nội tâm lại oa oa gọi:

[Hu hu hu, Chu Chu.]

Tôi lại nhìn chằm chằm.

Nam chính vẫn còn mê muội trong thế giới của mình.

[Hu hu hu hu hu hu, Chu Chu.]

Tôi vẫn nhìn chằm chằm.

Vẻ mặt Lục Thời An duy trì không nổi.

Ánh mắt hắn lạnh nhạt: "Sao vậy?"

[Chẳng lẽ là buổi sáng lội bùn hái ngó sen rửa chưa sạch sẽ sao? Chớt mợ, cục mụn hôm qua nổi lên còn chưa lặn, không lẽ Chu Chu nhìn thấy cục mụn trên mặt mình sao?]

[Hình tượng hoàn mỹ của mình sắp giữ không nổi nữa rồi!]

[Có khi nào Chu Chu sẽ cảm thấy mình là người không cẩn thận không, hu hu hu hu.]

[A a a a a, nổi điên vặn vẹo thét lên, xoay tròn 360 độ.]

[Không nhìn mình không nhìn mình.]

[Được rồi, vẫn nên nhìn mình thì hơn.]

Tôi: ...

Anh có biết anh rất ồn ào không?

Nghĩ đến nam chính lạnh lùng không dính khói lửa trần gian bên trong cốt truyện, lại nhìn nam chính khác thường hiện tại.