Chương 14: Chăm sóc mẹ bị sốt

Chương 14: Chăm sóc mẹ bị sốt

Editor: Candy

Mưa mùa hè lúc nào cũng vô cùng nhiều.

Bùi Ngọc dẫm lên nước đọng đi rất gấp, cho dù có che ô cũng bị gió cuốn nước mưa tạt khắp người.

Lúc về đến nhà toàn thân đã ướt đẫm, hắn dứt khoát cởϊ qυầи áo, tùy tiện cầm cái khăn lông choàng lên trên vai, vội vàng rửa tay sạch sẽ, thay dép lê một phút đồng hồ cũng không dám trì hoãn cầm thuốc đi vào phòng mẹ.

Lúc hắn đẩy cửa ra, Mạc Tiệp đang bọc tấm thảm của hắn tự an ủi.

"A......" Mạc Tiệp đang cao hứng, không dự đoán được Bùi Ngọc trở về nhanh như vậy, bị tiếng mở cửa thình lình xảy ra làm hoảng sợ, kinh hô một tiếng, vội vàng khép hai chân lại.

Cô ngẩng đầu thoáng nhìn Bùi Ngọc để trần thân trên đi vào, cơ bắp tinh xảo đường cong rõ ràng có thể thấy được, làn da màu lúa mì không có chút tì vết nào, khung xương giãn ra tuyệt đẹp, dường như thay một bộ quần áo mordern lên người là có thể tương xứng với người mẫu nam của Yohji Yamamoto.

Cô vốn đang cao hứng, vừa thấy như vậy ham muốn càng dâng trào, bên trong tiểu huyệt ngứa ngáy khó nhịn. Cô không nghĩ tới là: Nhìn qua rõ ràng Bùi Ngọc là một thiếu niên gầy gò, nhưng cởϊ qυầи áo cơ bắp lại còn rất tráng kiện... Thật là muốn sờ sờ cơ bụng hắn...

Bùi Ngọc lau qua nước mưa dính trên người, nhìn cô bọc trong tấm thảm bộ dáng sắc khí tràn đầy, nội tâm vô ngữ: Nào có xử nữ lên cơn sốt cao còn quyến rũ như vậy...... Hắn cũng gấp thành như vậy, nhưng cô lại còn suy nghĩ bậy bạ.

"Mẹ, con mua cho mẹ thuốc hạ sốt nhét vào hậu môn, bắt đầu từ buổi sáng mẹ đã không ăn cơm, uống thuốc có thể kí©h thí©ɧ dạ dày, vẫn là như vậy thuận lợi hơn một chút." Bùi Ngọc rất tự nhiên nói, đá dép lê bò lên trên giường, "Mẹ lật người một chút, con giúp mẹ nhét vào."

Mạc Tiệp nghe vậy xấu hổ đỏ bừng mặt, nhưng cũng không nói gì, thuận theo ôm thảm nằm sấp ở trên giường, lộ ra cặp mông đầy đặn trắng nõn.

"Mẹ cố gắng hết sức tách chân ra một chút." Bùi Ngọc nhìn khe mông của cô nói, "Thả lỏng một chút......"

Mạc Tiệp vểnh mông lên, hai chân tách ra, cảm thấy cúc huyệt hơi lạnh, liền biết nơi riêng tư đã bại lộ toàn bộ ở trong tầm mắt của hắn, không khỏi ngượng ngùng chôn mặt vào trong gối.

Bùi Ngọc dùng hai tay sờ sờ mông cô, thấy cúc huyệt non mịn của cô không chịu được giày vò, bị nhiệt kế cắm vào còn hơi sưng đỏ, liền nói: "Phía trước cắm nhiệt kế làm mẹ bị thương sao?"

"Không......" Mạc Tiệp bị hắn hỏi như vậy, lại cảm thấy có chút xấu hổ, bèn nói, "Nếu không hay là để mẹ tự làm đi."

"Mẹ nghỉ ngơi cho khỏe, để con làm cho." Giọng Bùi Ngọc khôn khéo, dùng tiểu huyệt ướt đến rối tinh rối mù của cô bôi trơn một chút, nhẹ nhàng nhét thuốc vào sâu trong cúc huyệt, "Được rồi, có khó chịu không?"

Mạc Tiệp xấu hổ nói không ra lời, chỉ lắc đầu một cái.

Bùi Ngọc cúi người qua, vén mái tóc dài lộn xộn của cô lên sờ sờ trán cô: "Một lát là tốt thôi."

"Tiểu Ngọc, giúp mẹ lau người, làm mát vật lý." Mạc Tiệp còn nghĩ đến điều này.

"Vâng...... Vậy mẹ đợi một chút, con đi lấy khăn lông." Bùi Ngọc chỉ đành phải nghe lời đáp ứng nói.

"Ngoan......" Mạc Tiệp nghĩ đến trong chốc lát có thể bị hắn lau toàn thân, hưng phấn đến mức trái tim nhảy thình thịch.

Bùi Ngọc tìm mấy cái khăn lông sạch sẽ, lại đổ đầy một chậu nước ấm, mang chúng trở lại phòng ngủ Mạc Tiệp.

"Hôm nay những chuyện khác con đều không làm, ở bên mẹ, vạn nhất có cái gì không thoải mái con cũng kịp thời biết được." Bùi Ngọc vừa ngâm khăn lông ở trong nước vừa nói.

"Tiểu Ngọc thật là một đứa bé ngoan, vẫn luôn rất hiểu chuyện..." Mạc Tiệp nói xong, trong lòng không nhịn được chua xót dâng lên —— đúng vậy, hắn vẫn luôn ngoan ngoãn như vậy, nhưng cô lại có tâm tư nhiều tà niệm như thế...

==========

Tâm sự nhỏ:

Hôm qua bão làm nhà mình cúp điện đến giờ mới có thể mò mặt lên đăng chương mới được.

Có bạn nào ở miền Trung như mình k? Sau bão nhà các bạn như thế nào rồi?