Chương 32: Công việc bị xa lánh (2)

Nhóm dịch: Mèo Đen

Lý Du Du dẫn dắt: "Chị Chu có ý là, chúng ta thiết kế ra ba bộ đồ trang sức phong cách khác biệt, để người Đường gia đến chọn, sau khi được chọn, chỉnh sửa một số chi tiết nhỏ, điều chỉnh và ưu hóa thiết kế thêm một bước."

"Ừm." Tần Tiểu Bắc lên tiếng.

Lý Du Du nhìn Tần Tiểu Bắc một cái, nói tiếp: "Mặt khác, chị Chu còn nói, thiết kế của ai được chọn, sẽ có ba vạn tiền thưởng."

Hai mắt Hà Giai sáng long lanh, Tần Tiểu Bắc bình tĩnh gật đầu.

Lý Du Du càng thêm không ưa Tần Tiểu Bắc, đây là tiền lương cao, nên không để ba vạn tiền thưởng vào mắt à. Thật không biết ông chủ ngoại trừ tám ngàn tiền lương ra, còn âm thầm cho cô ta bao nhiêu lợi ích nữa?

Hà Giai thúc giục nói: "Thời gian ba ngày rất ngắn, trang sức của hào môn lại không chỉ là ba loại như người bình thường. Chúng ta đều xem qua phương án rồi, ngoại trừ nhẫn là do bọn họ chuẩn bị ra, dây chuyền, vòng tai, vòng tay cũng không thể thiếu, ngoài ra, chúng ta còn phải thiết kế phối sức để ngày đó cô dâu có thể tỏa sáng, đồng thời, phải thể hiện được sự quý phái và lịch sự tao nhã..."

Lý Du Du phụ họa: "Đúng! Chi Chu có ý là, vụ thiết kế trang sức lần này, là một cơ hội tuyên truyền miễn phí đối với chúng ta, chúng ta nhất định phải dốc hết sức ứng phó. Người nào không biết Đường gia là gia tộc rất có danh vọng ở Cảnh thành chứ? Đường gia cưới vợ, tất nhiên là sẽ trở thành một đoạn giai thoại ở Cảnh thành, đến lúc đó người có mặt mũi và xã hội truyền thông bạn bè ở Cảnh thành đều sẽ tham gia, trang sức đeo trên người vợ của nhị thiếu Đường gia có hiệu quả tuyên truyền còn tốt hơn đeo trên người người mẫu..."

Tần Tiểu Bắc gật đầu một cái, đưa tay nhìn thời gian, thúc giục: "Thời gian tương đối gấp, chúng ta thương lượng về phương hướng thiết kế của riêng mình đi."

Hà Giai liền bất mãn: "Người nào không biết thời gian thiết kế eo hẹp chứ? Làm như chỉ có thời gian của cô quý giá, còn thời gian của người khác thì có thể tùy tiện lãng phí vậy. Nếu không phải cô chậm chạp không đến, chúng tôi đã đưa ra được phương án từ một tiếng trước rồi, bây giờ có lẽ đã thiết kế được thêm mấy bản nháp nữa rồi."

Tần Tiểu Bắc không phản bác được: "Thật xin lỗi, làm mọi người chậm trễ."



Lý Du Du nói: "Tôi quyết định lấy kim cương làm chủ đề cho bộ trang sức thiết kế này, cho nên, các cô hãy sử dụng khác chất liệu đi, tránh cho chúng ta trùng nhau, đỡ phí công."

Tần Tiểu Bắc vừa mới định nói mình muốn dùng ngọc thạch làm chủ đề, lại bị Hà Giai cướp trước: "Tôi dùng ngọc thạch tới làm chủ đề, dù sao Đường gia có tiền, chỉ một bộ váy cưới đã mấy trăm vạn. Ngọc thạch chắc bọn họ sẽ không chê đắt, loại ngọc băng còn đang rất thịnh hành, chỉ cần thiết kế ra màu, phụ nữ đeo ngọc thạch sẽ cho người ta cảm giác vô cùng dịu dàng."

Hà Giai và Lý Du Du đồng thời nhìn về phía Tần Tiểu Bắc, hỏi: "Tiểu Bắc, cô thì sao? Cô định dùng thứ gì làm chủ đề?"

Tần Tiểu Bắc suy nghĩ một chút, nói: "Trân châu đi."

Lý Du Du nói: "Vậy thì được, chúng ta quyết định chủ đề như vậy đi, sau đó bây giờ chúng ta bàn bạc đến bề ngoài của bản thiết kế, chúng ta muốn thiết kế thứ gì?"

Hà Giai đột nhiên nói: "Tiểu Bắc, chủ đề của tôi dùng trân châu, cô dùng ngọc thạch được không?"

"Vì sao?" Tần Tiểu Bắc cười nhìn Hà Giai.

Trên thực tế, cô không ngại mình dùng thứ gì làm chủ đề, bởi vì từ đầu đến cuối cô đều cảm thấy, nhà thiết kế tốt nhất, là nhà thiết kế có thể dùng bất cứ thứ gì để làm cho tác phẩm thiết kế của mình lộ ra khí chất cao quý ưu nhã, cho dù là trang sức vàng, cũng có thể tỏa ánh hào quang như kim cương.

Nhưng cô là người lên tiếng cuối cùng, lại có người muốn đổi chủ đề với cô, cô muốn nghe ý kiến của đối phương cũng không hề quá đáng.

Hà Giai cười nói: "Bởi vì cô là người có tiền lương cao nhất trong mấy người chúng ta mà! Trình độ thiết kế của cô tốt như vậy, để cho tôi chọn trước, cô sẽ không để ý chứ?"

"Tôi để ý!" Bùi Kình Nam trầm mặt, trực tiếp đi đến.