Chương 46: Chênh Lệch Thời Gian

Seoul Station Druid

chapter 46 : Chênh Lệch Thời Gian

shaaaa.

Một dòng nước nóng chảy xuống đầu và làm ướt toàn bộ cơ thể .

Lee Sung-woo thích khoảng thời gian này nhất trong ngày.

"Sung-Woo! Anh có một cuộc gọi."

Lee Sung-woo tắt vòi hoa sen khi nghe một giọng nói vọng ra từ bên ngoài.

"Mang vào đây."

"vâng!"

Akiko mở cửa phòng tắm và đưa cho anh ta một chiếc điện thoại đang đổ chuông.

[Tôi tự lên cấp, một mình trở về, và một mình nghe lại…….]

Nhìn vào màn hình, đó là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng.

"Đây là Lee Sung-woo."

- Ồ, Hiro-san! Tôi có việc gấp cần gọi.

Việc gấp nên Bộ trưởng Bộ Quốc phòng phải liên hệ trực tiếp với tôi.

"Nói đi."

- Đội của anh nên đến Hokkaido ngay bây giờ. Có sự xuất hiện của một hầm ngục cấp 7.

“…….”

Lee Sung-woo cau mày.

Có phải vào khoảng thời gian này mà hầm ngục 7 sao xuất hiện?

Anh ta nhìn vào tờ lịch và vẻ mặt cứng lại.

"Nhanh."

Nó sớm hơn trong quá khứ.

- Tôi không yêu cầu anh bắt đầu tấn công hầm ngục ngay bây giờ. Tôi cần ý kiến của anh cho cuộc điều tra.

"Được rồi."

Khi Lee Sung-Woocúp máy và vẻ mặt trở nên nghiêm túc, Akiko hỏi.

"Chuyện gì vậy?"

"Đó là một hầm ngục cấp 7."

"Thật sao? Theo như anh biết trước, phải 5 tháng sau nó mới xuất hiện, phải không?"

"Nó đã xuất hiện."

Mỗi lần hồi quy là khác nhau, nhưng nó thường không thay đổi nhiều.

Không phải tôi không tự tin khi tấn công các hầm ngục cấp 7.

Anh ta đã chuẩn bị kỹ càng, không chỉ chuyên chú thăng cấp bản thân mà còn cả việc đào tạo những tài năng mà anh ấy đã tuyển dụng dưới quyền chỉ huy của mình.

Quân đoàn mà anh ta lãnh đạo bây giờ là đẳng cấp hàng đầu thế giới.

"Nếu có biến số……."

Chỉ có thể là Park Su-ho.

Người Thức Tỉnh đã được giới truyền thông chính thức xác định là một Người Khứ Hồi từ một hầm ngục 4 sao cách đây ít lâu. Đây không phải là màn trình diễn mà một Người Khứ Hồi từ hầm ngục có thể làm được.

Nếu anh ta là một người hồi quy như chính anh ta.

“Vì lợi ích của nhân loại."

Càng ít biến số càng tốt.

Chỉ khi đó, tất cả các kế hoạch cho tương lai mà anh ta đã thực hiện sẽ không trở nên tồi tệ. Nếu anh ta sai lầm, tương lai của anh ta có thể sẽ thay đổi và nó không thể kiểm soát được.

Ngay cả lần hồi quy này sau tất cả những chuẩn bị đã được thực hiện, không thể nào để thất bại một lần nữa.

"Xu hướng của Park Su-ho như thế nào?"

"Anh ta vẫn sống gần Seoul."

“…….”

Nó nằm giữa Yongin và Seongnam.

Lee Sung-Woo lục lại trí nhớ của mình và cố gắng nhớ lại những gì đang diễn ra ở đó, nhưng không có gì ở đó. Một nơi hoàn toàn không quan trọng đối với hiện tại hay tương lai.

"Kênh YouTube đó là gì?"

"À! Có chuyện gì đó vui lắm. Anh ta đã mời Daigo-san."

"Daigo?"

"Anh ta là giám đốc của Cơ Quan Quản Lý Sức Mạnh Siêu Nhiên."

Cơ Quan Quản Lý Sức Mạnh Siêu Nhiên là một tổ chức quốc gia trực thuộc Bộ Quốc phòng.

Một nơi nổi bật với tư cách là một tổ chức quốc gia hơn là Hiệp hội Thức tỉnh Tokyo đã mang Lee Sung-woo đến Nhật Bản.

Có vẻ như họ đang tiếp cận Park Su-ho ở cấp độ quốc gia.

Không, Park Su-ho đã làm cho họ thấy như vậy.

