“Thư Thư, chàng trai ngồi bên trái như thế nào?”
Tần Thư ngẩng đầu, không chút để ý nào nhìn lướt qua, bạn cùng phòng Lâm Tâm Duyệt của cô điên cuồng ra hiệu bảo cô nhìn chàng trai cao ráo, không mập không gầy, làn da trắng, nhìn từ bên cạnh thì chiếc mũi vô cùng thẳng và cao.
Nghe nói những người có sống mũi cao thì cái kia đều…
Tần Thư không khỏi nuốt nước miếng, sau đó chuyển mắt sang chỗ khác.
Không phải gu của cô.
Đeo kính, mọt sách, học chuyên ngành hóa học, kiểu con trai này nói chung là không thú vị.
Cô kiên quyết từ chối, gõ một dòng chữ trong nhóm chat phòng ký túc.
“Không thích.”
Hai người bạn khác lập tức khóc lóc.
“Tần Thư, chúng tớ quan sát giúp cậu một tuần, đây là chàng trai có ngoại hình đẹp nhất rồi.”
“Cởi kính ra thật sự đẹp trai lắm, nếu không cậu cứ tiếp tục suy nghĩ đi.”
“Không phải gu của tớ.” Tần Thư rất kiên định.
Lâm Tâm Duyệt: “Bề ngoài có vẻ không phải hình mẫu của cậu, nhưng tớ đã nhìn qua tay của cậu ấy rồi, cái kia chắc chắn lớn. Đàn ông ấy mà, chức năng tốt là đủ rồi.”
“Đợi lát nữa tan học nhanh đi xin Wechat của người ta, tìm cơ hội thử kích cỡ rồi lại nói tiếp.”
“Thư Thư, cậu không hạ thủ thì toàn bộ đàn ông sẽ bị cướp sạch mất. Nhìn xem trong phòng học có bao nhiêu lang sói.”
“Cậu sắp 24 tuổi rồi, không tìm một người đàn ông để trút bỏ ham muốn thì sẽ bị bệnh đấy.”
Ba người bạn cùng phòng dường như rất hài lòng với chàng trai ngồi bên trái Tần Thư, chỉ ngắn ngủn vài phút đã gửi mấy chục tin nhắn trong nhóm chat, giục cô đi xin thông tin liên lạc.
Tần Thư lại liếc nhìn lần nữa, giữa hai người có một lối đi nhỏ, hiện tại cô mới vào năm nhất nghiên cứu sinh, chuyển sang cơ sở mới, chuyên ngành mới, người ít, đặc biệt là chuyên ngành của bọn họ, tổng cộng cũng chỉ có bốn người, vì vậy các môn phổ biến sẽ học cùng với nhanh kỳ thuật, hóa chất và sinh học.
Người hướng dẫn điểm danh rất nghiêm khắc, yêu cầu ngồi cố định chỗ để tiện cho việc đếm số người, chàng trai này ngồi cạnh cô hai tuần rồi mà cô cũng không nhận ra.
Hiện tại nhìn kỹ mới phát hiện sườn mặt của chàng trai này cũng không tệ lắm, cách ăn mặc cũng ổn, chân rất dài.
Ánh mắt của Tần Thư chậm rãi di chuyển xuống dưới, cuối cùng dừng ở nơi đó của chàng trai.
Các bạn cùng phòng đều ngồi bên cạnh cô, nói chuyện không nhỏ, dường như chàng trai kia nghe thấy, bỗng nhiên quay đầu lại.
Hai người bất ngờ chạm mặt nhau.
Khuôn mặt rất đẹp trai.
Đây là ấn tượng đầu tiên của Tần Thư đối với anh.
Anh vừa quay đầu lại, bạn cùng phòng của Tần Thư càng thêm kích động, bắt đầu đẩy Tần Thư, không ngừng đưa mắt ra hiệu cho cô.
“Lên, lên, lên.” Lâm Tâm Duyệt vội muốn chết, đến mức thiếu chút nữa đẩy Tần Thư vào trong lòng ngực của chàng trai.
Chàng trai không biểu hiện gì, dường như nhận ra các cô đang đánh giá mình, nhíu mày nhỏ đến mức không thể phát hiện.
Tần Thư hơi xấu hổ, cô vội dời mắt đi, lúc quay đầu, cô loáng thoáng nhìn thấy chỗ đũng quần phình to.
Cô cho rằng mình nhìn lầm, đột nhiên quay đầu, nhìn lại một lần nữa, lúc này chàng trai đã đặt một quyển sách lên đùi, còn vắt chéo chân.
Nhưng Tần Thư vẫn nhìn thấy.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy thứ đó lớn như vậy, không nhịn được mà liếʍ môi.
Những lời giáo sư nói cô hoàn toàn không nghe thấy gì cả.
Chuông tan học vừa vang lên, Lâm Tâm Duyệt cuống cuồng thúc giục cô, “Thư Thư, xin Wechat, cứ tìm hiểu trước rồi quyết định sau.”
Tần Thư mím môi.
Dường như…Có thể thử tìm hiểu, để cái kia thâm nhập vào cơ thể.
Chàng trai mang theo một quyển sách và một cây bút, khi chuông reo, đứng dậy chuẩn bị chạy lấy người. Lâm Tâm Duyệt thấy Tần Thư bất động thì kéo người dậy, đồng thời gọi chàng trai kia: “Bạn ơi, chờ một chút.”
Chàng trai nghe thấy, chậm rãi xoay người lại, ánh mắt dừng ở trên người Tần Thư, giọng nói rất dễ nghe.
“Tôi?”
“Bạn cùng phòng của tớ muốn xin Wechat của cậu.” Những người khác gần như đã rời đi, Tần Thư bị Lâm Tâm Duyệt đẩy qua, chỗ ngồi chật cứng, váy của cô bị kẹt, cô loạng choạng, ngã vào người chàng trai.
Chàng trai dùng một tay đỡ cô, nhưng cơ thể của hai người vẫn áp sát vào nhau.
Tần Thư sững sờ, bởi vì có một vật cứng chạm vào rốn của cô.
Anh cứng.