Chương 24: Cô chỉ là đứa bán rượu (2)

Nhóm dịch: Mèo Đen

Quý Vũ Vi tức giận đến mức l*иg ngực phập phồng kịch liệt bởi vì lời nói của Tần Tiểu Bắc: "Cô, cô đúng là vô sỉ. Đừng cho là tôi không biết, cô chỉ là đứa bán rượu, không có bất kỳ thân phân địa vị gì, cô gả cho anh Kình Nam chính là vì tiền của Bùi gia."

"Cô nói đúng đó, tôi vì tiền của Bùi gia đấy, dù sao tôi cũng nghèo rớt mồng tơi! Vậy cô để ý gì của Bùi gia?" Tần Tiểu Bắc cười hỏi.

"Tôi, tôi không màng cái gì cả." Quý Vũ Vi hất cằm lên, dáng vẻ kiêu ngạo: “Tôi thích anh Kình Nam."

"Vậy cô chính là có ý đồ với người khác." Tần Tiểu Bắc nói.

Quý Vũ Vi nghe lời này liền không thoải mái, cao giọng nói: "Tôi không màng cái gì cả, tôi yêu anh Kình Nam, từ khi nhìn thấy ảnh chụp của anh ấy, tôi đã yêu anh ấy rồi."

"Hả, để ý khuôn mặt của anh ấy, nói nôm na một chút là để ý sắc đẹp của anh ấy." Tần Tiểu Bắc gật đầu: “Tôi để ý tiền của anh ấy, cô để ý sắc đẹp của anh ấy, cô cảm thấy cô với tôi khác nhau à?"

Quý Vũ Vi tức giận sắp phát điên: "Tôi không màng cái gì cả, là yêu, là yêu, tôi yêu anh Kình Nam!"

"Yêu cái gì của anh ấy? Cô hiểu biết anh ấy à?" Tần Tiểu Bắc cười.

"Tôi yêu tất cả của anh ấy, yêu khí chất và tài hoa của anh ấy, yêu trách nhiệm và đảm đương của anh ấy." Quý Vũ Vi tức giận nói.

Tần Tiểu Bắc cười nhạt: "Để ý khí chất và tài hoa của anh ấy, nói tới nói lui, không phải là có mưu đồ à?"

"Cô... Cô đúng là không thể nói lý. Tôi không màng cái gì cả, không phải là mưu đồ, mà là yêu. Tôi yêu anh Kình Nam, tình yêu của tôi không bẩn thỉu như cô nghĩ đâu." Quý Vũ Vi bị lời nói của Tần Tiểu Bắc làm cho tức giận đến mức toàn thân đều phát run.



"Ha ha, bẩn thỉu..." Tần Tiểu Bắc cười ha ha: “Nếu như anh ấy không phải thiếu gia Bùi gia, nếu như anh ấy không có dáng vẻ đẹp trai anh tuấn, nếu như anh ấy không có khí chất và tài hoa, nếu như ngũ quan anh ấy bất chính, eo khom lưng còng, nói chuyện cà lăm, nghèo rớt mùng tơi, thậm chí tứ chi khuyết tật, cô còn yêu anh ấy không?"

"Cô..." Quý Vũ Vi bị Tần Tiểu Bắc làm cho tức giận nói không ra lời.

Tần Tiểu Bắc lại bình tĩnh cười một tiếng, học dáng vẻ Quý Vũ Vi hơi nhếch cằm lên: "Trái lại còn tôi khi ngủ với anh ấy, tôi vốn không thấy rõ mặt anh ấy, tôi không biết dáng dấp anh ấy đẹp trai hay không đẹp trai? Cho nên, tôi yêu anh ấy đơn giản hơn cô nhiều, cũng chân thực hơn nhiều."

"Cô... Từ trước tới nay tôi chưa từng gặp người phụ nữ nào không biết xấu hổ như cô. Ha ha, một đứa bán rượu như cô, biết anh Kình Nam là thiếu gia Bùi gia, đương nhiên không kịp chờ đợi đã leo lên giường của anh ấy rồi." Quý Vũ Vi tức muốn chết, ngôn từ cay nghiệt: “Mang thai, ha ha, ai biết là giả hay thật, hoặc là ngủ cùng người khác lại đổ cho anh Kình Nam?"

Tần Tiểu Bắc bình tĩnh cười: "Chuyện này hình như không tới phiên người bên ngoài Bùi gia quan tâm!"

"Cô mới là người ngoài, tôi và anh Kình Nam cùng nhau lớn lên từ nhỏ, thanh mai trúc mã." Quý Vũ Vi nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn Tần Tiểu Bắc, từ nhỏ đến lớn cô ta đều xuôi gió xuôi nước, từ trước tới nay chưa từng gặp qua người phụ nữ không biết xấu hổ như Tần Tiểu Bắc.

Tần Tiểu Bắc nhướng mày cười một tiếng, ngữ khí ý vị thâm trường: "Thanh mai trúc mã à?"

"Đúng vậy, tôi và anh Kình Nam là thanh mai trúc mã! Quý gia và Bùi gia cũng là thế giao!" Quý Vũ Vi hất cằm, cảm thấy mình cuối cùng cũng lấy lại được danh dự.

Tần Tiểu Bắc đột nhiên cười xinh đẹp: "Cô nói như vậy tôi cũng yên tâm."

Quý Vũ Vi cảm thấy mình theo không kịp tiết tấu nói chuyện của Tần Tiểu Bắc.

Tần Tiểu Bắc lại nở nụ cười xinh đẹp, đưa tay hất tóc dài: "Hai người là thanh mai trúc mã mà không có ở bên nhau, nói rõ cái gì? Nói rõ đừng đùa! Bằng không, hai người sớm đã ở bên nhau."