"Sau tất cả, anh ta chắc chắn đã hồi quy."

Có một viên đá của sự Hồi Quy? Có lẽ là ai đó thuộc thế hệ muộn hơn anh ta? Anh ta có thể biết nhiều kiến thức trong tương lai hơn Sung-Woo.

Mảnh đất chúng ta đang ngồi hiện tại có giá trị trong tương lai, hoặc những người xung quanh chúng ta không được chú ý nhiều có thể là những tài năng lớn trong tương lai.

"có lẽ… … ."

Lee Sung-Woo ngay lập tức kích động run rẩy.

Nếu các giả thiết là đúng, anh ta sẽ hiểu rõ bản thân Lee Sung-Woo.

Họ có thể đã thiết kế một tương lai tốt đẹp hơn bằng những thứ tiêu chuẩn hơn.

“Không có một viên đá nào cho sự Hồi Quy!”

Một thế hệ sau có thể đã tìm thấy một viên đá hồi quy khác.

Anh ta đã quay lại cách đây bao nhiêu năm?

Anh ta có đang quay trở lại 20 năm trước giống như chính mình không?

"Anh Lee Sung-Woo!"

"uh?"

"Sao trông anh căng thẳng vậy?"

"phù ... ... không sao."



Mọi thứ hiện giờ rất khó chịu.

Sung-Woo có thể phải hủy bỏ tất cả các kế hoạch của mình.

Một con cá chạch đang cố gắng phá hỏng mọi thứ.

"Daigo có liên lạc với em không?"

"không. Không gian đã bị phong tỏa."

"Hả? Em có ý gì?"

Akiko lắc đầu.

"Anh Sung-Woo, mấy ngày nay anh đã làm việc quá độ. Chiến đấu vì những người dân như vậy là điều đáng biết ơn, nhưng anh cũng phải chăm sóc bản thân mình nhiều hơn một chút."

Mở mắt ra đã ở trong hầm ngục.

Tấn công Hầm Ngục như điên và chiến đấu với kẻ thù.

Giống như một người không quan tâm đến chuyện thế sự, chỉ mải mê săn quái vật.

"Em biết nhờ vào sự hy sinh của anh giúp cho người dân có thể an toàn hơn một chút thông qua, nhưng anh không được đánh mất sức khỏe của mình. Đó là điều mà mọi người đều mong muốn."

Vớ Vẩn.

Hơn hai mươi lần HỒI QUY.

Tôi biết tương lai sẽ ra sao.

Chúng ta biết ai sẽ trở thành một kẻ khủng bố có hại, nơi một Hầm Ngục chứa đầy kho báu sẽ xuất hiện, khi nào Hàn Quốc thất thủ, và khi nào các hành tinh mới kết nối.

Dù sao thì tôi cũng không quan tâm.

Sẽ có ích hơn khi bắt quái vật và lên cấp trong khi đọc một dòng báo hoặc xem tin tức.

"Nói cho tôi biết thêm."

Akiko cho Sung-Woo xem những bài báo mà cô đã thu thập từ trước.

[Thằn Lằn Bay bao phủ bầu trời Siberia!]

[Một máy bay chở khách từ Singapore bị rơi trong một đợt gió lớn trên không bởi quái vật tấn công.]

[Các hãng hàng không trên thế giới lần lượt hủy chuyến.]

[Đường hàng không bị chặn. Đường biển có an toàn không?]

"Chết tiệt”

Tôi lại bị kéo về phía trước.

Tôi biết con quái vật trong bài báo là gì.

Thật vô lý nếu người thức tỉnh có thể dọn sạch hầm ngục được tạo ra ở một số nước, chẳng hạn như Siberia hay Trung Quốc. Điều này có liên quan đến dân số của một quốc gia trên một lãnh thổ rộng lớn.

Họ chỉ bảo vệ các thành phố, và tấn công các Hầm Ngục được tạo ra trên Bãi Chiến Trường khi chúng kiếm được tiền, hoặc đợi đến giờ hầm ngục bị phá vỡ và ném đủ loại tên lửa để dọn dẹp lũ quái vật.

Sau đó, hàng nghìn con Thằn Lằn Bay ra khỏi Hầm Ngục đã phát nổ ở Siberia và lan sang lục địa châu Á để tránh bom.

(Wyvern: dịch là Thằn Lằn Bay, thực ra nó là một loại Á long -con lai giữa rồng với một loài khác)

"Hầm Ngục Thằn Lằn Bay sẽ nổ tung trong ba tháng nữa! "

Và mất một tháng để các lực lượng không quân trên thế giới hoàn toàn làm sạch chúng. Tuy nhiên, một cuộc khủng hoảng toàn cầu xảy khi mà hầm ngục cấp 7 bị phá vỡ sau đó.

