Chương 9: Công chúa và hoa hồng

Lướt mắt sơ qua một lần, ít nhất cũng có gần một phần ba số học sinh trong lớp Kỷ Tảo Nguyên có thể gọi ra tên.

Chỉ là bây giờ cô chợt nhận ra, kết bạn rộng rãi chưa hẳn là chuyện tốt.

Ví dụ như khi cô "thân thiết" với một anh chàng trai đẹp trai, thì sẽ có hàng vạn ánh mắt dõi theo.

Thậm chí còn cố gắng dùng khẩu hình miệng hỏi tại sao cô lại ở đây, tại sao lại ngồi cạnh Tạ Hạ Ngạn, rốt cuộc cô với Tạ Hạ Ngạn có quan hệ thế nào.

Giấy nhắn bay tới nhiều không đếm xuể.

Kỷ Tảo Nguyên chất đống một bên, cũng lười mở ra.

Giáo viên chủ nhiệm đang hùng hồn phát biểu khai giảng với lớp 12, trong khi Kỷ Tảo Nguyên giả vờ nghe một hồi, cuối cùng vẫn không nhịn được, liếc nhìn đối tượng đang là tâm điểm tập trung ánh mắt khác bên cạnh mình.

Anh không còn dựa cửa sổ hay đặt chân lên bàn nữa, mà tay chống cằm, nghiêm túc làm bài tập toán.

Mặt mà anh rất bình tĩnh, thậm chí mang chút nghiêm trang, khóe miệng mím lại, lông mày cau chặt, vẻ mặt siêng năng chăm chỉ học hành, không màng thế sự.

Nhưng ai biết rõ đều hiểu - gã này chỉ đang bổ sung bài tập mùa hè thôi.

Nghe nói anh ta còn là cán sự môn toán nữa cơ đấy.

Mà cả đống bài tập toán dày cộm kia, anh vẫn chưa làm tờ nào.

Tuy nhiên đó cũng chẳng phải vấn đề chính.

Vấn đề là, Kỷ Tảo Nguyên ngồi kế bên, mắt thấy anh ta giải đề toán với tốc độ viết bài thi tiếng Anh.

Điều này có ý nghĩa gì?

Có hai ví dụ ngẫu nhiên:

Tốc độ anh làm bài trắc nghiệm như đang làm bài điền vào chỗ trống của bài thi tiếng Anh vậy.

Tốc độ anh viết đáp án bài thi tự luận không khác gì đang viết từ viết tắt trong bài thi tiếng Anh.

Xoạt, xoạt, xoạt, mỗi một nét bút là một đòn giáng vào lòng tự trọng của Kỷ Tảo Nguyên.

Sao trên đời lại có người có bộ não tốt đến thế?

Kỷ Tảo Nguyên không hiểu nổi.

Kỷ Tảo Nguyên rất ghen tị.

"Kỷ Tảo Nguyên."

Đang buồn rầu thì giáo viên chủ nhiệm bỗng gọi tên cô, vẫy tay ra hiệu:

"Lên đây tự giới thiệu với mọi người đi. Bạn Kỷ Tảo Nguyên, từ học kỳ sẽ này chuyển sang lớp chúng ta. Các em chắc phần lớn đều biết bạn ấy rồi, Kỷ Tảo Nguyên trước kia học lớp chuyên Văn, giờ nhận ra lầm lạc quay về đúng đường, thấy học Toán Lý Hóa quan trọng đến nhường nào rồi. Từ giờ các em đều là bạn cùng lớp, nhất định phải giúp đỡ lẫn nhau nhé. Nào, vỗ tay chào đón bạn mới nào."

Rào rào, một tràng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.

Nhưng những ánh mắt tò mò kia nóng rực, sự háo hức, nhiệt tình vượt xa sự chào đón bạn mới.

Dưới sự chú ý của cả lớp, Kỷ Tảo Nguyên ngẩng cao đầu, bước lên bục phát biểu như đọc kinh:

"Mọi người chào, tôi tên Kỷ Tảo Nguyên, Kỷ trong kỷ luật, Tảo trong tảo biển, Nguyên trong nguyên tử, mong sau này sẽ cùng mọi người học tập, giúp đỡ, xây dựng một lớp 12/6 tốt đẹp, đoàn kết tiến bộ. Cảm ơn các bạn."

...

Lại một tràng vỗ tay nhiệt liệt nữa vang lên.

Mặc dù ai nấy đều cảm thấy bài tự giới thiệu của Kỷ Tảo Nguyên rất sơ sài, có hơi coi thường bọn họ.

Nhưng trước khi có "biến" tốt nhất vẫn không nên chọc giận bạn mới.

Vì thế phía dưới ngoài vỗ tay còn có reo hò, còn có cả đập bàn, hú hét, không khí rất hòa đồng.

Giáo viên chủ nhiệm rõ ràng cảm thấy chưa đủ, đứng bên cạnh khuyến khích: "Không chia sẻ thêm sở thích hay đam mê gì với mọi người à?"

"Em không có sở thích gì."

"Em là cây văn nghệ của trường, không thể không có sở thích nào, đừng ngại, mọi người cần hiểu em hơn thì em mới dễ dàng hòa nhập với tập thể thật tốt. Nào, các bạn, chúng ta vỗ tay khích lệ bạn mới thêm lần nữa."

Bốp bốp bốp bốp.

Tiết đầu tiên của lớp 12/6, một nửa tiết học toàn là vỗ tay, náo nhiệt ngang ngửa đêm giao thừa.

Trong không khí náo nhiệt đó, bạn mới chậm rãi ngẩng đầu lên, giọng điệu buồn bã: "Tôi thích học tập, đam mê làm bài tập, cảm ơn mọi người."