Điều khó khăn hơn sự xuất hiện của các Hầm Ngục cấp 7 là sự xuất hiện thường xuyên của các Hầm Ngục cấp 6.

Lee Sung-Woo vội vàng lấy ra một cuốn sổ anh ta cất trong túi đồ của mình.

Tháng 10 Hầm Ngục Thằn Lằn Bay Phá vỡ.

Tháng 12 sao biển xuất hiện, ngày 7 tháng 1 xuất hiện hầm ngục lửa lớn, địa điểm Hokkaido, Sydney, Paju, Singapore…….

Seoul rút lui vào tháng Năm.

Pusan rút lui vào tháng Bảy.

…….

Rất nhiều ghi chú bằng văn bản.

Tất cả các kế hoạch và hành động của anh ta đều được thực hiện dựa trên thông tin của tương lai này.

"Tôi cần gặp Park Su-ho ngay lập tức."

Không thể bị trì hoãn nữa.

Suy nghĩ của anh ta, thông tin anh ta có, kế hoạch của anh ta.

Tôi cần biết mọi thứ.

Nếu anh ta có suy nghĩ khác….

"Đó là điều không thể tránh khỏi cho sự cứu vớt nhân loại."

Lee Sung-Woomắt sáng lên.

*

"Hừ, vậy tôi hiện tại không thể đi?"

"Nó đã xảy ra. Không có chuyến bay nào."

"Tôi đi ô tô được không?"

"Không có đường thích hợp. Đường sắt đã bị cắt."

"Vậy còn thuyền thì sao?"

"Việc dọn dẹp lũ quái vật sẽ nhanh hơn là đi bằng thuyền. Các chuyên gia dự đoán phải mất một tháng."

"Huh."

Việc chinh phục rất dễ dàng trừ khi hầm ngục bị phá vỡ trong các thành phố. Đó là vì họ có thể ném bom ngay khi hầm ngục phá vỡ.

Không có con quái vật nào có thể chống chọi được với hỏa lực của nền văn minh.

Ít nhất, có một phương án cuối cùng được gọi là vũ khí hạt nhân.

Sau khi hầm ngục phá vỡ, cuộc chinh phục thường kết thúc trong khoảng một giờ. Sau đó, nếu những con quái vật còn lại ở mức độ không gây nguy hiểm cho thành phố thì có thể tiêu diệt hay không tiêu diệt nó cũng được.

Lý do tôi mất một tháng trong cuộc chinh phục này là vì chúng có cánh. Đây là lần đầu tiên một số lượng lớn quái vật to lớn biết bay như bây giờ đến Trái đất khi thời gian phá vỡ đến.

Vì họ chưa bao giờ gặp tình trạng này nên nếu lần sau tình trạng này tái diễn thì các biện pháp đối phó thích hợp đã được đưa ra.

"Sheesh, tôi không thể làm gì khác được."

Cảm giác phấn chấn dần lắng xuống.

"Tôi đã nói với anh rồi."

Trưởng nhóm Kim Mi-so quay lại, và Suho nằm khoanh tay.

Nó thật đáng thất vọng không như tôi đã hy vọng.

Lịch trình đã bị hủy giống như một cuộc hẹn đột ngột bị hủy bỏ.

Su-ho nằm xuống gối đầu lên tay.



“Thật tiếc khi mình không có cánh.…… Chà?”

Suho bật dậy.

Tất cả các thành viên của guild đang bận rộn để có một nơi ở thích hợp trong pháo đài gỗ. Trong khi đó, Suho đang lang thang một mình.

Không có gì để làm.

Cậu cảm thấy buồn chán, vì vậy Su-ho đã đi đến tất cả các Hầm Ngục gần đó, nhưng chỉ có quái vật loại người như Orc và Goblin xuất hiện, không có nơi nào xuất hiện quái vật loại thú như sói hay báo.

"Những con thú không chỉ sống trong Hầm Ngục."

Nó cũng có trên Trái đất.

Người ta nói rằng không có vườn thú nào hoạt động sau Đại Biến Động, nhưng có thể có một số đã trốn thoát vào thời điểm đó, và có thể có những con khác sống trên núi.

Suho gọi.

- Chuyện gì vậy?

"Cô có bận không?"

- Bận.

"Cô có biết làm thế nào để lần ra dấu vết của con hổ đang lẩn trốn trong rừng không?"

- Không, làm sao mà tôi biết được? Anh đang hỏi cái quái gì vậy?

"thôi được rồi. cúp máy đây."

Su-ho đang suy nghĩ để hỏi ai nữa, nhưng chưa nghĩ được ai.

"Anh hai, em đang dùng bữa trưa."

"Dong-su, cậu có việc gì phải làm không?"

"Tại sao em lại không có gì để làm? em nghĩ mắt em sắp rơi ra ngoài vì việc chỉnh sửa video của em đang kéo dài”

"Được rồi. Nếu cậu không bận thì cùng tôi đi đâu đó."

"Không, em bận rồi. Nhưng anh định đi đâu?"

"Đi tìm đôi cánh."

"Sao ạ?"

*

Boo woo woo.

Chiếc xe đang chạy bon bon đã dừng lại.

"Anh. Đoạn đường này hơi khó đi?"

Con đường bị lật ngược và bị đào xới cản trở chiếc xe di chuyển.

"Chiếc xe này thật tệ."

"Anh à. Chiếc xe này có đắt không?"

"Nó cũng khá đắt tiền."

"Hãy để nó ở đây."

"Không, nếu ai đó ăn trộm thứ đắt tiền này thì sao?"

"Cậu thấy thế nào?"

"Cái này hơn 500 triệu đấy."

"Cậu chỉ cần vào hầm ngục một vài lần là được rồi."

"Uh, ah, huh, huh!"

Dong-Su một lần nữa ngạc nhiên trước tình hình của mình.

"Như vậy à. Vậy là tôi đang kiếm được rất nhiều tiền."

Một Youtuber thường phải cảm ơn rất nhiều lần với các khoản đóng góp khoảng chục ngàn Won? Bây giờ, phát sóng thực sự chỉ ở cấp độ là một sở thích mà thôi.

Hàng trăm triệu đô la kiếm được mỗi ngày nếu chăm chỉ đi theo Su-ho dạo quanh các hầm ngục.

Giống như hầu hết mọi người, ước mơ của tôi là kiếm được nhiều tiền.

Vì vậy, tôi bắt đầu sử dụng YouTube và trở thành lính đánh thuê.

Cảm giác như tôi đã đánh mất mục tiêu của mình khi tôi dễ dàng có tiền để đạt được những gì tôi muốn có.

Đã đến lúc nghĩ về mục tiêu của cuộc sống chứ không phải tiền bạc nữa.

"Cậu nghĩ sao? Hãy để nó ở đây cho đến khi chúng ta quay lại."

"Em sẽ trông chừng nó?"

"Vậy thì ai sẽ chỉ đường cho tôi? Chờ một chút."

Suho triệu hồi 7 con sói thông qua cũi quái thú.

"Bọn mày ở lại đây canh chừng xe."

"Kung, Kung!"

Để năm con sói trung thành canh giữ xe, Suho cưỡi trên lưng một con sói.

"Cậu cũng lên đây."

"Em…em sao?"

Dong-su chật vật nắm lấy bộ lông của con sói.

Là do Su-ho đã thuần hóa nó, nó không phải là yêu quái cấp cao hơn cấp của anh ta sao?

"Nó là thú cưỡi của bọn ORC. Được rồi, đi thôi."

Hai con sói chở Su-ho và Dong-su chạy trên con đường đổ nát. Sẽ thuận lợi hơn nếu Su-ho chỉ đi một minhg, nhưng cậu ấy còn phải mang theo Dong-su, vì vậy cậu ấy cưỡi con sói giống như đang đi du ngoạn.

"Nó làm mình nhớ lại những ngày xưa."

Tôi nhớ lần khám phá hành tinh để tìm dấu vết của nền văn minh khi bị bỏ lại trên một hành tinh.Tôi đã gặp những người bạn mới trên đường đi, ở lại đó vài năm rồi tiếp tục lên đường.

"Anh thực sự sẽ đi con đường này?"

"A, đương nhiên. Không có gì tự nhiên hơn. Có mấy con kền kền vừa mới đến."

"Ừ."

Với kích thước đó, nó sẽ có cánh khi biến thân sao?

Không phải là không thể, khi biến thân mượn sức mạnh của Baekgu hay chó sói, Su-ho đều có đuôi.

Điều này đáng để thử.

“Còn những con thú nào khác không nhỉ? Như hổ hay báo chẳng hạn”

“uh……. Còn hổ ở Hàn Quốc không? Có thể có một thứ như gấu? Lợn rừng không?”

Tôi không biết chính xác vì mọi tin tức tôi biết là từ Dong-Su.

Hai con sói chở Su-ho và Dong-su vượt qua đường giới hạn phía Nam và đặt chân đến DMZ.